Dịch: Lap Tran
----
Thiên Ma Cửu Kiếm.
Hiện giờ Diệp Thu Bạch đã có thể tùy ý dùng kiếm thứ sáu.
Mấy ngày nay, thực lực Diệp Thu Bạch không phải chỉ gia tăng một chút.
Hoàng Chinh Chiến nhìn thấy cảnh này cũng kinh ngạc.
Nếu người có tu vi Khí Hải cảnh thông thường gặp phải, phỏng chừng đã bị chưởng ấn đập bẹp rồi.
Nhưng Diệp Thu Bạch không chỉ không bị đánh bại mà còn dùng một kiếm chém tan!
Hiện giờ, rốt cuộc Hoàng Chinh Chiến cũng hiểu được nỗi lo của Hoàng Thiên Minh.
Vì sao muốn vội vàng trừ bỏ Diệp Thu Bạch như thế!
Giữa dòng sông kiếm ý, Hoàng Chinh Chiến nổi giận gầm gừ rồi thoát ra.
Hắn giơ nắm tay có chiến ý bao trùm.
“Tê thiên!”
Hiển nhiên, Hoàng Chinh Chiến không hề nương tay.
Hơi thở nửa bước Càn nguyên cảnh bùng nổ!
Chiến ý nghiền ép Diệp Thu Bạch!
Khí cơ hoàn toàn khóa chặt, không cho Diệp Thu Bạch lùi lại.
Diệp Thu Bạch cũng không nghĩ tới chuyện lui về phía sau.
Ám Ma kiếm trong tay chém tới.
Kiếm mang không một chút hoa lệ nào, kiếm pháp không hoa hòe lòe loẹt.
Chỉ là một nhát chém vô cùng đơn giản.
Nhưng nhát chém này lại ẩn chứa kiếm đạo của Diệp Thu Bạch.
Đại đạo chí giản!
Kiếm này là kiếm thứ bảy trong Thiên Ma Cửu Kiếm.
Kiêm thứ bảy tên là Ma lâm!
Có ý chí của ma thần buông xuống!
Ma khí ngập trời!
Người quanh Yến Vân đài đều cảm giác tâm thần chấn động.
Một cảm giác muốn thần phục đến từ sâu trong linh hồn không ngừng dâng lên!
“Đây là kiếm kỹ mà Khí Hải cảnh có thể thi triển ra sao?”
“Kiếm kỹ bực này phỏng chừng là kiếm kỹ Thiên giai đi?”
Kiếm kỹ Thiên giai đặt ở Tổng Viện cũng rất hiếm thấy.
Phóng mắt toàn bộ Trung Vực cũng không có bao nhiêu bộ!
Hơn nữa phần lớn đều là tàn quyển.
Dù quyền pháp mà Hoàng Chinh Chiến sử dụng hiện giờ cũng chỉ là quyền pháp Địa gia trong Tàng Đạo thư viện.
Hắn tốn một lượng lớn tích phân mới đạt được.
Hiển nhiên Hoàng Chinh Chiến cũng sửng sốt.
Trước một kiếm này, hắn cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt!
Hắn bị một người có tu vi Khí Hải cảnh ép tới mức này?
Bây giờ hắn cũng không cách nào lui về phía sau.
Khí cơ của cả hai đã khóa chặt nhau, không cách nào thối lui.
Lúc này mà lui thì sẽ trở thành thịt cá trên thớt.
Hoàng Chinh Chiến hiểu rõ điều này cho nên gầm lên.
Chiến ý phóng tận trời!
Nắm tay ầm ầm nện xuống!
Không gian phát ra tiếng răng rắc, giống như sắp tan vỡ.
Diệp Thu Bạch lạnh nhạt vung Ám Ma kiếm.
Trường kiếm va chạm với nắm tay của Hoàng Chinh Chiến.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, dư ba khuếch tán ra xung quanh!
Trưởng lão trên Yến Vân trên đài kinh ngạc phất tay dựng kết giới bao lại.
Dư va va chạm với kết giới tạo ra từng đợt gợn sóng.
Mọi người thấy cảnh này mà lòng nổi sóng.
Năng lượng lan ra từ trận chiến có thể to lớn thế này!
Mà Diệp Thu Bạch còn đến từ Nam Vực!
Một nơi võ đạo suy tàn!
Thế mà có thể chiến đấu với Hoàng Chinh Chiến đến mức này.
Hiển nhiên, thiên phú của Diệp Thu Bạch không yếu hơn bọn họ, thậm chí còn...
Trên Yến Vân đài.
Diệp Thu Bạch cảm nhận được một lực lượng cực kỳ lớn
Lực lượng thân thể cực kỳ đáng sợ.
Không cùng cấp bậc với người Nam Vực!
Chiến ý không ngừng đè nặng lên tâm thần hắn.
Hoàng Chinh Chiến cũng không hề dễ chịu chút nào.
Hắn vốn đã rất miễn cưỡng khi dùng Tê thiên rồi.
Dù sao đây là võ kỹ Địa giai, hắn còn chưa hoàn toàn hiểu thấu đáo.
