Chương 115: [Dịch] Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Sâu trong vương cung

Phiên bản dịch 7050 chữ

Dịch: Lap Tran

----

Toàn bộ Thiên Nguyên thành đều tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.

Vô số người ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Chiến ý nổ vang!

Có người không rõ chuyện gì xảy ra, cũng có người biết từ đầu đến cuối.

Giống như bốn gia tộc lớn ở Thiên Nguyên thành.

Không, hiện tại chỉ còn ba gia tộc.

Diệp gia đã rút khỏi Thiên Nguyên thành.

Gia chủ Cừu gia ngẩng đầu nhìn, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc cùng hoảng sợ!

Hiện giờ Diệp Thu Bạch đã có thực lực tìm tới Thiên Nguyên vương triều.

Sau khi Thiên Nguyên vương triều bị diệt, thế lực nào sẽ nối gót?

Không thể nghi ngờ, Cừu gia bọn họ cũng không chạy thoát!

Gia chủ Cừu gia rơi vào khủng hoảng.

Hiện giờ, trước mặt hắn chỉ có hai lựa chọn.

Cả tộc rời khỏi Thiên Nguyên thành!

Đi đến địa phương khác, sống một cuộc sống trốn trốn tránh tránh!

Thứ hai là cùng Thiên Nguyên vương triều nghênh chiến.

Chém giết Diệp Thu Bạch!

Nhưng gia chủ Cừu gia đã từ bỏ lựa chọn thứ hai.

Lạc Nhật vương triều đã bao vậy diệt trừ nhiều lần vẫn không thành công.

Lần này chỉ có Thiên Nguyên vương triều, sao có thể làm được?

Hiện giờ Diệp Thu Bạch đã có thể chém giết cường giả Võ bảng Tứ Vực!

Nghĩ đến đây.

Gia chủ Cừu gia nhìn đám trưởng lão, thở dài: “Hẳn là các ngươi đã biết chuyện.”

Sắc mặt các trưởng lão trở nên nặng nề.

Đương nhiên bọn họ biết thực lực của Diệp Thu Bạch hiện giờ đã vượt xa trước kia.

Tiến đến trả thù.

“Gia chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Hiện giờ bọn họ đã không còn tâm tư trách móc ai trêu chọc Diệp Thu Bạch.

Có trách cũng vô dụng.

Gia chủ Cừu gia nói: “Rút đi, Cừu gia rời khỏi Thiên Nguyên thành từ đây.”

Lưu được núi xanh không lo thiếu củi đốt.

Mặc kệ như thế nào, gia chủ Cừu gia đều không thể để Cừu gia hủy diệt trong tay mình.

Nói xong lời này, trông gia chủ Cừu gia như già thêm một chút.

Sắc mặt trở nên trắng bệch!

Hiển nhiên, để đưa ra được quyết định này, gia chủ Cừu gia đã quyết tâm lắm.

“Đương nhiên, ta sẽ lưu lại nơi này.”

Các trưởng lão đều sửng sốt.

“Vì sao?”

“Ngươi có thể cùng chúng ta rời đi mà!”

Mặc kệ là thật tình hay giả ý.

Gia chủ cũng không còn tâm tư lại đi quản, chỉ đành lắc đầu nói: “Phải có người lưu lại đây cho Thu Bạch trút giận.”

“Như thế hắn mới không tìm Cừu gia đuổi tận giết tuyệt.”

Hiển nhiên.

Gia chủ Cừu gia tính hy sinh bản thân.

Chúng trưởng lão nghe xong bất đắc dĩ gật đầu.

Hiện giờ cũng chỉ có thể đi con đường này.

Như vậy mới có thể bảo toàn huyết mạch Cừu gia!

“Được, các ngươi đều chuẩn bị đi, mang theo hậu bối cùng đệ tử rời Thiên Nguyên thành thôi.”

Không lâu sau, người đi nhà trống.

Chỉ còn mình gia chủ Cừu gia đứng giữa đại viện.

Hắn nghĩ tới đủ chuyện đã qua, yên tĩnh chờ Diệp Thu Bạch đến.

……

Thiên Nguyên thành, một trong bốn gia tộc lớn, Khương gia.

Gia chủ Khương gia cũng tiếc hận lắc đầu.

Nếu lúc ấy Khương Thiền lựa chọn Diệp Thu Bạch.

Hoặc là…… Tin tưởng Diệp Thu Bạch mà nói.

Có lẽ kết cục của hai người đã khác.

Đáng tiếc, mọi chuyện đã xảy ra.

Đôi khi gặp lối rẽ trong cuộc sống, chỉ cần lựa chọn thì sẽ không cách nào quay đầu lại.

Chỉ có thể tiếp tục đi……

Gia chủ Khương gia nghĩ đến đây, không khỏi có chút bất đắc dĩ.

……

Giờ phút này.

Người trong Thiên Nguyên thành đều nhìn về phía bầu trời.

Sắc mặt khác nhau.

Diệp Thu Bạch nhìn Thiên Nguyên quốc chủ, lạnh nhạt nói: “Lúc ấy ngươi có nghĩ tới ngày hôm nay?”

Vẻ mặt của Thiên Nguyên quốc chủ cũng không có chút biến hóa nào.

Như gió chảy mây trôi.

“Hiện tại nói mấy lời này có ích gì? Chỉ là hạ cờ sai mà thôi.”

