Chương 96: [Dịch] Thế Tử Dũng Mãnh

Dỗ dành là được thôi

Phiên bản dịch 8521 chữ

CHƯƠNG 96: DỖ DÀNH LÀ ĐƯỢC THÔI

---✰-✰-✰---

Pháo hoa lộng lẫy bay lên từ các phủ đệ trong khắp Trường An, hào môn đại hộ ngày thường gia giáo nghiêm khắc, nay cũng thả lỏng mấy phần, khắp nơi trên Khôi Thọ Nhai đều là trẻ nhỏ giơ lên pháo hoa chạy loạn và nha hoàn bồi cùng.

Túc Vương phủ treo đầy đèn lồng đỏ, Hứa Bất Lệnh thả cho mấy người bọn lão Tiêu một ngày nghỉ phép, bọn lão Tiêu làm bàn thịt rượu, ngồi trong chính sảnh nâng ly cạn chén, tính là đón tết. Về phần Hứa Bất Lệnh, tết năm nay hiển nhiên không được dễ qua cho lắm, thậm chí có thể nói là hơi chút gian nan.

Hôm trước từ sau khi bị"bắt gian tại giường", Hứa Bất Lệnh liền chưa thể gặp lại Lục phu nhân. Hàn độc trên người hắn còn không bị áp chế, sau khi ở trong phòng tu dưỡng một ngày một đêm, liền vội vàng chạy đến Cảnh Hoa Uyển dỗ dàng Lục phu nhân.

Từ ngày đó phát hiện Tùng Ngọc Phù dưới gầm giường Hứa Bất Lệnh, lai từ dưới gầm giường lật ra bức họa thái hậu, cảm giác của Lục phu nhân thế nào chắc không cần nghĩ cũng biết.

Tùng Ngọc Phù còn dễ nói, dù sao có chuẩn bị tâm lý, cùng lắm chỉ thất lạc mấy ngày, nhưng riêng bức họa thái hậu thì lại khác.

Lục phu nhân vừa nghĩ đến Hứa Bất Lệnh ngày ngày trốn tránh mình, lại cất giấu bức họa thái hậu dưới gầm giường, mỗi lúc đêm khuya an tĩnh lại trằn trọc không yên.

Lục phu nhân thật bị thương tâm, cảm giác tựa như cải trắng bấy lâu tử tế chăm sóc, nay bị người nhổ lên tận gốc, cải trắng lại còn không để ý nàng, nếu không phải bọn nha hoàn ngăn trở, ngày đó nàng sớm đã về nhà mẹ đẻ.

Dưới tình hình ấy, Hứa Bất Lệnh tới cửa tự nhiên không được đối xử tốt, gọi không đáp, giả bộ đáng thương cũng vô dụng, cứ thế lẻ loi trơ trọi đứng ngoài biệt viện, đợi suốt một ngày một đêm đều không được tiến vào.

Hứa Bất Lệnh hết cách, mắt thấy đêm trừ tịch sắp tới, đợi thêm lát nữa liền thật đến sang năm, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đành phải đánh mắt ra hiệu cho nha hoàn chặn đường.

Lục phu nhân u ám thần thương, nha hoàn cũng nơm nớp lo sợ, vội vàng chạy tới đưa lỗ tai lắng nghe, sau đó khẽ gật đầu chạy ra ngoài.Thoáng chốc, lão Tiêu chống quải trượng chạy tới, từ đằng xa đã lớn giọng kêu hô.

Tiểu vương gia, Tùng cô nương đến rồi, hỏi ngươi có thời gian đi ra dạo hội hoa đăng, ngài xem nên để nàng đi về hay là.Hứa Bất Lệnh chỉnh lý y quan, lớn tiếng nói.

Tùng Ngọc Phù đúng không, ừm. Lệnh Nhi! Cơm nấu xong rồi, đi vào ăn thôi.

Hiệu quả đến ngay lập tức, tiếng nói ôn nhu từ trong sân vọng ra, Lục phu nhân đi tới, đoan trang bình thản, như thể mới vừa nghe được đối thoại, Tùng cô nương đến rồi?. Bất Lệnh, ngươi muốn đi thì cứ đi, cơm không ăn cũng được.