Một kiếm của Diệp Thu Bạch mang theo một cỗ kiếm ý chui vào cánh tay hắn.
Điên cuồng phá hoại thân thể.
Chỉ vừa tiếp xúc thì cánh tay đã xuất hiện vết rách.
Thân thể Hoàng Chinh Chiến cực kỳ cường đại.
Hắn cũng biết cường độ thân thể mình.
Dù như thế vẫn bị một kiếm của Diệp Thu Bạch phá tan phòng ngự!
Trước ánh mắt kinh sợ của mọi người, trên cánh tay Hoàng Chinh Chiến xuất hiện từng đường máu.
Hoàng Chinh Chiến kêu lên một tiếng rồi lui về sau.
Thoát khỏi phạm vi công kích của Diệp Thu Bạch!
Diệp Thu Bạch cũng lui hai bước, mặt hơi đỏ lên.
Hiển nhiên, một quyền của Hoàng Chinh Chiến cũng tạo thành tổn thương cho hắn, nhưng không có vấn đề lớn.
Một kích này, Diệp Thu Bạch hoàn toàn chiếm ưu thế!
“Dùng tu vi Khí Hải cảnh áp chế Hoàng Chinh Chiến có thân thể vô địch, nửa bước Càn nguyên cảnh……”
“Nói hắn là thiên kiêu Ẩn Kiếm phong ta cũng tin.”
“Cũng không biết so với đám kiếm tu kia, ai mạnh ai yếu.”
Nam tử mặc trường bào thấy cảnh này, nhẹ nhàng cười nói: “Có chút thú vị.”
Sau đó xoay người rời đi.
Trong lòng hắn, thắng bại đã phân, không cần phải xem nữa.
Nam tử cường tráng cũng như thế.
Trên Yến Vân đài, sắc mặt Hoàng Chinh Chiến trở nên âm u.
“Ta biết vì sao Thiên Minh lo lắng như thế, ngươi đúng là một cái hậu hoạn.”
“Nếu như không trừ bỏ ngươi, chờ đến khi ngươi trưởng thành thì sẽ có thể uy hiếp đến Lạc Nhật vương triều.”
“Vì vương triều, ta phải lưu ngươi lại trên Yến Vân đài.”
Hoàng Chinh Chiến nói xong, thân thể bắt đầu đỏ lên.
Giống như tôm luộc.
Trong mắt hắn xuất hiện vô số tơ máu.
Dần dần phủ kín tròng mắt.
Trong chiến ý ngập trời bỗng có thêm huyết ý.
Huyết ý sền sệt như sắp hóa thành máu!
Có người kinh ngạc hô to.
“Nhiên Huyết Ma Công!”
“Hoàng Chinh Chiến bị ép tới mức này rồi?!”
Thạch Sinh sửng sốt hỏi: “Nhiên Huyết Ma Công là gì?”
Có người theo bản năng trả lời nói: “Nhiên Huyết Ma Công là một bí pháp Địa giai, thiêu đốt tinh huyết để cường độ thân thể gia tăng!”
“Trong trạng thái thi triển Nhiên Huyết Ma Công, cường độ thân thể tăng cường ít nhất là gấp hai lần!”
Thạch Sinh và Trương Hách nghe xong biến sắc!
Cường độ thân thể thế này rồi, nếu mà tăng cường gấp đôi thì sẽ mạnh đến mức nào nữa!
Bọn họ không dám tưởng tượng.
Sắc mặt Kiếm Triều Miện cũng trở nên nghiêm trọng.
Người nọ tiếp tục giải thích nói: “Tuy rằng mạnh nhưng cũng có tác dụng phụ, dưới trạng thái Nhiên Huyết Ma Công, nếu không thể uống tinh huyết của địch nhân thì thiên phú sẽ bị ảnh hưởng vĩnh viễn!”
Sắc mặt của mọi người thay đổi, hậu quả không thể nói là không lớn!
Ngay cả sắc mặt trưởng lão trên Yến Vân trên đài cũng trở nên khó coi.
Hoàng Chinh Chiến là thiên kiêu thư viện.
Đánh đến tình trạng hiện giờ cũng không phải là điều bọn họ muốn nhìn thấy!
Diệp Thu Bạch có chút kinh ngạc.
Giờ phút này, thực lực của Hoàng Chinh Chiến đã sánh được với cường giả Càn Nguyên cảnh!
Uy áp cũng tăng cường gấp đôi!
Hoàng Chinh Chiến không ngừng thở dốc, ngay cả không khí thở ra cũng có màu đỏ hồng!
Cả người to thêm một vòng!
Gân xanh nổi đầy cơ thể.
Nhìn về phía Diệp Thu Bạch, Hoàng Chinh Chiến hổn hển nói: “Kế tiếp ta sẽ đập chết ngươi dưới nắm tay.”
Vừa nói xong, thân thể Hoàng Chinh Chiến liền biến tại chỗ!
Diệp Thu Bạch không dám chậm trễ, khẽ quát một tiếng, một hơi thở màu trắng tuôn trào rồi vây quanh thân hắn.
Không ngừng sinh sôi...
Đây là Thái Sơ Kiếm Kinh!