Dịch: Lap Tran
----
Vài ngày trước.
Lúc Tiểu Hắc luận bàn cùng Tần Thiên Nam đã rơi vào trạng thái điên cuồng!
Nếu như không phải Lục Trường Sinh kịp thời giúp Tiểu Hắc khôi phục thanh tỉnh.
E là không đánh chết Tần Thiên Nam thì sẽ không dừng lại……
Cảm nhận được hơi thở quanh thân Tiểu Hắc.
Diệp Thu Bạch không khỏi kinh hãi.
Chiến ý khổng lồ cùng với thân thể cường đại này.
Tứ sư đệ thật sự bất phàm.
Lúc này, Tiểu Hắc phát ra một tiếng rống như dã thú!
Hai chân đạp thật mạnh.
Nếu như không phải Thảo Đường có kết giới gia trì thì mặt đất đã bị dẫm sụp rồi.
Diệp Thu Bạch nhìn Tiểu Hắc đang vọt tới.
Hiện giờ Tiểu Hắc như mãnh thú thoát khỏi gông xiềng, không ai có thể ngăn cản!
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Thu Bạch trở nên nghiêm trọng.
Quanh thân hắn dần dần có kiếm ý hiện lên!
Ngay sau đó kiếm ý phóng lên cao.
Vung kiếm gỗ ra!
Một đạo kiếm mang bao hàm kiếm ý to lớn nhanh chóng chém về phía Tiểu Hắc!
Tiểu Hắc nổi giận gầm lên, trong khoảnh khắc này, làn da hắn xuất hiện hoa văn ngọn lửa.
Chiến ý quanh thân hắn như nhiễm phải ma tính, chuyển dần sang màu đen.
Ngay sau đó lại tung một quyền.
Giờ khắc này, có từng tiếng nổ chói tai vang lên.
Khí áp điên cuồng chèn ép!
Không gian bắt đầu vặn vẹo!
Nắm tay nện vào kiếm mang.
Kiếm ý và nắm tay ma sát.
Hoa văn ngọn lửa trên cánh tay Tiểu Hắc có niết bàn chi hỏa lưu động!
Hắn tiếp tục gầm lên, nắm tay hung hăng đẩy mạnh.
Ầm!
Trong khoảnh khắc này, kiếm ý của Diệp Thu Bạch bị phá!
Diệp Thu Bạch lui lại một bước, kiếm gỗ hướng lên trời!
Kiếm vực xuất hiện bao phủ cả khu vực này.
Ngay sau đó là kiếm ý gào thét bắn nhanh về phía Tiểu Hắc.
Muốn ngăn cản bước chân hắn.
Kiếm ý hóa thành sông dài cuốn tới.
Trên người Tiểu Hắc bắt đầu xuất hiện vết thương!
Có máu tươi tóe ra.
Nhưng cũng không thể khiến Tiểu Hắc chậm lại!
Giờ phút này, Tiểu Hắc tròng mắt hoàn toàn bị ma tính bao trùm!
Quanh thân, lại là bốc cháy lên huyết sắc chiến ý!
Rống!
Tiếng rống giận phát ra từ cổ họng Tiểu Hắc hình thành công kích sóng âm chống lại dòng sông kiếm ý!
Ngay sau đó song quyền đồng thời nện tới.
Dòng sông kiếm ý bị đánh thủng trong nháy mắt.
Khi còn kiếm ý bổ khuyết lỗ hổng thì Tiểu Hắc đột nhiên dậm chân.
Mượn lực phản chấn bắn nhanh tới.
Trực tiếp thoát khỏi dòng sông kiếm ý và đến gần Diệp Thu Bạch.
Lại tung một quyền.
Sắc mặt Diệp Thu Bạch càng nghiêm trọng hơn.
Thực lực tứ sư đệ này không dưới mình!
Hơn nữa còn có lực lượng thân thể khủng bố vượt xa hắn.
Nghĩ đến đây.
Diệp Thu Bạch quát một tiếng!
Trực tiếp dùng Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ bảy.
Ma khí dày đặc bao phủ kiếm gỗ!
Một kiếm ầm ầm chém ra!
Tiểu Hắc rống to nghênh đón, không sợ hãi chút nào!
Hắn chỉ muốn xé nát người trước mắt!
Khi hai người sắp va chạm.
Một cành liễu đột nhiên xuất hiện giữa hai người.
Tản mát ra ánh sáng trắng nhu hòa ngăn cách công kích của hai người.
Kiếm ý của Diệp Thu Bạch tiêu tán, chiến ý quanh thân Tiểu Hắc cũng dần dần biến mất.
Hai mắt trong trẻo trở lại.
Là cây liễu ra tay!
Nếu như không ra tay có khả năng sẽ phát sinh chuyện không thể cứu vãn……
Cây liễu thấy Tiểu Hắc khôi phục lại bình thường thì thu cành trở về.
