Ở vùng đất chết Mạt Nhật này, không có đồng hồ báo thức, toàn bộ đều dựa vào đống lửa cháy và nhìn sắc trời để phán đoán thời gian. Đây cũng là Mục Lương nghe được từ cô gái tóc trắng, một đống lửa khoảng mười lăm phút đến nửa canh giờ.
Tuy, Mục Lương cảm thấy đốt đống lửa rất hợp lý, có thể đốt hơn mấy giờ.
- Ồ, vậy tối nay để Phi Nhan tới gác đêm đi!
Nguyệt Thấm Lam muốn sắp xếp việc cho con gái mình làm.
Mặc dù cô thường đùa giỡn, trêu ghẹo.
Nhưng, cũng bắt đầu tìm kiếm cơ hội rèn luyện cho con gái mình, muốn cho con gái mình mau sớm trưởng thành.
Vậy sẽ phải chịu nhiều khổ cực một chút, như vậy mới có thể một mình gánh vác một phương.
Bằng không, tương lai ở thành Huyền Vũ cũng không có tiền đồ quá lớn.
- Đêm nay không cần, ta sẽ bảo động vật thuần dưỡng gác đêm.
Mục Lương liếc mắt một cái, lần nữa nhìn thấy Nguyệt Phi Nhan quấn bên cạnh cô gái tai thỏ.
Anh mỉm cười nói:
- Ngày hôm nay, tất cả mọi người đều đã mệt mỏi, ngày mai lại an bài cô ấy gác đêm!
- Được.
Nguyệt Thấm Lam mỉm cười gật đầu, ưu nhã bước vào trong nhà.
Mục Lương đi theo ở phía sau, lúc lướt qua cô gái tóc đỏ chợt suy nghĩ.
Anh vỗ vai Nguyệt Phi Nhan, ý vị thâm trường nói:
- Có một người mẹ như vậy, thật chia buồn với ngươi.
- À?
Nguyệt Phi Nhan mờ mịt ngẩn ngơ.
- Ta muốn đi vào nướng thịt.
Mễ Nặc thừa cơ bỏ chạy, để lại cô gái tóc đỏ đứng ngẩn người.
- Đến cùng có ý gì?
Nguyệt Phi Nhan nghi ngờ suy nghĩ một cái.
- Ta cũng không biết có ý gì.
Vưu Phi Nhi đi qua nghe được lời của cô gái tóc đỏ, tiếp lời một cách tự nhiên.
Cô mới hái được lá của Trà Thụ Tinh Huy, chuẩn bị cầm trở về để nghiên cứu một chút.
- Thật, nói đến ta nghe cũng không hiểu.
Nguyệt Phi Nhan nhìn quét một vòng, nhìn thấy mọi người đều đi vào trong nhà.
Cô giậm chân một cái, cũng chạy vào nhà, phía sau là tiếng kinh hô của đám người Vệ Cảnh.
Trong phòng, lúc này, Mục Lương, Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Lam ba người đang nghiên cứu làm sao chế tạo chiếc bao cổ tay đầu tiên.
Bình thường linh khí sơ cấp lợi dụng đặc tính tài liệu hung thú để chế tạo.
Mục Lương nhớ lại cô gái tóc trắng đã nói, hỏi:
- Đặc tính của Ma Trùng Chín Đốt là gì vậy?
- Nhẹ, cứng.
Giọng của Ly Nguyệt thanh lãnh nói.
- Nhẹ?
Mục Lương cầm lấy một miếng xác trùng xem xét.
Nặng như vậy với anh mà nói rất nhẹ, nhưng đối với những người khác mà nói sẽ không nhẹ.
- Thứ này còn chưa qua xử lý, nhất định sẽ tương đối nặng.
Nguyệt Thấm Lam bổ sung nói:
- Giáp xác của Ma Trùng Chín Đốt, dùng nước nóng để nấu, đợi cho giáp xác co rút lại, mới nhẹ được, độ cứng cũng sẽ cứng hơn mấy phần.
Đặc tính của Ma Trùng Chín Đốt, cũng không phải là tin tức cực kỳ cơ mật, người bình thường nắm bắt được tin tức nhanh đều có thể nắm được.
Chỉ có điểm khó nhất, chính là như thế nào sơ chế giáp xác của Ma Trùng Chín Đốt.
- Đã hiểu.
Mục Lương như đã suy nghĩ ra, gật đầu.
- Trước tiên, lấy một phần nhỏ đi nấu một cái, phán đoán bội số co rúc lại.
Ly Nguyệt cắt một miếng xác trùng lớn chừng bàn tay.
Sau khi cô ghi chép tất cả kích thước chi tiết của xác trùng, rồi bỏ vào trong một cái nồi thiết, cho nước vào, đặt lên trên lò sưởi, bắt đầu nấu.
- Nấu thời gian bao lâu?
Mục Lương cảm thấy hứng thú hỏi.
- Không biết, nấu đến khi nó hoàn toàn co rút lại mới thôi.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.
- Giáp xác của Ma Trùng Chín Đốt xử lý tương đối dễ, nếu như gặp phải tài liệu những hung thú khác, cần có thời gian tiêu chuẩn nhất định.
Nguyệt Thấm Lam nhìn thấy Mục Lương có hứng thú, nói một vài kiến thức thông thường:
- Bình thường, những Linh Khí Sư tài giỏi, bọn họ đều có phương thức và tiêu chuẩn ghi chép thời gian của mình.
