Chương 97: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Thánh Địa Tam Tuyệt, diệt. (1)

Phiên bản dịch 4613 chữ

Đừng nói là Chuẩn Tiên, coi như là tất cả Tiên Nhân ở bên trong Tiên Vực cũng đều không thể làm gì được.

Nếu như Chân Tiên đó vẫn còn những đồng bọn khác, thì như vậy thực sự quá kinh khủng…

“Ý tứ của Lý tiền bối là nếu như sau này chúng ta gặp phải chuyện như vậy thì cần phải liên hệ ngay với mấy người thánh nữ Mộ Thiên Ngưng.”

Nguyên Dương Chí Tôn truyền âm nói.

Linh Siêu Chí Tôn gật đầu nói: “Đúng vậy, bây giờ âm mưu của Chân Tiên mới bắt đầu, chỉ có Lý tiền bối mới có khả năng ngăn cản bọn họ…”

Mà giờ phút này,

Khoảng cách với sơn thôn mười dặm.

“Đại quân Thánh Địa Tam Tuyệt của Trung Châu đã tới, Phương đạo hữu ở phía trước, thỉnh mau lập tức tránh ra, chúng ta muốn tru sát bọn xấu xa đê tiện đã ám hại hai Chí Tôn của Thánh Địa chúng ta.”

Đại quân đông nghìn nghịt của Thánh Địa Tam Tuyệt đã đến.

Ở phía trước, bọn họ nhìn thấy được mấy người La Minh, Hồng Huyền đang chờ đợi hai vị Thánh Chủ.

Một vị Chí Tôn ở đằng trước lập tức mở miệng, biểu lộ ý đồ.

Nhìn thấy đội quân này, La Minh lập tức nhíu mày.

Lão ta lấy ra một khối ngọc bài, lập tức bóp nát.

Đồng thời, ở bên trong căn nhà nhỏ của Lý Phàm.

Nguyên Dương Chí Tôn có cảm giác, nhất thời đứng dậy, trong mắt có chút âm trầm, nói: “Đám người không có mắt của Thánh Địa Tam Tuyệt tới.”

Cảm ứng được tin tức ở bên phía La Minh đang đứng cách mấy chục dặm truyền tới, trong mắt của Nguyên Dương Chí Tôn nhất thời lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, nói: “Đám người không có mắt của Thánh Địa Tam Tuyệt đã đến.”

Nghe vậy, vẻ mặt của tất cả mọi người ở đây đều hơi thay đổi.

“Thánh Địa Tam Tuyệt…”

Trên mặt của Tử Lăng và Nam Phong tràn đầy sự lo lắng.

Trước đây hai vị đại Chí Tôn Thạch Thái đến đây để hỏi tội cũng phải buồn bã trở về, hôm nay Thánh Địa Tam Tuyệt lại đến nữa rồi sao?

Đến bao nhiêu người?

Các nàng vẫn đi theo bên cạnh của Lý Phàm cho nên không hề biết những chuyện khác của thế giới bên ngoài.

“Hai vị cô nương, hai người Thạch Thái và Thiết Minh đến đây lúc trước, một người chết một người điên, đã khiến cho Thánh Địa Tam Tuyệt giận giữ, cho nên bọn họ phát động Thánh Chiến đối với Lý tiền bối.”

Lúc này, Nguyên Dương Chí Tôn chủ động truyền âm cho hai người.

Nghe vậy, Tử Lăng và Nam Phong lập tức cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Hai đại Chí Tôn đến đây lần trước lại một chết một bị điên?

Các nàng không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lý Phàm, lần trước đó, căn bản Lý Phàm cũng không hề đi ra ngoài.

Chỉ ở trong căn nhà nhỏ viết một tấm biển, cùng với đánh một khúc đàn.

Lúc đó, Thiết Minh đã trực tiếp hóa đạo rồi, cho nên bọn họ cũng không biết.

Thì ra đã chết rồi hay sao…

Thủ đoạn của Lý tiền bối, quả nhiên khó có thể tưởng tượng được.

Đồng thời, các nàng cũng cảm thấy hoảng sợ vô cùng.

Thánh Chiến!

Các nàng cũng xuất thân là người của Thánh Địa, cho nên vô cùng hiểu chuyện này có ý nghĩa như thế nào.

Đó chính là dấu hiệu không chết không ngừng.

Có nghĩa là toàn bộ Thánh Địa Tam Tuyệt đều phải ăn cả ngã về không, cử toàn bộ lực lượng ở trong tông môn đến đây để đánh một trận.

“Điều này sao có thể…”

Tử Lăng có hơi hoảng hốt.

“Thánh Chiến… Thánh Địa Tam Tuyệt… Phải xong rồi.”

Nam Phong cũng vô cùng tỉnh táo, lẩm bẩm một câu.

Thánh Địa, ở trên toàn bộ Huyền Thiên Giới cũng chính là một tồn tại ở bên trên đỉnh núi, có thể nói là vô địch, một khi đã phát động ra Thánh Chiến thì chỉ có Thánh Địa mới có thể chống đỡ được.

Cơn giận của Thánh Địa, từ xưa đến nay chưa từng có một người nào dám đụng vào.

Thế nhưng, đối tượng mà bọn họ phát động Thánh Chiến lại là Lý tiền bối…

Điên rồi sao?

Một bức tranh của Lý tiền bối đã có thể tiêu diệt được Yêu Tôn, một nhân vật mà ngay cả Chuẩn Tiên cùng với hai đại Thánh Chủ của Nam Vực đều phải đến để gặp mặt.

Mới vừa lúc này, Lý tiền bối chỉ tiện tay ban thưởng một chút cơ duyên cũng đã có thể tạo ra được một vị Tiên Nhân, hai vị Chuẩn Tiên.

Đừng nói là Thánh Địa Tam Tuyệt, cho dù là Tam Tuyệt Tiên Nhân đích thân đến…

Nàng không dám tưởng tượng.

Trong lúc mọi người cảm thấy ngạc nhiên, Lý Phàm cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Hiệp hội những người yêu thích văn nghệ kia lại đến nữa rồi à?

Vẫn chưa từ bỏ ý định như thế sao?

Có điều, hắn cũng có thể hiểu được, Tử Lăng và Nam Phong là hai mỹ nữ như vậy, ở bên trong một tổ chức bất kỳ tương tự nào như thế thì cũng đều là một cái bánh thơm ngon, sẽ bị tranh đoạt.

Không biết bao nhiêu người còn đang nhìn chằm chằm vào đâu, làm sao lại có thể khiến cho Lý Phàm nhẹ nhàng mà đoạt đi như vậy được.

“Cái gọi là Thánh Địa Tam Tuyệt này, thực sự khiến cho người ta hơi chán ghét.”

Hắn không khỏi mở miệng.

Đã là lần thứ hai rồi, không biết đến bao giờ mới kết thúc.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    356

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!