“......”
Nghe đám người lần nữa vang lên tiếng nghị luận, Trần Đạo Huyền còn chưa nói gì thì ở một bên Trần Lương Ngọc sắc mặt lại trầm xuống.
"Đều ồn ào cái gì? Còn không nghiêm túc lắng nghe! Còn có Trần Vân Thăng ngươi nếu nói chuyện nữa thì xem ta trở về thu thập tiểu tử ngươi như thế nào!”Trần Lương Ngọc hạ thấp giọng răn dạy.
Nhìn thấy một màn này, Trần Đạo Huyền cũng không để ý lắm. Dù sao cũng là tâm tính thiếu niên, nếu thiếu niên tộc nhân mỗi người đều già nua như hắn vậy thì ngược lại là không bình thường.
Dưới sự răn dạy của Trần Lương Ngọc, tràng diện lại khôi phục lại yên tĩnh.
Thấy đám người yên tĩnh lại, Trần Đạo Huyền bắt đầu nói nguyên lý vận hành của Dung Linh Lô.
Cũng may Trần Lương Ngọc đều lựa chọn người trẻ tuổi thiên tư thông tuệ, rất nhanh đám người đã hiểu được nguyên lý của Dung Linh Lô.
Trần Đạo Huyền vừa nói xong nguyên lý Dung Linh Lô đã nhìn thấy một vị thiếu niên giơ tay lên.
"Ngươi có vấn đề gì?"
Hắn chỉ vào thiếu niên giơ tay lên nói.
"Thiếu... Thiếu tộc trưởng, " Mặc dù hắn đã chuẩn bị nhiều lần nhưng khi bị thiếu tộc trưởng chỉ đích danh hỏi thăm, Trần Vân Thăng vẫn cảm thấy một cỗ áp lực thật lớn.
Dưới cỗ áp lực này, Trần Vân Thăng hít sâu một hơi nói: "Ý của ngài vừa rồi là muốn chúng ta đem linh quặng thạch đưa vào từ cửa lò này, lại thông qua cần điều khiển điều chỉnh nhiệt độ trong lò, từ đó tinh luyện linh quặng thạch phải không? "
“Ngươi lý giải không sai."
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
“Như vậy thì chỉ cần hai người là có thể sử dụng Dung Linh Lô này, vì sao hiện tại cần nhiều người như vậy?”
Những lời này, xem như đã hỏi ra tiếng lòng của tất cả thiếu niên ở đây.
Đối với việc có thể làm việc dưới trướng của thiếu tộc trưởng, không chỉ là bản thân bọn họ cảm thấy vinh hạnh mà đám người còn gánh vác chờ mong của trưởng bối trong nhà, nếu không đến một ngày bị đào thải, sau khi trở về họ ở trong tộc cũng không thể ngẩng đầu lên nổi.
Nhìn thấy bộ dáng này của đám người, Trần Đạo Huyền biết bọn họ lo lắng, an ủi nói: "Yên tâm đi, Dung Linh Lô không chỉ có một cái này, Dung Linh Lô trong gia tộc tương lai sẽ càng ngày càng nhiều. "
“ Bất quá, "Trần Đạo Huyền chuyển đề tài,
"Đừng tưởng rằng Dung Linh Lô nhiều hơn thì các ngươi có thể qua loa, nếu biểu hiện không tốt thì vẫn sẽ bị đào thải.” Nghe được câu cảnh cáo này, đám người vốn thả lỏng lại khẩn trương lên.
Thấy đám người một lần nữa tập trung tinh thần, Trần Đạo Huyền tiếp tục nói: "Vừa rồi các ngươi có người cũng nói, sử dụng một Dung Linh Lô nhiều nhất chỉ cần hai người đủ rồi, cơ bản thì hắn nói không sai.”
Hắn dừng một chút, "Một cái Dung Linh Lô sẽ có hai công nhân, theo thứ tự là một công nhân bổ sung nguyên liệu và một công nhân sử dụng lò.
Công nhân bổ sung nguyên liệu có trách nhiệm sàng lọc, cân, phối trộn, cho vật liệu vào. Thợ lò chịu trách nhiệm khống chế nhiệt độ của Dung Linh Lô, tinh luyện linh quặng thạch, cùng với kịp thời lấy thành phẩm tinh luyện xong từ trong lò chuyển ra ngoài.”
“Mọi người từ quá trình thao tác cũng có thể nhìn ra, công việc của thợ đẩy nguyên liệu vào tương đối đơn giản, tùy tiện tìm người cơ bản đều có thể đảm nhiệm, khó chính là thao tác lò.”
“Thợ lò không chỉ phải tùy thời căn cứ thời gian để điều chỉnh nhiệt độ Dung Linh Lô, còn cần phải đúng thời cơ, lấy nguyên liệu thành phẩm trong lò ra, nếu không linh quáng thạch ở trong lò luyện lâu cũng sẽ biến thành phế phẩm.”
Nghe Trần Đạo Huyền tự thuật xong, đám người nhất thời biết được tầm quan trọng của thao tác lò.
Không có gì bất ngờ, không ai muốn đi làm công nhân đổ nguyên liệu vào, tất cả đám người đều chạy đến vị trí thợ lò, nhất là sau khi nghe được công nhân lò có chừng ba lượng bạc, gấp đôi công việc còn lại.
Nhìn thấy bộ dáng nóng lòng muốn thử của bọn họ, Trần Đạo Huyền cười nói: "Trước đừng vội cao hứng, các ngươi xem ta thao tác Dung Linh Lô một lần, ba lượng bạc này cũng không phải dễ lấy như vậy.”
Nói xong, Trần Đạo Huyền từ trong túi trữ vật lấy ra hai loại linh quáng thạch luyện chế Xích Ảnh Phi Kiếm, Huyền Thiết cùng Xích Đồng quáng.
Sau khi thuần thục đem hai loại linh quặng thạch phối hợp tốt đầu nhập vào lò, Trần Đạo Huyền vận hành Dung Linh Lô.
Mười lăm thiếu niên vây thành một vòng, thỉnh thoảng hỏi Trần Đạo Huyền, Trần Đạo Huyền cũng không giấu diếm, đều trả lời từng người một.
Thời gian học tập qua nhanh chóng.
Trong nháy mắt.
Bốn canh giờ trôi qua.
Trần Đạo Huyền là tu sĩ nên không cảm thấy đói, nhưng những thiếu niên này không giống nhau, bọn họ đều là phàm nhân, cần ăn cơm.
Mặc dù trong lòng bọn hắn một đám lửa nóng, nhưng cả đám đều đã sớm đói đến ngực dán sau lưng.
Thấy việc học đã kết thúc.
Trần Lương Ngọc tạm thời làm nhân viên hậu cần mang hộp cơm cho đám người, nhẹ giọng nói: "Thiếu tộc trưởng, để bọn hắn ăn cơm rồi học? "
"Ách..."
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền lúc này mới phản ứng lại, bọn họ đã học tập một ngày.
Lập tức vẻ mặt áy náy nói: "Là ta sơ suất, các ngươi ăn cơm trước, cơm nước xong ta lại tiếp tục nói với các ngươi kỹ xảo dùng cần điều khiển để điều khiển nhiệt độ.”
Các thiếu niên nghe nói như vậy, hai mắt tỏa sáng, vội vàng gật đầu.