- Tiêu chuẩn ghi chép thời gian?
Mục Lương liếc nhìn đồng hồ trên tay của mình, đây không phải là có sẵn tiêu chuẩn ghi chép thời gian sao?
- Hơn nữa, Linh Khí Sư tài giỏi, còn phải tìm kiếm tài liệu phối trộn, với xử lý tốt tài liệu mạch chính để tinh thạch hung thú nạp năng lượng vào.
Nguyệt Thấm Lam mím môi một cái, nói tiếp:
- Sẽ tạo ra được linh khí trung cao cấp, thậm chí có thể phát huy ra hiệu quả thần kỳ như năng lực của Giác Tỉnh Giả.
- Ừ.
Mục Lương cái hiểu cái không gật đầu.
Phối trộn tài liệu?
Làm sao cảm giác giống như tài liệu hợp kim?
Trong chớp mắt, trong đầu của Mục Lương đã tìm được phương thức so sánh khác.
Vài chục phút qua đi.
Ly Nguyệt kẹp ra xác trùng trong nước nóng, đã biến thành màu đen, đặt ở trên mặt bàn, ghi chép lại kích thước, bắt đầu so sánh với số liệu của lớp vỏ trước khi nấu.
Cô đưa xác trùng cho Mục Lương, nhẹ giọng nói:
- Co rúc lại gấp đôi, độ cứng sẽ mạnh lên khoảng ba phần mười.
- Thật đúng là nhẹ đi rất nhiều.
Mục Lương cầm lấy lớp vỏ ước lượng một cái, lại so sánh với những cái vỏ còn lại một chút, ít nhất nhẹ không chỉ gấp đôi.
- Trong vỏ trùng có một lớp dịch nhày, sau khi nấu xong, dịch nhày sẽ hòa vào trong nước.
Ly Nguyệt nói ra nguyên nhân xác trùng nhẹ lại.
- Thì ra là thế, cho nên mới biến thành màu đen.
Mục Lương hiểu rõ gật đầu.
Anh đã hiểu ra, chế tạo linh khí chính là một loại khoa học kỹ thuật khác ở thế giới tận thế Mạt Nhật.
Chỉ cần nắm được đặc tính tài liệu hung thú, và phương thức xử lý, đã có thể phối hợp chế tạo ra linh khí.
Mặc dù sẽ phải dựa vào tài liệu hung thú rất nhiều, cũng có thể tiếp tục phát triển.
- Chỉ cần biết tỉ lệ thu nhỏ lại của lớp vỏ, có thể chế tạo ra bao cổ tay xác trùng kích thước khác nhau, lại bỏ vào trong nước nấu là được.
Ly Nguyệt nói xong, cầm lấy xác trùng, dùng cây đao ngắn cắt.
Cô chuẩn bị chế tạo ra bao cổ tay có kích thước to gấp đôi, bỏ vào trong nước nấu sẽ thu nhỏ lại thành bao cổ tay có kích thước bình thường.
Bằng không, nấu xong xác trùng, sau khi biến hóa xong, độ cứng đạt được, sẽ tốn rất nhiều sức để cắt, rồi mới mang đi rèn được.
- Đúng rồi, ngươi mới vừa nói đến mạch lộ là cái gì?
Mục Lương đột nhiên nghĩ đến, hiếu kỳ hỏi.
- Mạch lộ chính là cái này.
Nguyệt Thấm Lam cầm lấy xác trùng nấu xong, cắt ra bề mặt biểu diễn cho Mục Lương xem.
- Lỗ nhỏ rỗng ruột?
Mục Lương nhìn bề mặt xác trùng bị cắt, có rất nhiều lỗ vô cùng nhỏ.
-Bên trong một miếng xác trùng có rất nhiều lỗ nhỏ, có lúc thì thông với nhau, có lúc thì không thông với nhau, những lỗ này được gọi chung là mạch lộ.
Nguyệt Thấm Lam quơ quơ xác trùng, ưu nhã nói:
- Linh Khí Sư tài giỏi, có thể tìm được một tài liệu bên trong có mạch lộ thông nhau, đồng thời sử dụng phương pháp đặc thù nối lại, sau đó, đặt tinh thạch hung thú lên, như vậy mới xem như đã chế tạo ra một kiện linh khí trung cấp.
Khi cô không rãnh, chuyên môn đi nghiên cứu cách chế tạo linh khí, chỉ là cuối cùng phải dừng lại ở bước tìm kiếm mạch lộ.
- Cho nên, chỉ cần tìm ra tất cả mạch lộ thông nhau, rồi nối chúng lại?
Mục Lương híp con ngươi màu đen, hỏi:
- Là có thể chế tạo ra một kiện linh khí trung cấp?
- Gần như vậy!
Nguyệt Thấm Lam chần chờ một chút, cảm thấy nói như vậy cũng không sai.
- E rằng, ta có thể thử tìm những mạch lộ này một chút.
Khóe miệng của Mục Lương khẽ nhếch lên.
- À?
Nguyệt Thấm Lam, Ly Nguyệt không tin nhìn người đàn ông này.
Một người ngay cả kiến thức linh khí cũng không biết, làm sao đột nhiên nói có thể tìm được mạch lộ?
Đây là đang nói đùa à?
....