Chương 91: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Đàn và bút của Tam Tuyệt Tiên Nhân. (3)

Phiên bản dịch 4611 chữ

Vu Khải Thủy do dự một chút rồi nói: “Trước hết ngươi hãy cất đi, trình cho Lý tiền bối.”

Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng đều gật đầu, hai người lập tức bước lên, nhẹ nhàng vẫy tay một cái, hai bảo vật kia đã rơi vào trong tay rồi.

Mặc dù trong mắt của rất nhiều Chí Tôn cũng có chút nóng nảy, thế nhưng lại không có người nào dám mơ ước.

Nực cười, ngay cả Chân Tiên cũng đều bị giết chết, ai còn dám mơ tưởng mà muốn chết nữa?

Sau khi hai thanh Tiên Khí được thu vào, mọi người quay đầu lại, tiếp tục thu thập máu Chân Tiên, không thừa một giọt nào cả.

Sau đó, mọi người đều nối đuôi này rời khỏi dãy núi Thương Ly.

. . .

Mà lúc này.

Một đại quân che khuất cả bầu trời đang tới gần về phía dãy núi Thương Ly.

Trong đại quân, đại kỳ Thánh Chiến thuộc về Thánh Địa đang được giơ lên cao.

Uy phong lẫm liệt.

“Thánh Địa Tam Tuyệt chúng ta vì báo thù mà đến.”

“Bọn xấu xa đã hại hai vị Chí Tôn Thạch Thái và Thiết Minh của Thánh Địa chúng ta, lăn ra đây nhận lấy cái chết.”

Giọng nói của một vị Chí Tôn truyền khắp mảnh đất này.

Đại quân Thánh Chiến của Thánh Địa Tam Tuyệt đã chạy thật nhanh đến phạm vi bên ngoài của dãy núi Thương Ly.

Nhìn về phía dãy núi Thương Ly đã sụp đổ ở phía trước, trên mặt của tất cả mỗi người đều viết đầy vẻ rục rịch.

“Tiên Khí mà tổ sư lưu lại đang ở trong vùng núi này.”

“Chỉ cần có thể có được chúng thì chúng ta có thể sáng lập ra huy hoàng vô thượng một lần nữa, toàn bộ Huyền Thiên Giới đều phải tôn sùng chúng ta.”

“Ta đã không thể chờ đợi được nữa.”

Ở phía trước của đại quân Thánh Chiến chính là bảy đại Chí Tôn.

Thánh Chủ Trường Tôn Liên Thành dẫn đầu bảy đại chí tôn, trong mắt đã tràn đầy dã tâm, cười nhạt.

“Trước đây đã xuất hiện kiếm ý ngút trời, nói không chừng chính là do Tiên Khí của tổ sư phát ra.”

“Phải biết, ở trong thư pháp tổ sư đã từng lĩnh ngộ kiếm đạo vô thượng, chỉ có hắn ta mới có thể tạo ra được kiếm ý kinh khủng như vậy.”

Lão ta mở miệng nói.

Nghe vậy, lục đại Chí Tôn ở sau lưng đều gật đầu, càng muốn phải nhanh chóng lấy được di vật của Tam Tuyệt Tiên Nhân hơn.

“Truyền lời, nói với vị tồn tại ở bên trong dãy núi Thương Ly này tuyên bố rằng chúng ta đã đến.”

Trường Tôn Liên Thành lạnh lùng mở miệng.

Kết quả, lập tức có một Chí Tôn hét to.

“Thánh Địa Tam Tuyệt chúng ta đến đây để báo thù.”

“Kẻ xấu xa đã hại hai vị Chí Tôn Thạch Thái và Thiết Minh của Thánh Địa chúng ta, lăn ra đây nhận lấy cái chết.”

Đây chính là cờ hiệu của bọn hắn, là lý do mà bọn hắn xuất binh.

Bây giờ đã đến trước dãy núi Thương Ly, tất nhiên phải lấy ra hết rồi.

“Đi về phía dãy núi Thương Ly.”

Sau khi tin tức được truyền ra, Trường Tôn Liên Thành vẫy tay, tiếp tục đi tới.

Bọn họ đã dần dần đi đến gần sơn thôn của Lý Phàm.

. . .

Mà giò phút này.

“Ta đã nhận được đại ân của Lý tiền bối, lại không thể tự mình nói ra lời cảm tạ, thực sự thất lễ, làm phiền mấy vị Thánh sứ thay ta truyền lời.”

Đi ra khỏi dãy núi Thương Ly, trước khi rời đi, mấy người Linh Siêu Chí Tôn lại mở miệng một lần nữa.

Ở trong mắt của bọn hắn đều mang theo sự cung kính nồng nặc và nóng bỏng.

Đây chính là một tồn tại có thể giết chết được cả Chân Tiên, cả đời đều khó có thể tiếp cận để gặp được một lần, đó chính là tiên duyên khó có thể tưởng tượng nổi.

“Chúng ta biết, chắc chắn không thể quấy rầy vị tiền bối kia tu luyện, cho nên những người khác đều sẽ chờ ở khoảng cách mười dặm cách vị trí tu luyện của vị tiền bối kia.”

Nguyên Dương Chí Tôn cũng nói.

Cô gái tóc trắng kia lại nhìn về phía Mộ Thiên Ngưng.

Điều này khiến cho Mộ Thiên Ngưng nhất thời cảm thấy do dự.

Nàng không thể tự làm chủ được.

“Nói không chừng Lý tiền bối còn cần đến bọn họ nữa thì sao? Cứ thuận theo tự nhiên đi, để cho mấy người bọn họ đi vào trong thôn, nếu như Lý tiền bối không gặp thì bọn họ rời đi cũng được.”

Vu Khải Thủy mở miệng.

Mộ Thiên Ngưng liền nói ngay: “Tốt, vậy thì mời các vị đi theo chúng ta.”

Nhất thời, tất cả các Chí Tôn đều đứng ở khoảng cách mười dặm bên ngoài sơn thôn.

Còn ba người Mộ Thiên Ngưng dẫn theo cô gái tóc trắng cùng với hai đại Thánh Chủ đi vào bên trong.

Bước vào sơn thôn.

“Mặc dù dãy núi Thương Ly đã sụp đổ, thế nhưng nơi đây lại có thể duy trì sự yên bình tốt đẹp như thế, không có vẻ bị quấy rối chút nào cả, thực sự là thần kỳ…”

Linh Siêu Chí Tôn cảm thán nói.

“Vị đại năng tuyệt thế ẩn cư, ta đã mơ hồ cảm nhận được dưới sự yên bình tĩnh lặng này ẩn chứa vô số đạo tắc…”

Nguyên Dương Chí Tôn cũng cảm thấy ngưng trọng vô cùng.

Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của cô gái tóc trắng này nhìn thoáng qua tất cả từng cọng cây ngọn cỏ ở bên trong sơn thôn này, trong đôi mắt xinh đẹp bỗng nhiên lộ ra sự khao khát.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    391

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!