CHƯƠNG 86
Leaf không biết mình làm sao sống qua hết những ngày này.
Từ man hoang quay trở lại bản doanh trên núi đã hao tốn mất nửa tháng thời gian. Vì tránh né tà thú , nàng cẩn thận ẩn nấp tại những cây cổ thụ khổng lồ, sau khi xác định xung quanh không có tà thú hoạt động thì nàng mới hạ xuống những chỗ có thể ấn nấp mà di chuyển. Mặc dù lòng nóng như lửa đốt , nhưng nàng không có lựa chọn nào khác, một khi bị lai tạp tà thú phát hiện, bằng lực lượng của mình nàng không thể nào thoát khỏi bị đuổi giết.
Hơn mười tỷ muội đã bị bọn ma quỷ giết chóc, mặt khác các tỷ muội không có năng lực chiến đấu đã chạy tán loạn vào thời điểm bọn ma quỷ xông vào giết chóc. Nhưng cuối cùng có thể sẽ có vài tỷ muội sống sót quay trở lại bản doanh. Leaf nội tâm trầm trọng, nàng thậm chí không dám suy nghĩ thêm về vấn đề đáng sợ này .
Vừa đi vừa trốn là hành động tiêu hao ma lực khá lớn, một ngày chỉ có thể đi được hơn mười dặm, đặc biệt còn phải dự trù ma lực cho ban đêm . Trên đường khi ăn lương khô xong, nàng liền ăn một ít quả dại để bớt đói khát. Kí hiệu giữ ấm đã sớm mất tác dụng, nàng chỉ có thể dùng vỏ cây đem chính mình quấn chặt. Nghĩ đến mình chưa có thành tựu gì mà có thể sẽ bỏ mạng ở đây, Leaf liền không kiềm được nước mắt.
Bết bát hơn là, tại ngày thứ tư, nàng tại trong thân cây nghênh đón tà ma nhập thể ------ liên tiếp bị đả kích đã làm cô quên mất việc này. Một cỗ tê liệt đau nhức từ ngực cô tỏa ra, nhanh chóng lan ra toàn thân trong nháy mắt khiến nàng thiếu chút nữa ngất xỉu, nàng cắn mạnh đầu lưỡi mình mới trở lại thanh tĩnh một tí chịu đựng sự thống khổ này. Thời điểm tà ma nhập thể tra tấn, Leaf đã nghĩ đến buông thả, nhưng nghĩ đến hai mươi mấy tỷ muội có thể còn sống sót kia đang chờ nàng trở về, hoặc bản thân đang trọng thương, chờ được cứu chữa, nàng chỉ có thể cắn răng kiên trì.
Cũng may lần tà ma nhập thể này không tính là dài, khi thời gian đã qua đi, toàn thân nàng như nứt ra, máu tươi thấm ướt cả vỏ cây. Vì tránh cho mùi máu tươi thu hút tà thú, nàng đành chịu đựng đau đớn, cởi quần áo, đến một cái cây khác. Đem hái lá cây trên cành xuống, chế thành quần áo chống lạnh, dưới ma lực của nàng, mũi nhọn cành cây thành kim may, gân lá chính là chỉ may.
Trên đường đi nàng không có ăn một miếng thức ăn chín, không có uống một ngụm nước ấm. Tiếp tục tiến lên sau đó, mặc dù đã có quần áo lá cây hai tầng, tay chân đều quấn chặt, nhưng nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng, tuyết đã cao đến mắt cá chân nàng, gây thương tích cho các ngón chân. Cứ như vậy, đi một chút, ngừng một chút, kéo lê hai bàn chân đã gần mất đi tri giác, nàng rốt cuộc trở về bản doanh.
Chứng kiến các tỷ muội quen thuộc, Leaf mới ngã xuống.
Khi Leaf tỉnh dậy thì đã là hai ngày sau, bị đông cứng quá lâu đã làm các ngón chân nàng bị hoại tử, thảo dược cũng không ngăn cản được, các tỷ muội đành phải cắt những ngón chân bị hoại tử đi.
Leaf cũng không quá để ý, còn sống sót được đã rất không tồi, so với những tỷ muội vĩnh viễn không thể trở về kia, nàng đã rất may mắn. Bất quá chứng kiến những người còn sống băng bó khắp người, bi thống từ đáy lòng liền dâng lên không kiểm soát được.
Lúc xuất phát có bốn mươi hai tỷ muội, giờ chỉ còn sáu người.
Mọi người trấn an Leaf một phen, cô gái lớn tuổi nhất Scroll kể lại cho nàng nghe những chuyện họ trải qua.
