Chương 93: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Như thế nào là Tiên?

Phiên bản dịch 4681 chữ

Nam Phong và Tử Lăng nghe vậy, trong nháy mắt đều giật mình, tặng cho các nàng hay sao?

Đây đều là Tiên Khí mà…

Sư phụ… Có phải quá hào phóng rồi hay không?

Nghe thấy Lý Phàm đồng ý nhận lấy hai đồ vật này, Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng đều cảm thấy vô cùng mừng rỡ, cho rằng cuối cùng hai nàng cũng đã làm được một chuyện vừa lòng Lý tiền bối…

Thế nhưng, không ngờ rằng Lý Phàm lại có thể tặng cho Tử Lăng và Nam Phong?

Các nàng cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn.

Có điều, các nàng suy nghĩ một lúc rồi cũng đều bình thường trở lại.

Lý tiền bối là nhân vật bậc nào cơ chứ, chỉ là Tiên Khí mà thôi, hắn sẽ không cần đâu?

Cũng chỉ có thể sử dụng để cho hai người học trò dùng mà thôi…

Nghĩ tới đây, các nàng không khỏi tràn đầy hâm mộ đối với hai người Tử Lăng và Nam Phong.

Mặc dù bọn họ cũng nhận được một ít sự chăm sóc từ Lý tiền bối, thế nhưng làm sao lại có thể so sánh được với những người cùng đi theo học tập ở bên cạnh Lý tiền bối chứ?

Có thể đi theo ở bên người của Lý tiền bối, chuyện này mới thực sự là tiên đạo vô thượng!

“Đa tạ, đa tạ sư phụ.”

Nam Phong và Tử Lăng cũng đều kích động mở miệng.

Các nàng nhận lấy bút lông và đàn.

Sau khi cầm lấy Tiên Khí vào tay, trong lúc nhất thời, các nàng cũng có chút hoảng hốt, khó có thể tưởng tượng nổi.

Thánh Địa Tam Tuyệt đã từng phái bao nhiêu nhân mã tiến vào bên trong dãy núi Thương Ly? Không thể đếm được, nhưng cuối cùng tất cả đều thất bại, mà ngay cả một chút tin tức cũng không thể tìm kiếm được.

Thế nhưng hôm nay các nàng lại có thể dễ dàng chiếm được…

Theo sư phụ, thực sự có rất nhiều chuyện lại trở nên dễ dàng như vậy…

“Được rồi tiền bối, bên ngoài có các vị tiền bối cũng tham gia vào sự việc lần này, từ trước đến nay bọn họ đều luôn mong muốn được bái kiến ngài, không biết ngài có nguyện ý gặp mặt bọn họ hay không?”

Lúc này, Mộ Thiên Ngưng đặt câu hỏi.

Lý Phàm nghe vậy, ngay lập tức đã hiểu ra.

Xem ra lần này hắn cho mấy người Hỏa Linh Như bức thư pháp cùng với bức tranh đó, nhất định là đã thu hút được sự chú ý ở bên trong cuộc thi vẽ tranh rồi.

Cho nên mới có nhiều người mong muốn được gặp mặt như vậy…

Chuyện này… Cũng coi như là nổi tiếng rồi hay sao?

Trong lòng của hắn cũng có chút mừng rỡ, nói: “Nếu đã tới rồi thì mời bọn họ vào đi.”

Lúc này Hỏa Linh Nhi mới thi lễ một cái rồi lui ra ngoài.

“Ba vị, Lý tiền bối đồng ý gặp mặt các người rồi.”

Nàng mở miệng nói với ba người đang chờ đợi ở phía bên ngoài.

Ngay lập tức, trên mặt của ba người đó đều lộ ra vẻ mừng rỡ.

Vị tiến bối này chịu gặp mặt rồi!

Bọn họ đều kích động bước vào bên trong.

Đi vào trong căn nhà nhỏ.

“Hơi thở thật là khủng bố… Dường như ở nơi này đều tràn đầy nhân vật tuyệt thế khủng bố, còn bản thân mình lại giống như một con giun con dế mà thôi…”

Linh Siêu Chí Tôn lẩm bẩm, cảm nhận được đạo vận và đạo tắc mơ hồ phập phồng mênh mông như đại dương.

“Ở đây… Cất giấu nhiều thứ như vậy…”

Nguyên Dương Chí Tôn cũng nhìn thoáng qua, khi lão ta nhìn thấy một đàn gà kia, cá chép vàng ở trong hồ… Lão ta cũng không thể thốt lên một lời nào nữa, trực tiếp trợn tròn mắt.

Mà cô gái tóc trắng kia cũng đã vô cùng ngạc nhiên.

Cả người của nàng ta đều giống như thất thần.

“Tiên đạo… Vô thượng tiên đạo…”

“Chính là ở trong chỗ này…”

Nàng ta ngơ ngác nhìn về phía Lý Phàm, bỗng nhiên, nàng ta trực tiếp quỳ phịch một tiếng ở trên mặt đất.

Thấy thế, Linh Siêu Chí Tôn và Nguyên Dương Chí Tôn cũng đều cảm thấy giật mình rồi.

Đây chính là một vị Chuẩn Tiên mà… Lại có thể trực tiếp quỳ xuống mặt đất?

Rốt cuộc vị nhân vật này có lai lịch như thế nào?

Hai người bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, không chút do dự cũng trực tiếp quỳ phịch xuống mặt đất.

Lý Phàm nhất thời cảm thấy bối rối.

DCM, đang xảy ra chuyện gì vậy?

Những người yêu thích hội họa và thư pháp này, thực sự là người này còn khoa trương hơn những người lần trước.

Mấy người Hỏa Linh Nhi ở bên cạnh cũng vô ý thức mở to miệng nhỏ.

Thân phận của ba người đó đều chính là đám mây ở trên đỉnh núi của Huyền Thiên Giới đó… Một vị Chuẩn Tiên, hai vị Thánh Chủ.

Không ngờ chỉ vừa mới gặp mặt thì đã quỳ xuống dưới đất rồi.

Ánh mắt của các nàng có hơi phức tạp.

Mỗi một người ở chỗ này đều cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, mà cuối cùng Lý Phàm cũng phục hồi tinh thần lại, hắn nói: “Không cần phải đa lễ, mau đứng dậy mau.”

Ba người nghe thấy lời nói của Lý Phàm, giống như là nghe thấy một pháp chỉ vô thượng, giống như có một loại sức mạnh vô hình nào đó khiến cho bọn họ không thể làm gì khác hơn đành đứng dậy.

“… Tiền bối công tham tạo hóa, một bức thư pháp khiến cho bọn ta phải quỳ xuống đất cúng bái, hôm nay nhìn thấy tiền bối cho dù chết cũng cam lòng.”

Linh Siêu Chí Tôn nói ra những lời từ tận dưới đáy lòng.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    323

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!