Chương 108: [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Vì Sao Con Bé Vui Vẻ Như Vậy? (2)

Phiên bản dịch 7032 chữ

Mục Lương như đang suy nghĩ gật đầu, muốn xây dựng một thế lực, không chỉ cần tài nguyên nhân tài, còn cần một ít trang bị tốt. Như bộ đội đặc chủng sử dụng súng ngắm sẽ chính xác hơn so với bộ đội bình thường sử dụng khí giới.

- Ly Nguyệt, ngươi cắt một ít vỏ xác trùng cầm đi chế tác linh khí!

Mục Lương với nói cô gái tóc trắng.

Sáng mai, cô gái tóc trắng sẽ phải rời khỏi, cần phải chuẩn bị một vài thứ, cũng là chuẩn bị khi gặp nguy hiểm.

- Ta còn thiếu một cái bao cổ tay.

Ly Nguyệt nhẹ gật đầu một cái.

Cô cũng không có khách khí với Mục Lương, cầm lấy cây đao ngắn, bắt đầu cắt xác trùng.

- Ngươi cũng đừng đi.

Mục Lương níu lại cô gái tai thỏ muốn đi vào hỗ trợ mổ xẻ.

- Ta, ta có thể.

Mễ Nặc nắm cây đao ngắn, nghiêm túc nói:

- Ta đã giết qua rất nhiều kỳ nhông nhỏ.

- Ta có chút đói bụng, ngươi đi làm chút thịt nướng, mang tới ăn đi.

Mục Lương khẽ cười nói.

- Đói bụng? Vậy ta đi nướng thịt.

Mễ Nặc hơi thất thần, lập tức ôm một miếng thịt, chạy chậm về phía khu vực trung ương.

- Mục Lương, Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh có thể cho ta mượn được không?

Nguyệt Phi Nhan tiến lên tới, khát khao nhìn đứng bọ cánh cứng trên bả vai Mục Lương.

- Cầm đi đi, muốn cho nó phát quang, thì gõ nhẹ vào giáp xác ba cái.

Mục Lương cầm lấy Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh, đồng thời sử dụng ý niệm tâm linh chỉ cho Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh một ít dấu hiệu bật tắt ánh sáng.

- Vậy làm sao đóng lại ánh sáng?

Nguyệt Phi Nhan ngạc nhiên hỏi.

Cô không nghĩ tới có thể thần kỳ như vậy, Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh lại có thể khống chế ánh sáng.

- Gõ nhẹ một cái sẽ tắt.

Mục Lương đặt Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh trên tay cô gái tóc đỏ.

- Ồ, ta sẽ nhớ.

Hai tay của Nguyệt Phi Nhan thận trọng cầm lấy Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh.

Cô hài lòng ôm Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh, tiến đến trước mặt Nguyệt Thấm Lam, muốn khoe khoan một chút.

- Mẹ, ngươi mau nhìn bọ cánh cứng này.

Nguyệt Phi Nhan hưng phấn giơ Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh lên.

Cô thần bí nháy mắt một cái, hỏi:

- Mẹ, ngươi đoán một chút đây là cái gì?

- Không cần nhìn, ta đã biết là động vật thuần dưỡng của Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lam liếc mắt một cái, bình tĩnh hỏi:

- Ngươi đem qua đây làm cái gì?

Vừa rồi cô đứng ở bên cạnh Mục Lương, đã nhìn thấy con bọ cánh cứng này.

- Ai nha, ngươi đoán một chút đi.

Vẻ mặt của Nguyệt Phi Nhan ngẩn ngơ, hoàn toàn không nhìn thấy biểu cảm tò mò của mẹ mình.

- Không đoán.

Nguyệt Thấm Lam cười híp mắt không mắc lừa.

- Hừ, chơi không vui gì hết.

Nguyệt Phi Nhan vểnh cái miệng nhỏ lên, ôm Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh trở về khu vực trung ương.

- Được rồi, nhiều như vậy chắc đã đủ rồi.

Ly Nguyệt đang cầm một chồng xác trùng đi qua đây.

- Vậy trở về khu vực trung ương thôi.

Mục Lương đưa tay ra đấm lưng mỏi.

Anh vẫy tay gọi Vệ Cảnh tới, phân phó nói:

- Xử lý tốt cho thịt, mỗi nhà dựa theo số người mà chia thịt, thịt còn lại và xác trùng đều phải đem cất cẩn thận

- Vâng.

Vệ Cảnh cung kính nói.

- Đi.

Mục Lương mang theo hai cô gái, đi về phía khu vực trung ương.

Nguyệt Thấm Lam đi nhanh hai bước, tiến lên đi song song với Mục Lương.

Cô ôn nhu hỏi:

- Thịt còn dư sau này dự định chia như thế nào?

-...

Sau khi Ly Nguyệt nhìn thấy, cũng đi nhanh mấy bước, đi song song với Mục Lương.

- Dựa theo họ hoàn thành nhiệm vụ ít nhiều mà chia thôi!

Khóe miệng của Mục Lương lại cười nói.

- Xem ra, ngươi đã có phương án.

Nguyệt Thấm Lam còn muốn nhắc nhở một cái, không thể vô duyên vô cớ chia thịt được.

- Có một ý tưởng đơn giản.

Mục Lương gật đầu.

- Đúng rồi, Phi Nhan vừa rồi ôm bọ cánh cứng gì vậy?

Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lam không đỏi, hỏi:

- Vì sao con bé lại vui vẻ như vậy?

- Cái này, ngươi phải đi hỏi cô ấy.

Mục Lương nhếch miệng lên, đi nhanh đi về phía trước.

-???

Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lam ngẩn ngơ, hoàn toàn không nghĩ tới Mục Lương sẽ trả lời như vậy.

- Vẻ mặt của hai mẹ con này thật sự rất giống nhau.

Khóe miệng của Ly Nguyệt hơi nhếch lên.

...

Mục Lương đi tới trên khu vực trung ương, xoay người lại liếc nhìn đường phố u ám.

Đám người Vệ Cảnh xử lý Ma Trùng Chín Đốt, bên cạnh chỉ có ánh sáng yếu ớt của những đóm lửa trại chiếu sáng.

- Trước giờ phát động Tinh Huy Lĩnh Vực.

Mục Lương dùng ý niệm tâm linh truyền đạt cho Trà Thụ Tinh Huy Thụ, phát động Lĩnh Vực Tinh Huy để chiếu sáng.

Khi Lĩnh Vực Tinh Huy của Trà Thụ Tinh Huy tăng đến cấp sáu, vô số điểm sáng màu xanh biếc trên lá trà như ngôi sao nhất thời sáng lên.

Trà Thụ cao mười sáu mét, ánh sáng đủ để bao phủ toàn bộ phía sau lưng mai rùa.

Bùn đất trong vườn rau quả, được Lĩnh Vực Tinh Huy cấp sáu bao phủ, tất cả thực vật mới trồng không lâu đều toả sáng, tràn đầy sức sống.

Có thực vật bắt đầu nảy ra mầm mới, cũng có một vài thực vật đều nở hoa, thậm chí dùng mắt thường có thể thấy chúng đã tăng trưởng rất nhanh.

Tình huống trong vườn rau quả, tạm thời không ai biết.

Ánh sáng lại hấp dẫn mọi người đi ra

Ầm!

Bỗng nhiên Vưu Phi Nhi đẩy cửa phòng ra, chạy thật nhanh đi ra.

Cô ngẩng đầu nhìn Trà Thụ lấp lánh vô số ánh sao, thất thần thì thào:

- Thật đẹp, thật muốn nghiên cứu một chút!

- Thì ra Trà Thụ Tinh Huy còn có thể phát sáng.

Nguyệt Thấm Lam chớp chớp con mắt màu xanh nước biển, trong con ngươi tỏa ra vô số ánh sao lấp lánh.

- Oa ah! Quá đẹp.

Nguyệt Phi Nhan cầm Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh đi ra khỏi căn nhà, ngẩng đầu nhìn Trà Thụ Tinh Huy Thụ.

Cô cảm thấy ánh sáng của Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh, hoàn toàn không có lung linh như cuar Trà Thụ Tinh Huy.

Mễ Nặc hơi đỏ mặt đi ra, rụt rè né tránh cô gái tóc đỏ, mới vừa rồi bị cô gái tóc đỏ dây dưa, cho xem Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh.

Nói cái gì chỉ cần làm bạn với cô ấy, sẽ nói ra cách khống chế ánh sáng của Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh cho cô biết.

Ly Nguyệt si mê liếc nhìn Trà Thụ Tinh Huy sáng lên.

Cô đi tới bên cạnh Mục Lương, hỏi:

- Buổi tối có thể quá làm người khác chú ý hay không?

Cô gái tóc trắng có hơi lo lắng sẽ có người tới trộm, buổi tối sáng như vậy, ở xung quanh có người nhất định sẽ tới kiểm tra.

- Chỉ có thể chú ý nhiều hơn một chút.

Mục Lương liếc mắt về phương xa một cái, bóng đêm đen như mực.

Trà Thụ Tinh Huy có thể giúp thực vật tăng trưởng nhanh, sẽ phải phát ra ánh sáng, ban ngày phát động Tinh Huy Lĩnh Vực, cũng có thể che giấu ánh sáng một chút.

Có thể, buổi tối sẽ phải dùng Lĩnh Vực Tinh Huy ba lần, là không có biện pháp tránh được.

Hiện tại trước giờ phát động Tinh Huy Lĩnh Vực, còn có thể chiếu sáng cho đám người Vệ Cảnh, thuận tiện mổ xác Ma Trùng Chín Đốt.

- Ta tới gác đêm!

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

- Không cần, ngày mai ngươi phải lên đường, nhanh đi chế tạo bao cổ tay đi!

Mục Lương lắc đầu.

Anh đã truyền lệnh ra cho Nhện Qủy Đỏ, bảo nó bày Tơ Nhện Cảm Giác và bẫy rập ở xung quanh bốn phía mai của Rùa Đen.

Nếu quả thật có người tới trộm đồ, như vậy phải suy nghĩ thật tốt một chút.

- Được rồi.

Ly Nguyệt nhìn thấy vẻ mặt của Mục Lương nghiêm túc, bất đắc dĩ ôm xác trùng đi vào nhà.

Nguyệt Thấm Lam nhìn thấy cô gái tóc trắng rời đi.

Cô di chuyển đi qua bên cạnh, hỏi:

- Ánh sáng kéo dài được bao lâu?

- Đại khái… Thời gian cỡ một đống lửa!

Mục Lương cau mày, suy đoán, nói ra một khoảng thời gian.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ của Các Chủng Khống

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    279

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!