Lúc ma quỷ xông vào đám đông, các nàng đã bỏ chạy về bản doanh. Đêm đó, họ gặp phải tà thù - một đám lợn rừng. Mọi người vô lực chống cự, đành chia nhau ra mà chạy. Những ai bị tà thu đuổi theo chắc lành ít dữ nhiều, nhưng các nàng chẳng quan tâm được nhiều như vậy. Đến sáng hôm sau, mọi người lại bị một con lai tạp sói xám nhìn chằm chằm, lần này trốn thoát chỉ có 8 người. Cũng may lúc tiến vào dãy núi sau đó, con sói không theo kịp họ.
Trở lại bản doanh vài ngày, hai tỷ muội trước sau xuất hiện tà ma nhập thể, có lẽ là vì những chuyện đã trải qua đả kích họ quá lớn, tiền đồ phía trước u ám, hai người đã không vượt qua được. Mà những người ở lại chiến đấu lúc đó mãi không thấy ai trở về, ngay lúc mọi người nghĩ họ đã bị ma quỷ giết hết, không ngờ Leaf trở về.
"Như vậy.... những người khác đâu ? Scarlet, Windseeker, còn có đạo sư đại nhân đâu, các nàng ra sao rồi?"
Leaf lắc đầu, "Chỉ có mình tôi sống sót."
"Vậy sao..." Scroll nhẹ giọng đáp, nhìn cách Leaf đối đáp, nàng đã sớm đoán ra kết quả, "Vậy cô nghỉ ngơi thật tốt đi. Còn có,... Leaf" Scroll do dự nói.
"Cái gì ?"
"Trong lúc cô hôn mê, chúng tôi đã thương lượng qua, nếu Hakara chưa trở về, hy vọng cô tiếp nhận chức đạo sư."
Leaf ngẩn người, sau đó nhắm hai mắt lại. Đúng vậy, hội gặp đả kích mang tính hủy diệt thế này, nếu không có lãnh đạo đưa ra hướng đi tiếp theo, chỉ sợ hội lập tức sụp đổ. Nhưng tiêu chí hội là tìm thấy thánh sơn, đến được nơi tự do và nghỉ ngơi cho phù thủy. Hiện tại chuyện tìm kiếm thánh sơn đã tan thành bọt nước, không, bản thân "Thánh Sơn" là một cái âm mưu, nó không tồn tại ở dãy núi tuyệt địa, cũng không tồn tại ở man hoang chi địa. Kể từ đó hội này có nhất thiết còn cần tồn tại không ?
Nàng tâm loạn như ma, dù không nhìn những người khác cũng biết họ đang nhìn nàng với ánh mắt đầy chờ mong, họ cần một người đứng ra, dẫn dắt họ tiếp tục đi tới phía trước.
"Chúng ta... Đi tìm Nightingale." Trầm mặc thật lâu, Leaf rốt cuộc nói.
"Cái gì, tìm nàng?"
"Cô là nói đi trấn Bentham sao?"
"Vạn nhất là cô ấy gạt chúng ta thì sao, lúc đó chúng ta nên làm gì?"
"Wendy đang ở đó mà."
"Nói không chừng nàng đã sớm chết."
Bọn tỷ muội la hét loạn hết lên, Scroll vỗ vỗ ta , kêu mọi người im lặng hết, hỏi Leaf: " Nếu những gì Nightingale nói cũng là một âm mưu?"
"Các ngươi ở ngoài thị trấn kiếm chỗ an toàn chờ ta," Leaf mở to mắt nói: " Trước hết để ta xác minh tình huống, nếu như nàng nói dối, ta sẽ tiếp nhận chức đạo sư, nếu như... Ta chết trong trấn, Scroll, ngươi tiếp tục dẫn tỷ muội đi tới đích nhé."
"Ta sao...."
Leaf miễn cưỡng cười nói : " Ta biết rõ năng lực ngươi không thích hợp chiến đấu, đối với bản doanh vận hành hàng ngày tác dụng không lớn. Nhưng ta biết năng lực mạnh yếu không liên quan gì đến việc có thích hợp làm đạo sư hay không. Đạo sư là người dẫn đường, mà không phải là người năng lực mạnh nhất, đáng tiếc chúng ta nhận ra quá muộn. Như để Wendy, một người kiên nhẫn và thận trọng làm đạo sư, có lẽ kết quả sẽ hoàn toàn không giống?" . Ngươi giống Wendy, đều gia nhập hội sớm, cũng là những tỷ muội lớn nhất. Từ vương quốc phía Đông theo mọi người đi đến đây, kinh nghiệm phong phú, làm việc cẩn thận, nhìn tất cả mọi người ở đây, không ai thích hợp làm đạo sư hơn ngươi.
Scroll trầm mặc một lát, "Nếu lời Nightingale nói là thật?"
"Cái hội cứu trợ này không còn phải tồn tại nữa," Leaf chậm rãi nói, "Trấn Bentham chính là "Thánh Sơn" mới của chúng ta."