Chương 116: [Dịch] Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Lão quốc chủ

Phiên bản dịch 6684 chữ

Dịch: Lap Tran

----

Ở chỗ sâu trong Thiên Nguyên vương thành.

Có một lão giả đang bế tử bỗng thức tỉnh.

Cảm nhận được tình huống bên ngoài, hắn không khỏi thở dài.

Chung quy, Thiên Nguyên vương triều vẫn trêu chọc người không nên trêu chọc.

Tuy rằng cảnh giới của đối phương không nhưng thực lực lại cực kỳ cường đại!

Người có thể dạy ra đệ tử thế này đều không đơn giản.

Tất nhiên thực lực phải vượt xa Thiên Nguyên vương triều rồi.

Đứng giữa không trung.

Thiên Nguyên quốc chủ nghe được tiếng nói truyền đến, không khỏi vui vẻ: “Lão quốc chủ!”

Lão quốc chủ chính là cường giả Càn Nguyên cảnh đỉnh.

Thọ mệnh sắp cạn, hắn bắt đầu bế tử quan, muốn đột phá Hư Thần cảnh!

Chỉ như vậy mới có thể sống tiếp.

Bế tử quan đã lâu nên những người khác đều cho rằng, lão quốc chủ Thiên Nguyên vương triều đã sớm hao hết thọ mệnh mà chết.

Không nghĩ tới.

Lão quốc chủ Thiên Nguyên vương triều vẫn còn sống!

Nhóm cung phụng vương triều cũng mừng rỡ.

Bọn họ có nghe về thực lực của lão quốc chủ.

Tuy rằng không lên Võ bảng Tứ Vực nhưng thực lực vẫn rất cường hãn!

Trong lúc nhất thời.

Sĩ khí phía Thiên Nguyên vương triều tăng mạnh.

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc nhìn thấy cảnh này, sắc mặt không đổi chút nào.

Tiểu Hắc chất phác hỏi: “Sư huynh, lão quốc chủ này rất mạnh sao?”

Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu, “Không rõ lắm, hẳn là vậy đi.”

Tiểu Hắc nghe mà mắt lóe chiến ý, nhếch miệng cười nói: “Vậy để cho ta tới đi sư huynh.”

Diệp Thu Bạch không nhịn được mà bật cười.

Tuy trông tiểu sư đệ thành thật, chất phác nhưng thực tế lại là người cuồng chiến đấu.

Vừa nghe đến chiến đấu luận bàn thì như biến thành một người khác.

“Được, vậy ngươi đi thôi.”

Có bảo vật cây liễu cho, Diệp Thu Bạch cũng không sợ Tiểu Hắc hoàn toàn mất đi lý trí.

Được Diệp Thu Bạch đồng ý, hai mắt Tiểu Hắc sáng ngời, ngay sau đó bước tới.

Bề mặt thân thể Tiểu Hắc có từng đường hoa văn ngọn lửa nổi lên, có ánh lửa lưu động.

Lão quốc chủ ở trong chỗ sâu thấy cảnh này, không khỏi than một tiếng.

Nếu lần này ra tay thì hắn không còn khả năng đột phá Hư Thần cảnh nữa.

Hiện giờ thọ mệnh của hắn đã tới điểm cuối.

Mỗi một lần ra tay đều hao tổn tinh lực, phá hỏng tâm cảnh.

Có thể nói là chỉ cần lão quốc chủ ra tay, trừ phi có đan dược nghịch thiên cải mệnh.

Nếu không sẽ không cách nào đột phá nữa.

Cho nên lão quốc chủ mới nói chuyện rời rời khỏi Thiên Nguyên thành.

Đợi hắn đột phá đến Hư Thần cảnh thì còn phải sợ nữa sao?

Nhưng mà hiện giờ không ra tay cũng không được.

Một đạo lưu quang bay ra từ chỗ sâu trong vương thành!

Dừng trước mặt Tiểu Hắc.

Lão quốc chủ không còn tóc, mặt và đầu có từng lốm đốm to sậm màu.

Trông khá đáng sợ.

Lão quốc chủ nhìn Tiểu Hắc, không chút cảm xúc nói: “Đã như vậy thì liền lưu các ngươi ở đây đi.”

Một cỗ hơi thở bàng bạc bùng nổ.

Một thanh trường thương xuất hiện trong tay lão quốc chủ.

Trường thương còn cao hơn thân thể lão quốc chủ.

Một lão nhân với thân hình già nua, trông yếu ớt mong manh mà lại cầm trường thương.

Rất là không hài hòa.

Nhưng khi lão quốc chủ ra tay.

Một cỗ thương ý bùng nổ.

Trường thương đâm ra!

Tiểu Hắc không có ý lui lại.

Hắn nổi giận gầm lên, nện một quyền về phía trường thương.

Dù đối thủ bất phàm thế nào, trong mắt Tiểu Hắc, chỉ cần ra quyền là được.

Trời đất như muốn nứt toạc.

Từng tiếng nổ bùm bùm vang lên.

Dùng thân thể chống đỡ trường thương trong tay cường giả Càn Nguyên cảnh đỉnh phong!