Hứa Bất Lệnh ngấm ngầm thở phào một hơi, vẫy vẫy tay với lão Tiêu, Ta không rảnh, bảo nàng về đi.

Tuân lệnh.Lão Tiêu cười hắc hắc, chống quải trượng chạy đi.

Hứa Bất Lệnh mỉm cười tiến tới, đỡ lấy cánh tay Lục phu nhân, ôn nhu nói, Ta lại không phải con nít, gần sang năm mới đến nơi còn chạy loạn cái gì, đúng không Lục di?

Lão Tiêu vừa đi, sắc mặt bình thản của Lục phu nhân chợt tiêu tán, hóa thành bộ dạng lạnh như băng, rụt tay đi về, không cho Hứa Bất Lệnh đỡ lấy, Ta đáp ứng cha ngươi chiếu cố ngươi, cơm tất niên ngươi có ăn hay không đều phải làm. Ai. thái hậu người ta ở trong cung, hôm nay là tiệc nhà thiên tử, không cách nào bảo ngươi đi vào, bằng không sao ngươi lại chạy đến chỗ này.

Chua ngoét.

Hứa Bất Lệnh chỉ cảm thấy tê răng, nắm chặt cổ tay Lục phu nhân nói.

Tiệc nhà thiên tử, ta đi góp vui làm gì, thái hậu có gọi ta cũng không đi, chuyện lần trước là hiểu lầm.

Lục phu nhân rút tay, lại không rút ra được, bèn đứng lại, song không nhìn Hứa Bất Lệnh mà chỉ nhàn nhạt hừ một tiếng.

Ngươi cứ tiếp tục gạt ta đi, dù sao ta cũng hết cách, không quản được ngươi nữa rồi. Nếu ngươi phiền a di này thì cứ nói một tiếng là được, sau này ta cách ngươi xa xa, không quấy rầy ngươi và Tùng cô nương.

Làm sao có thể.

Hứa Bất Lệnh tươi cười ôn hòa, kéo Lục phu nhân tới trước mặt.

Lục di, ngoan! Đừng nháo, thật chỉ là hiểu lầm.

.

Lục phu nhân chớp chớp mắt, sắc mặt chợt đỏ lên, đưa tay đánh lên bả vai Hứa Bất Lệnh.

Không biết lớn nhỏ, ta là a di của ngươi, là ngươi không ngoan, ai hiểu lầm ngươi? Ta tận mắt thấy còn có thể giả được chắc?

Hứa Bất Lệnh mỉm cười gật đầu, giải thích nói.

Tùng Ngọc Phù là vì tìm cây trâm mới chạy đến phòng ta, chứ không phải ta giấu nàng dưới gầm giường. Nếu ta thích nàng, cùng lắm thì mang nàng tới cho Lục di nhìn xem, Lục di tri thư đạt lễ chắc sẽ không phản đối, ta giấu làm gì?

Lục phu nhân hít vào một hơi, vạt áo phồng lên mấy phần.

Chẳng lẽ ngươi và Tùng cô nương thanh thanh bạch bạch, không có gì cả?

Ta.

Hứa Bất Lệnh há hốc mồm, bị cưỡng hôn một lần, hắn mà nói thanh thanh bạch bạch tựa hồ cũng không đúng, nhất thời chỉ biết đành chịu nhìn Lục phu nhân.

Lục phu nhân híp mắt lại, quay người bỏ đi.

Ai! Lục di, thật không có gì cả. Ngươi phải tin tưởng ta. Nếu ta lừa ngươi, cứ lấy nồi sắt ra nấu ta luôn đi.

Nguyệt Nô, đi nấu nước, đun sôi lên.

Được rồi phu nhân.

.

Hứa Bất Lệnh nhất thời nghẹn họng, gật gật đầu, đành chịu đi theo Nguyệt Nô tới phòng bếp.

