Chương 98: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Thánh Địa Tam Tuyệt, diệt. (2)

Phiên bản dịch 4639 chữ

Nghe vậy, Linh Siêu Chí Tôn và Nguyên Dương Chí Tôn đều lập túc nhíu mày.

Lý tiền bối lại có thể nói ra những lời ấy.

Khiến người ta hơi chán ghét!

Khiến người ghét, không quan trọng, quan trọng chính là khiến cho một nhân vật như Lý tiền bối chán ghét.

Trong nháy mắt bọn họ đã hiểu ra, lần này Thánh Địa Tam Tuyệt đã thực sự dẫn đến đại họa lâm đầu rồi.

Khương Tuyết còn nói thẳng: “Tiền bối, vãn bối thay ngươi xua đuổi những con ruồi này đi nhé?”

Lý Phàm suy nghĩ một chút, hạng người như Khương Tuyết và Linh Siêu, nói như thế nào nhỉ, có lẽ ở thế giới bên ngoài cũng có một chút tài sản gia tộc, nói không chừng quan hệ cũng rộng, sẽ có thể xử lý một cách dễ dàng hơn.

Quan trọng là hắn cũng lười giao tiếp cùng với những người này.

Sắc mặt của Khương Tuyết bình tĩnh, quay về phía Lý Phàm thi lễ một cái thật sau, sau đó xoay người rời đi.

Hai người Linh Siêu Chí Tôn cùng Nguyên Dương Chí Tôn liếc mắt nhìn nhau một cái, trong con mắt của bọn họ càng lóe lên tia ngưng trọng.

Lý tiền bối nói rất đúng, không muốn gặp lại lần nữa.

Điều này có ý nghĩa như thế nào?

Ý nghĩa rằng đây chính là phán quyết tử hình cho Thánh Địa Tam Tuyệt.

Ngay cả Thánh Địa cũng không là gì cả.

“Tiền bối, chúng ta cũng đi nhìn một cái, tất nhiên sẽ không để cho đám xấu xa này lại quấy rầy sự thanh tu của ngài.”

Hai người bọn họ nhất thời mở miệng.

Vừa rồi đã được Lý tiền bối ban đại ân, bây giờ là lúc bọn họ phải có qua có lại rồi.

Mặc dù Thánh Địa Tam Tuyệt có thể chỉ là một cái vung tay trước mặt của vị tiền bối này, nhưng đối với bọn họ, quan trọng là bày tỏ được thái độ của mình.

Lý Phàm nói: “Tốt.”

Hai vị Chuẩn Tiên lập tức xoay người rời đi.

Ra khỏi sân nhỏ.

“Lần này Thánh Địa Tam Tuyệt thật sự đã tìm chết rồi.”

Linh Siêu Chí Tôn mở miệng, hai người trực tiếp hóa thành một tia sáng màu đỏ.

Bên ngoài mấy chục dặm, hai đội quân đang đối chọi nhau.

Đại kỳ của Thánh Địa Tam Tuyệt đang bay phấp phới ở trên bầu trời.

“Các đạo hữu của hai Thánh Địa Thái Diễn, Tử Dương, cần gì mà phải ngăn cản đường của tông môn chúng ta?”

Một vị Chí Tôn của Thánh Địa Tam Tuyệt mở miệng nói.

Thế nhưng ở phía đối diện, La Minh và Hồng Huyền cũng dẫn theo đội quân lạnh lùng ngăn cản lối đi.

“Đường này không thông.”

La Minh lạnh lùng nói.

Trường Tôn Liên Thành đi ra, lão ta thản nhiên nói: “Rốt cuộc ta cũng đã từng quen biết cùng với Linh Siêu đạo huynh, Nguyên Dương đại huynh từ lâu rồi, lần này tự mình dẫn binh đến bởi vì báo thù, tin tưởng bọn họ sẽ cho ta mặt mũi này, làm phiền các vị nhường đường đi.”

Trong lời của lão ta mơ hồ lộ ra một cảm giác ưu việt như có như không.

Với tư cách là Thánh Chủ của Thánh Địa lớn nhất Trung Châu, tu vi của lão ta đã tiếp cận Chuẩn Tiên rồi, cho nên lão ta căn bản không để Chí Tôn vào trong mắt.

“Mặt mũi của ngươi, hai người chúng ta không cho nổi.”

Lúc này, ở bên trên bầu trời, một tiếng hét lạnh lùng vang lên.

Sau một khắc, hai tia sáng màu đỏ thoáng qua, Linh Siêu và Nguyên Dương đã xuất hiện ở trước đại quân.

La Minh và Hồng Huyền nhìn thấy hai vị Thánh Chủ đã đến, đều thở dài một hơi.

“Hai vị đạo huynh, đã lâu không gặp.”

Trường Tôn Liên Thành khẽ mở miệng nói: “Hai vị Chí Tôn của Thánh Địa chúng ta đã bị hại ở Nam Vực này, cho nên chúng ta mới phát động Thánh Chiến, muốn tìm người xấu xa đã hại chết hai vị Chí Tôn để báo thù, hai vị đạo huynh sẽ không ngăn cản chứ?”

Sắc mặt của Linh Siêu cũng lạnh như băng nói: “Ai là đạo huynh của ngươi?”

Nguyên Dương Đạo Nhân trực tiếp trầm giọng nói: “Xem như hai chúng ta đã từng quen biết, ta khuyên ngươi một câu, tất cả các Chí Tôn tự phế tu vi, quỳ xuống dưới đất thỉnh tội, có lẽ còn có thể bảo vệ được một cái rễ của Thánh Địa Tam Tuyệt.”

Trường Tôn Liên Thành nghe thấy vậy, tròng mắt hơi híp lại, trong lòng cảm giác nặng nề, khóe miệng cười nhạt: “Nói như vậy thì người xấu đã hại hai vị Chí Tôn của Thánh Địa chúng ta có quan hệ không tầm thường cùng với hai vị đạo huynh rồi?”

“Cũng có lẽ, hai vị đạo huynh đang muốn chiếm lấy tiên khí do tổ sư của Thánh Địa Tam Tuyệt lưu lại?”

Lão ta lớn tiếng chất vấn.

Trong lòng của lão ta vô cùng rõ ràng, căn bản không có một người nào đáng giá để cho Thánh Địa Tam Tuyệt phải nổi giận phát động Thánh Chiến cả.

Phải biết, coi như là bọn họ có thể chịu đựng nổi, thế nhưng Thánh Địa cũng sẽ bị tổn thương nguyên khí nặng nề, thậm chí không thể gượng dậy nổi nữa.

Cho nên, nguyên nhân mà hai người này ngăn cản lão ta cũng chỉ có một mà thôi.

Đó chính là âm mưu đoạt lấy Tiên Khí của Thánh Địa Tam Tuyệt!

Nói không chừng Tiên Khí của Thánh Địa Tam Tuyệt đã rơi vào trong tay của bọn hắn rồi chứ.

Nghĩ đến đây, trong lòng của lão ta đã nổi lên sát ý.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    358

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!