Tiểu Hắc tỉnh táo lại, gãi gãi đầu nhìn Diệp Thu Bạch, nói: “A, đã xảy ra chuyện gì?”
Diệp Thu Bạch nghe mà sửng sốt.
Ngay sau đó liên tưởng tới lời Tiểu Hắc nói.
Tứ sư đệ này không thể khống chế bản thân mình khi chiến đấu?
Diệp Thu Bạch cười, lắc lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ là luận bàn một chút.”
Giờ phút này tim Diệp Thu Bạch vẫn còn đập nhanh.
Thân thể tứ sư đệ thật không bình thường.
Ngay cả kiếm ý của hắn cũng chỉ có thể tạo thành vết thương nhẹ.
Mà Tiểu Hắc rơi vào trạng thái điên cuồng cũng không cảm nhận được đau đớn.
Giống như một cỗ máy chiến đấu.
Không có chút tình cảm nào!
Ngay sau đó, Diệp Thu Bạch nói: “Còn chưa ăn cơm đi? Muốn nếm thử tay nghề của sư huynh hay không?”
Tiểu Hắc vò đầu cười nói: “Muốn, sư tôn cũng đã dạy ta nấu cơm nhưng ta ngu ngốc, không học được, khiến sư tôn tức giận.”
Diệp Thu Bạch: “……”
Không hổ là sư tôn!
Mới vừa thu đồ đệ liền dạy nấu cơm!
“Không có việc gì, sư huynh dạy ngươi.”
Diệp Thu Bạch dẫn Tiểu Hắc đi tới nhà bếp.
Nhưng nửa ngày trôi qua.
Khói đen không ngừng bốc lên từ nhà bếp…
Thậm chí còn có lửa nổi lên……
Diệp Thu Bạch bị khói hun đen mặt, bất đắc dĩ dẫn Tiểu Hắc đi ra.
Rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao mà sư tôn lại tức giận.
Ở phương diện nấu cơm, Tiểu Hắc giống như một đứa trẻ!
Dạy thế nào cũng không hiểu.
Diệp Thu Bạch từ bỏ, nói: “Ạch…… Sư đệ à, để sư huynh nấu được rồi.”
“Ngươi sang bên kia ngồi một lát đi.”
Tiểu Hắc: “Được.”
Ngay sau đó hắn ngoan ngoãn ngồi bên bàn đá.
……
Sau khi ăn cơm xong.
Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc đều bắt đầu tu luyện.
Ngày hôm sau vẫn chưa thấy sư tôn trở về.
Diệp Thu Bạch liền nhớ tới một sự kiện.
Với thực lực hiện giờ của hắn, có thể nói là giải quyết dễ như trở bàn tay.
Thiên Nguyên vương triều!
Chuyện người Thiên Nguyên vương triều mang theo người Lạc Nhật vương triều tới Diệp gia phục kích mình.
Diệp Thu Bạch không có quên.
Hiện giờ có đủ thực lực rồi.
Đúng lúc cũng có thời gian.
Vậy nên tính toán món nợ này.
Diệp Thu Bạch nhìn về phía Tiểu Hắc trong hố lửa, hỏi: “Tiểu Hắc, muốn đi ra ngoài với sư huynh không?”
Tiểu Hắc nhảy khỏi hố lửa, chất phác gật đầu, “Nghe sư huynh.”
Lúc này.
Cành liễu bỗng cuốn một giọt chất lỏng đưa tới trước mặt Diệp Thu Bạch.
“Tiền bối, đây là?”
Tiếng cây liễu truyền tới.
“Nếu Tiểu Hắc lại rơi vào trạng thái điên cuồng thì dùng thứ này có thể giúp hắn tỉnh táo lại.”
Diệp Thu Bạch vừa nghe liền vui vẻ.
Ngay sau đó đối cúi người với cây liễu.
“Được rồi, chúng ta đi thôi.”
“Tốt.”
……
Hai người đi đến một góc sân bên ngoài thư viện.
Diệp gia đã tạm thời dọn tới nơi này để tránh bị Thiên Nguyên vương triều cùng với Lạc Nhật vương triều trả thù!
Đối mặt với Tàng Đạo thư viện, bọn họ sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lão tổ Diệp Gia thấy Diệp Thu Bạch đến liền biết ý.
“Ngươi muốn đến Thiên Nguyên vương triều báo thù sao?”
Sau khi vận dụng bí thuật thì thực lực của lão tổ Diệp Gia đã lùi lại không ít.
Diệp Thu Bạch gật gật đầu.
“Cần ta làm gì không?”
Diệp Thu Bạch lắc đầu nói: “Không cần, ta và sư đệ có thể giải quyết.”
“Đến lúc đó, lão tổ có thể mang tộc nhân trở lại Thiên Nguyên thành.”
Nghe lời này.
Lão tổ thầm than một hơi.
Hắn hiểu ý Diệp Thu Bạch.
Hắn không muốn liên quan đến Diệp gia nữa!
Cho nên mới để bọn họ trở lại Thiên Nguyên thành……