Vương Huyên cảm giác đầu mình to ra, hắn đây là đang bị người ta tập trung theo dõi sao, nàng ta muốn làm gì? Cẩn thận ngẫm lại, hắn không còn sợ nữa, người đã chết ba ngàn năm rồi, tinh thần lực sót lại còn có thể làm gì được?
Hắn không tin vào tà ma, đi ra khỏi phế tích, lại tự mình luyện Kim Thân Thuật, coi như không nhìn thấy nàng, lực lượng quanh thân lưu chuyển, trong mắt lóe lên lốm đốm kim quang.
Tinh thần lực của hắn vô cùng tràn đầy, hắn trở nên bình tĩnh mà thong dong, nếu thật sự có quỷ đi chăng nữa, dù sao thì hắn còn trẻ tuổi, huyết khí cường thịnh, dương khí trên người hắn nồng đậm như vậy, không sợ quỷ quái.
Vương Huyên vô cùng trấn định tu luyện Kim Thân Thuật, loại Thể Thuật này có phạm vi hoạt động rất lớn, có lúc sẽ chạm đến nữ nhân giày đỏ áo trắng kia.
"Xoạt" một tiếng, nàng ta cứ như vậy biến mất không thấy tăm hơi.
Vương Huyên rất bình tĩnh, không chút vui sướng, tiếp tục quá trình tu luyện của mình, cũng không ngạc nhiên, chỉ cần sơ sẩy chút thôi là sẽ thất bại!
Thực lực của hắn đang từng bước tăng lên, trong thời gian thiền định, đối với phương sĩ Tiên Tần mà nói đều vô cùng trọng yếu, là khởi nguồn nội lực bên trong của bọn họ.
Càng không nói đến giai đoạn hiện tại của Vương Huyên, theo thời gian trôi, bên ngoài cơ thể của hắn chấn động, khi thi triển Thể Thuật cường đại xuất hiện màu vàng nhàn nhạt.
Cho đến khi đã vô cùng mệt mỏi, hắn mới ngừng lại, vận chuyển căn pháp hấp thu nhân tố thần bí.
Đột nhiên, hắn cảm thấy bất thường, có một luồng gió lạnh thổi qua gáy, đến lúc này hắn mới phát hiện, không biết từ lúc nào, nữ nhân lơ lửng ở trước mắt hắn đã biến mất.
Hắn luyện Kim Thân Thuật quá mức tập trung, xem nhẹ tất cả mọi chuyện xung quanh, bây giờ xoay người mới kinh ngạc phát hiện, nữ nhân váy dài màu trắng như tuyết, giày đỏ chói mắt kia đang ơ ngay sau lưng hắn.
"Có gió..." Điều này khiến trong lòng hắn rung động, tình huống càng ngày càng không ổn, tinh thần lực sót lại của nữ phương sĩ có thể can thiệp vào nội cảnh sao?
Hắn xoay người bước đi, kết quả nữ nhân kia đi theo hắn như hình với bóng, luôn lảng vảng sau lưng hắn, đôi giày đỏ kia dường như sắp chạm đến vai hắn.
Thật sự giống như đang nằm trên lưng hắn, quả thực làm hắn có chút chịu không nổi.
Hắn bắt đầu phân tích, đây rốt cuộc là tình huống gì, theo lý thuyết mà nói người chết như đèn tắt, cái gì cũng không giữ lại được.
Nữ phương sĩ ba ngàn năm trước đã chết rồi, nếu như nàng còn có thể sống lại, cũng sẽ không đợi đến bây giờ.
"Tinh thần lực còn sót lại..." Hắn tin chắc, vấn đề nằm ở chỗ này, rốt cuộc là từ đầu đã phân tán trong nội cảnh, hay là vì... cách đây không lâu hắn đưa vào?!
Nghĩ đến khả năng thứ hai, Vương Huyên có chút sợ hãi, hắn phá vỡ Vũ Hóa Thạch, nhân tố thần bí cùng tinh thần lực còn sót lại trong đó của nữ phương sĩ theo vào, cho nên dẫn đến việc xuất hiện dị thường ư?
Trên lý thuyết mà nói, người chết không còn khả năng sống lại, nhưng nội cảnh địa và thế giới hiện tại không giống nhau, đến nay vẫn không thể lý giải, người xưa cũng không có miêu tả rõ ràng, quả thật thần bí khó lường, nếu như có chút dị biến ở nơi này, cũng không phải là không có khả năng.
"Mặc kệ cô ngay từ đầu đã ở chỗ này, hay là do tôi mang vào, cô có thể nói cho tôi biết suy nghĩ và yêu cầu của cô không? Đi theo tôi như thế này cũng không phải là ý hay."
Vương Huyên đưa lưng về phía nàng, không xoay người lại, hắn rất muốn biết, khối tinh thần lực sót lại này rốt cuộc muốn làm gì.
Hắn cũng không có suy nghĩ sai lệch gì, ví như "nữ đại tam ôm gạch vàng, nữ đại ba ngàn đứng hàng tiên ban", nếu thật sự có loại ý niệm này, mà tinh thần lực còn sót lại của nữ phương sĩ thật sự có vấn đề nghiêm trọng, không chừng sẽ lập tức cho hắn chết thảm!
Đáng tiếc, nữ nhân kia vẫn luôn lẳng lặng lơ lửng phía sau hắn, cảnh tượng quả thật có chút khiếp người, tóc tai bù xù, áo trắng giày đỏ, không nhìn thấy mặt, như là nữ quỷ treo cổ dưới ánh trăng trắng nhợt.
Mấy lần mở miệng không có hồi đáp, Vương Huyên hoàn toàn loại bỏ ý nghĩ trong đầu, không cùng nàng trao đổi gì thêm, nếu thật sự có chuyện vậy thì cứ tới đi, hắn mặc kệ.
Hấp thụ vật chất thần bí rơi xuống ở nội cảnh, sau khi tinh thần Vương Huyên một lần nữa tràn đầy, hắn lại bắt đầu luyện Kim Thân Thuật, mặc cho nữ nhân kia bay phía sau.
Cứ như vậy, mấy năm trôi qua, Vương Huyên cảm giác đã tiến vào nơi này bảy tám năm, Kim Thân Thuật tầng thứ tư đã được hắn luyện đến hậu kỳ!
Hắn từ tầng thứ ba hậu kỳ luyện đến tầng thứ tư hậu kỳ, thực lực chân chính tăng lên một đoạn dài, sâu trong đáy mắt hắn thỉnh thoảng sẽ có kim hà hiện lên.
"Dao găm bình thường chưa chắc đã có thể xuyên vào máu thịt ta." Nội tâm vốn bình lặng của Vương Huyên dần nóng lên, mỗi lần tiến vào nội cảnh địa, thực lực của hắn đều tăng lên một khoảng lớn, đối với hắn mà nói, nơi thần bí này, không biết chứa bao nhiêu lực lượng cường đại, cùng với nhân tố thần bí, chính là niềm hi vọng cho Cựu Thuật đang ngày càng xuống dốc, có thể sẽ bởi vậy mà thay đổi.
Thời kỳ Tiên Tần thì Cựu Thuật đặc biệt hưng thịnh,cuộc đối đầu của các phương sĩ cường đại có thể liên quan đến sức mạnh của cấp độ Vũ Hoá, và cũng có nhiều huyền thoại và truyền thuyết khác nhau trong thời đại Đạo giáo đầu tiên được thành lập.