CHƯƠNG 87
"Chuẩn bị ---- Đâm!"
Vannah dùng sức đâm trường thương trong tay ra, sau đó hai tay chấn mạnh. Một đầu sói đang treo ở trên đầu thương, lông nó xõa tung bay, đôi mắt huyết hồng, trong miệng nhe ra hai hàm răng nanh, cái răng to nhất còn bự bằng ngón tay cái của mình. Hắn còn là lần đầu tiên tiếp xúc với tà thú gần như vậy, con thú treo trên không trung quờ quạng hai móng vuốt, bông tuyết thậm chí văng cả lên mặt hắn.
Vannah trong đầu trống rỗng, cơ hồ là dựa vào bản năng tích lũy được, vô thức nắm chặt cán thương, kiên trì đâm về phía trước. Một hơi thở thời gian mà dài đằng đặc, hắn chứng kiến cảnh cán thương bẻ cong tới cực hạn, mũi thương chui thật sâu vàng bụng con tà thú, hắn thậm chí cảm giác được, chỉ sau một khắc nữa, cái lợi trảo bén nhọn kia sẽ xé toang gương mặt mình.
"Pằng" một tiếng, cán thương không chịu nổi trọng lượng con sói, rốt cuộc gãy làm hai đoạn. Cũng chính tiếng đứt gãy này làm cho thời gian khôi phục lại bình thường, đối phương rơi xuống, móng vuốt của nó bám vào tường, kéo ra từng mảnh vụn, mang theo nửa cán thương, dọc theo tường thành nặng nề đập xuống mặt đất.
"Súng kíp đội, nạp đạn xong !"
"Tự do xạ kích!"
Vannah hai bên lập tức thò ra hai họng súng, hắn tranh thủ thời gian lùi về phía sau nửa bước, ngẩng đầu lên, tránh cho mảnh vụn thuốc nổ và khí đốt đập vào hai mắt . Về phần lỗ tai mình, hắn chẳng quan tâm.
Súng kíp rất nhanh đã bắn xong, Vannah một lần nữa tiến lên gần tường thành, phát hiện dưới chân tường thành đã đánh ngã một đám đủ kiểu dáng tà thú. Bên cạnh có người thọt chính mình, hắn quay đầu lại, thấy tên ở cùng phòng mình đang đắc ý nhếch miệng cười.
Mới được một tuần lễ dụng súng được chút chiến tích, có cái gì mà đắc ý. Vannah trừng mắt liếc hắn, tầm mắt lần nữa dời về chiến trường. Đội pháo binh của điện hạ mà ra trận, ngươi sẽ ý thức được cái ống sắt đang cầm kia chỉ là cây quải trượng thôi.
" Thương của ngươi gãy rồi, tiếp cái mới này "
CatPaw đưa qua một cây thương mới, "Bọn tà thú này điên rồi à ? Đã qua hai ba canh giờ rồi đi ?"
"Chúng nó bản thân điên cả rồi" Vannah nắm chặt cán thương mới, chờ địch nhân tiến công lần tiếp theo, "Hiện tại là lúc nào rồi?"
"Rất nhanh là đến buổi trưa rồi" CatPaw nói nhanh, thừa dịp Quan sát viên nhìn chỗ khác, nhanh chóng hướng mắt nhìn xung quanh, " hai tên Peels và Rodney đâu rồi ?"
"Không cần phải nhìn đi chỗ khác, ngươi không sợ bị sói mọi bụng à ?" Vannah tức giận nói, "Bọn họ bị phân công đến đoạn tường khác rồi, có lẽ ở tổ 3, có lẽ ở tổ 4, nói chung ngươi làm sao lại đến tổ 1 ?"
"Ta là đội thay thế bổ sung nha, " hắn cười hắc hắc, "Nơi nào cần ta , ta liền đến nơi đó. Vừa có một vị đại thúc bị thương, vừa vặn đến ta thay."
"Dự bị --!" Thanh âm Quan sát viên lại vang lên, cắt đứt lời CatPaw nói. Vannah chứng kiến mười con tà thú đang nhanh chóng tới gần, hiện tại hắn rất nhanh có thể nhận ra các loại hình tà thú, một toán thú này chỉ có hai chủng loại sói, một loại lợn rừng, một loại hổ, một loại gấu, đối với tường thành uy hiếp không lớn.
"Đâm!" Mặc dù như thế, hắn vẫn nghe theo chỉ lệnh, cùng đồng đội thống nhất đâm trường thương ra cùng lúc. Quả nhiên đầu thương đâm vào khoảng không, hắn thu hồi thương, dư quang liếc thấy bọn sói đã bị một tổ đội khác đánh rơi. Đợi đến lúc đàn tà thú chập chạp còn lại hội tụ dưới chân thành, đội súng kíp lại chen vào bên người hắn, hướng xuống phía dưới bắn tự do.
Động tác cố định cứ lặp đi lặp lại, cũng duy trì từ tảng sáng đến bây giờ . Buổi tối tiếng két thổi lên, đại bộ phận mọi người còn đang trong giấc mộng. Vannah ngáp môt cái, lúc này tà thú so với trước tấn công càng thêm kịch liệt, bình thường chỉ duy trì cỡ hai đợt tiến công, giờ vẫn đang tiếp tục, dưới tường thành thi thể tà thú đang nhanh chóng chồng chất đi lên. Vị trí của họ đang được đội dân binh thay thế, cho nên họ có thể kịp ăn một chút, nghỉ ngơi một lát sau đó mới lần nữa leo lên tường thành.
