Bây giờ nàng ta đang lười biếng ngồi dậy, vẫn là phong cách ăn mặc của tiên nhân cổ đại, váy đỏ rất dài, làn váy từ trên giường kéo xuống đất. Lúc đứng dậy, mái tóc đen của nàng ta xõa tung, khuôn mặt trắng nõn động lòng người đang nở nụ cười, lông mi dài, ánh mắt quyến rũ, đôi môi đỏ mọng gợi cảm.
“Bái kiến Yêu chủ." Đây là lần đầu tiên Vương Huyên tiếp xúc với nàng ta ở khoảng cách gần như vậy, đã chạy đến tận phòng hắn, nếu như không có Phương Vũ Trúc và lão Trương ở nơi này, hắn đã chuẩn bị cột cờ để đập lên!
“Ừ, không có việc gì là tốt rồi." Hắn lại lẩm bẩm một tiếng.