Bỏ đi những thứ khác, Diệp Thu Bạch rất thưởng thức Thiên Nguyên quốc chủ.

Hắn là một quốc chủ đúng nghĩa.

“Nhiều lời vô ích, chiến đi!”

Thiên Nguyên quốc chủ phất phất tay, cấm vệ quân gầm lên, sôi nổi tiến công!

Tiểu Hắc đứng cạnh Diệp Thu Bạch bước một bước.

Hắn cười chất phác, nói: “Sư huynh, giao cho ta đi.”

Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu: “Để ta.”

Dứt lời liền lấy Ám ma kiếm ra rồi lật bàn tay.

Tức khắc!

Lấy Diệp Thu Bạch là trung tâm, không trung Thiên Nguyên vương thành đều bị kiếm ý sắc nhọn bao phủ.

Kiếm vực!

Sắc mặt Thiên Nguyên quốc chủ thay đổi.

Dưới cỗ kiếm ý sắc nhọn này, ngay cả hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!

Các cung phụng vương triều cũng sôi nổi khởi động lá chắn, chống đỡ vô số kiếm ý.

Nhưng mà mấy vạn cấm vệ quân lại không cách nào chống đỡ.

Đối mặt với kiếm ý ngang dọc khắp nơi.

Quân trận do mấy vạn cấm vệ quân hình thành tan vỡ trong nháy mắt.

Kiếm ý hóa thành sông dài quét qua cấm vệ quân!

Cùng với vô số kêu thảm thiết vang lên.

Dưới sự càn quét của dòng sông kiếm ý, lớp lớp cấm vệ quân hóa thành sương máu.

Chỉ trong mấy nhịp thở mà mấy vạn cấm vệ quân đã biến mất trong dòng sông kiếm ý.

Tất cả đều bị hủy diệt.

Mọi người thấy cảnh này mà hoảng hốt.

Tuy rằng cấm vệ quân có thực lực thấp nhưng có tới mấy vạn người, không có khả năng bị diệt trong thời gian ngắn thế này.

Diệp Thu Bạch đã mạnh đến mức này sao……

Kiếm vực vốn chính là lĩnh vực.

Trong kiếm vực không có chỗ nào mà không có kiếm ý!

Trong lĩnh vực này, nhiều người thì có tác dụng gì chứ?

Thiên Nguyên quốc chủ cũng ý thức được điểm này.

Hắn lấy một khối ngọc tỷ ra, rót linh khí vào bên trong nó.

Tức khắc, đại trận bao bọc Thiên Nguyên vương thành liền khởi động!

Có một bóng giao long mờ ảo xuất hiện, hướng về phía Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc mà gào rống.

Thực lực của bóng giao long này đã đạt tới Càn Nguyên cảnh hậu kỳ.

Chính là đại trận hộ quốc của Thiên Nguyên vương triều.

Tiểu Hắc lại tiến lên một bước, “Sư huynh, chuyện này giao cho ta đi.”

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Được Diệp Thu Bạch đồng ý, Tiểu Hắc nhếch miệng cười, chà quyền quét chân.

Vận sức chờ phát động!

Lúc này, bóng giao long rống to!

Ngay sau đó phóng về phía Tiểu Hắc.

Sắc mặt Tiểu Hắc không một chút nào biến hóa nào.

Ngược lại nở nụ cười chất phác.

Quanh thân có chiến ý lượn quanh.

Hắn giơ nắm tay, sau khi bóng giao long tới gần liền tung một quyền.

Một quyền khiến đất rung núi chuyển.

Toàn bộ đại trận đều run rẩy.

Quyền này nện vào đầu giao long!

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Bóng giao long phát ra tiếng kêu rên.

Ngay sau đó bắt đầu nứt vỡ, tan rã thành từng đoạn.

Cuối cùng tiêu tán trong không gian.

Đại trận cũng bị phá trong khoảnh khắc nay.

Ngọc tỷ trong tay Thiên Nguyên quốc chủ cũng “Răng rắc” vỡ vụn.

Thiên Nguyên quốc chủ khiếp sợ.

Người này là sư đệ của Diệp Thu Bạch.

Người có thể dạy ra Diệp Thu Bạch và nam tử thể tu trước mắt sẽ có thực lực thế nào?

Thiên Nguyên quốc chủ không dám tưởng tượng nữa.

Cũng không cần tưởng tượng.

Có lẽ đối phương khinh thường một Thiên Nguyên vương triều nho nhỏ.

Chỉ hai tên đệ tử đã có thể huỷ diệt bọn họ.

Nghĩ đến đây.

Thiên Nguyên quốc chủ thầm than một tiếng, nói: “Các vị, nếu đã không có đường lui, vậy liền ra tay đi.”

Nhóm cung phụng thấy cảnh này.

Có người bất đắc dĩ, có người tỏ ý muốn lui!

Cùng lúc đó, ở chỗ sâu trong vương cung.

Có một hơi thở xuất hiện cùng một tiếng nói truyền vào trong tai mọi người.

“Tiểu hữu, có thể nương tay không, về sau Thiên Nguyên vương triều sẽ rời khỏi Nam Vực không bao giờ trở về, có được không?”

Bạn đang đọc [Dịch] Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế của Biệt Nhượng Ngã Thông Tiêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    206

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!