Nhưng ngoài ý muốn là, Vannah phát hiện mình hoàn toàn trấn định, nghe được hiệu lệnh đâm thương hoặc thu thương, nhường đường cho đội súng kíp hay cùng những ngày luyện tập giống nhau như đúc. Mới đầu thoạt nhìn có chút cầu kỳ và vô ích, giờ phút này đều phát huy công dụng khó mà tin được.
Những người khác cùng mình không sai biệt lắm, tuy nhiên hai tay nắm chặt cán thương, thần sắc thoạt nhìn có chút khẩn trương, tuy nhiên thân thể ai cũng đứng thẳng tắp, không ai lui về phía sau một bước.
Bất quá Vannah biết rõ, mọi người tin tưởng nhất không phải là việc luyện tập ngày qua ngày, mà tới từ điện hạ. Vannah chỉ có tại lúc nhường vị trí cho đội súng kíp, mới vụng trộm hướng lên lầu cau nhất ở trên tường thành nhìn qua -- đó là vị trí vương tử điện hạ đứng sừng sững.
Theo kèn vang lên, điện hạ đã có mặt trên tường thành, cùng mọi người đứng ở trên phòng tuyết, đến bây giờ đều không có nghỉ ngơi. Mà ngay cả chính mình khi thay người đi ăn uống, vương tử điện hạ y nguyên vẫn đứng trên đó, bữa sáng còn là do chính thủ tịch kỵ sỹ đại nhân đem lên cho.
Hồi tưởng những tên lãnh chúa tiền nhiệm, hàng năm Tà Nguyệt đến, đều là sớm dong thuyền rời đi. Kế tiếp là Quý Tộc, sau đó mới tới bình dân được đi. Nếu có tiền dư thì có thể giao mấy miếng Ngân Lang để lên thuyền, còn không có tiền thì chỉ có thể dựa vào hai chân mình, đi đến cứ điểm Epic. Nghĩ thông điểm này, hắn cảm thấy thân mình tràn đầy lực lượng.
Không sai, bọn họ thuộc về bộ đội của vương tử Greyfort, cùng Bentham trấn tuần tra đội hoàn toàn khác nhau. Nhóm người kia ỷ vào mình có khôi giáp và binh khí, thường thường tại đây hoành hành ngang ngược, thương nhân từ ngoài đến cũng bị họ vơ vét tài sản. Theo Vannah, ngoại trừ hai vị đội trưởng tuần tra đội, những kẻ khác không khác gì lưu manh. Mà dân binh đội là một chi cường đại đội ngũ, tại dưới sự thống lĩnh của vương tử điện hạ, bọn họ thấm chí còn đem những con tà thú mà ai cũng sợ mất mật ngăn cản tại bên ngoài thị trấn nhỏ, thủy chung không thể tiến tới nửa bước. Dĩ vãng cũng chỉ có cứ điểm Epic là làm được điểm này.
Nhìn xem Fish Balls, nổi danh nhát gan trong vùng, thường xuyên bị người ta cười nhạo, gia nhập dân binh đội thứ hai, hiện tại cầm thương cũng ra dáng lắm. Còn có Fermi, đầu hắn ta bự chảng, lại thân hình chậm chạp, người trong vùng đều đem hắn ra làm trò vui. Hiện tại ,một bộ động tác đâm thương kia, vừa nhanh vừa ngoan độc, so với đa số người khác đều thành thạo hơn. Vannah biết rõ người khác sau khi kết thúc huấn luyện, hắn đều luyện thêm một trăm lần nữa, đơn giản là điện hạ từng nói với hắn một câu, " Con chim không linh hoạt , muốn giỏi hơn những con chim linh hoạt hơn, nó phải cố gắng bằng những con chim đó và sau đó cố gắng nhiều hơn nữa."
Rõ ràng ngay từ đầu chỉ vì hai cái trứng gà, vì cái gì hiện tại có cảm giác vui mừng khi mình đã gia nhập đội dân binh?
Mỗi ngày đều có sự biến hóa rất nhỏ, mỗi ngày họ đều tiến bộ. Vannah tin rằng không chỉ có hắn, tất cả mọi người đều cảm nhận được điểm này. Hắn không biết hình dung tâm tình mình ra sao nữa, có lẽ, như điện hạ thường xuyên nói tại thời điểm huấn luyện --- bọn họ là một chi đội ngũ không giống với đội ngũ ở thời đại này.
"Ô -- ô --" Hai tiếng kèn ngắn ngủi vang lên làm cho Vannah chấn động tinh thần, đây là báo động có lai tạp tà thú xuất hiện. Hắn nhìn về nơi xa, thấy một đầu sư tử lai tạp có hai canh, cùng con lần trước xâm nhập vào trong thành cực kỳ tương tự. Đây là con thứ hai hôm nay gặp, hắn nghĩ, bất quá lần này không giống lần trước. Ngoại trừ súng kíp, họ còn có người khác giúp đỡ.
Vannah hơi nghiêng đầu, dư quang liếc nhìn, bên cạnh điện hạ nhất chính là một cô nương có mái tóc ngắn màu vàng đang lơ lửng.