Trong mắt mọi người thì Tiểu Hắc sẽ bị đâm thủng!

Lão quốc chủ cảm thấy rùng mình.

“Thể tu?”

Ngay sau đó hắn hừ lạnh một tiếng: “Người trẻ tuổi quá cuồng vọng cũng không phải chuyện gì tốt.”

Trường thương va chạm với nắm tay.

Ầm!

Không gian vặn vẹo!

Những kiến trúc bên dưới bị dư ba phá hủy ầm ầm.

Tiểu Hắc lui lại cả chục bước trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Thân thể lão quốc chủ run lên.

Trong mắt mọi người thì lão quốc chủ chiếm thế thượng phong.

Nhưng những trong mắt những tên cung phụng và Thiên Nguyên quốc chủ thì lại tràn đầy sự khiếp sợ!

Tuy lão quốc chủ đã già nhưng chung quy vẫn là cường giả Càn Nguyên cảnh đỉnh.

Còn đối phương chỉ là một tên thể tu.

Thế mà có thể chống nổi một thương lão quốc chủ?!

Điều này làm lòng mọi người trầm xuống!

Sắc mặt lão quốc chủ trở nên nghiêm trọng.

Hắn không nghĩ tới đối phương chỉ dùng một quyền mà đỡ được một thương này.

Hơn nữa, uy lực của một quyền này cũng không hề yếu!

Tiểu Hắc lui lại xong cũng không hề xả hơi mà nổi giận gầm lên, giống như biến thành mãnh thú.

Hắn lại đạp bộ đến.

Chiến ý quanh thân càng nồng đậm.

Trong mắt bắt đầu xuất hiện ma tính.

Đây là quái vật gì?

Không đợi lão quốc chủ nghĩ nhiều, nắm tay của Tiểu Hắc đã tới gần!

Hừ lạnh một tiếng, lão quốc chủ vung trường thương ra.

Trường thương không ngừng đâm.

Hai nắm tay của Tiểu Hắc không ngừng nện tới.

Hắn phát ra tiếng thở nặng nề.

Hoa văn ngọn lửa bao phủ hai nắm tay, có niết bàn chi hỏa lưu động!

Lão quốc chủ dần dần phát giác, hình như sức lực của đối phương sẽ không hao hết.

Còn thực lực thì không ngừng tăng theo chiến ý.

Lão quốc chủ bắt đầu lui một bước.

Mọi người nhìn thấy cảnh này mà lòng chùng xuống.

Thực lực của tên thể tu này mạnh như thế?

Cả lão quốc chủ cũng dần dần bị áp chế sao?

Thiên Nguyên quốc chủ hoảng hốt.

Sau đó phất phất tay ra lệnh: “Các vị cung phụng, nhanh ra tay trợ lão quốc chủ.”

Nhóm cung phụng gật đầu.

Nếu lão quốc chủ ngã xuống thì Thiên Nguyên vương triều sẽ thật sự sụp đổ.

Thời khắc cả đám chuẩn bị ra tay thì có một dòng sông kiếm ý quét tới, cản tất cả lại.

Diệp Thu Bạch đạp trên sông kiếm ý đi đến!

“Hình như các ngươi quên mất ta rồi?”

Diệp Thu Bạch lạnh nhạt nói: “Người tới trả thù chính là ta.”

Sắc mặt Thiên Nguyên quốc chủ và đám cung phụng đều trở nên khó coi.

“Ra tay!”

Năm tên cung phụng và Thiên Nguyên quốc chủ cùng tấn công!

Cung phụng đều có tu vi Càn Nguyên cảnh sơ kỳ!

Thiên Nguyên quốc chủ là Càn Nguyên cảnh trung kỳ!

Sáu cường giả Càn Nguyên cảnh chiến tiểu bối Khí Hải cảnh hậu kỳ!

Lan truyền ra ngoài cũng không dễ nghe lắm.

Nhưng có làm sao?

Trong thời khắc vương triều nguy nan, Thiên Nguyên quốc chủ không lo được chuyện khác.

Huống hồ hắn là chủ nhân của một quốc gia, không phải người ở giang hồ!

Diệp Thu Bạch thấy sáu người hướng đến, ánh mắt không có chút biến hóa!

Kiếm vực được triển khai toàn lực!

Vô số kiếm ý vây quanh Thiên Nguyên vương thành.

Ngay sau đó, Diệp Thu Bạch vung Ám Ma kiếm.

Một đạo kiếm mang đen kịt được hội tụ từ kiếm ý chém về phía sáu người.

Thiên Ma Cửu Kiếm!

Ma lâm!

Trải qua truyền thừa ở Cầu Đạo sơn và Kiếm Trủng, kiếm đạo của Diệp Thu Bạch đã tăng thêm một đoạn dài.

Kiếm ý hiện tại đã khác xưa!

Lờ mờ nửa bước Kiếm Tông!

Kiếm vừa ra!

Không trung Thiên Nguyên vương thành tối sầm lại!

Bạn đang đọc [Dịch] Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế của Biệt Nhượng Ngã Thông Tiêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    180

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!