Lục phu nhân rốt cục vẫn rất sủng ái Hứa Bất Lệnh, thấy bộ dạng thất lạc của hắn, cuối cùng có chút không đành, bất đắc dĩ nghiêng đầu khẽ than thở một tiếng.

Thôi thôi, về đi. Tuổi còn trẻ tình chàng ý thiếp, ta cũng quản không nổi. Chỉ mỗi mình nàng thôi à?

Hứa Bất Lệnh quay người đi về, ngượng ngùng nói.

Bát tự còn chưa tính, nào có ai đâu.

Trong lòng Lục phu nhân rối như tơ vò, muốn nói nặng cũng không đành. Đành chỉ biết khẽ gật đầu.

Chính ngươi tự biết là được. Thế chuyện bức họa thái hậu là thế nào?

Hứa Bất Lệnh đỡ lấy Lục phu nhân đi đường, chân thành nói.

Lần trước tiến cung, thái hậu hỏi ta"Nàng và người trong bức họa ai dễ nhìn hơn"

Lục phu nhân sửng sốt, quay đầu ghét bỏ nói.

Lời này mà nàng cũng hỏi ra được? Đúng là. Ai.

Hứa Bất Lệnh nhún nhún vai.

Ta thân làm vãn bối, chuyện này thái hậu cũng từng hỏi qua Tiêu Đình, thật ra cũng không có gì.

Ngươi trả lời thế nào?

Ta nói giờ nàng càng dễ nhìn, trước kia không ra làm sao cả. Chỉ đơn thuần là nịnh nọt thôi.

Lục phu nhân khẽ nhíu mày, gật gật đầu nói.

Khó trách lại đưa bức tranh cho ngươi. Thái hậu trước kia thường xuyên lấy ra bức họa trước mặt ta, nói nàng là"Tuyên Hoà Bát Khôi", hừ. đó là ta chưa bắt được Từ Đan Thanh, chẳng qua một bức họa mà thôi, có gì hiếm lạ đâu.

Lời này nghe có vẻ không chút để ý, nhưng nói gần nói xa, cảm giác ghen tuông đố kỵ trong đó lại rất rõ ràng. Rốt cuộc ai cũng có tâm lý thích cái hợp, nữ nhân gia có thể lấy dung mạo quan tuyệt đồng lứa, nói thế nào cũng là chuyện khiến người kiêu ngạo.

Hứa Bất Lệnh lắc đầu cười khẽ, bồi Lục phu nhân đi vào trong nhà.

Một bức họa mà thôi, đợi đầu xuân khí trời tốt chút, ta bồi Lục di ra ngoài thành du xuân, cũng vẽ cho Lục di một bức. Từ Đan Thanh tính cái gì, khách giang hồ khách thôi mà.

Lục phu nhân nghe thấy cái này, giữa hai hàng lông mày lập tức nhiều thêm mấy phần thư thái, hai tay đặt ở bên hông ngắm Hứa Bất Lệnh một cái.

Bất Lệnh, ngươi biết hội họa?

Không biết thì có thể học, chỉ cần Lục di không chê là được.

Lục phu nhân"ừm"một tiếng, thần thái tự nhiên rất nhiều.

Sao ta lại ghét bỏ, chỉ cần của ngươi vẽ là được. Ừm, bức họa Từ Đan Thanh kia, ta đốt rồi.

Hả.? !

Hứa Bất Lệnh thần tình hơi biến, đang định chất vấn, lại phát hiện Lục phu nhân nhấp hé miệng, lại tỏ vẻ ủy khuất, vội vàng đổi giọng.

Đốt thì đốt, một bức họa thôi mà, có gì ghê gớm đâu. Cùng lắm là khiến thái hậu ghi hận cả đời.

Lục phu nhân thấy bộ dạng kinh hồn táng đảm kia của Hứa Bất Lệnh,"Phốc."cười một tiếng, đưa tay nhéo lên mặt hắn.

Đùa ngươi cho vui thôi, nếu ta mà đốt tranh Từ Đan Thanh, chẳng phải bị đám văn nhân kia trạc sống lưng.

Hứa Bất Lệnh khẽ thở phào, rất khôn khéo cười bồi một tiếng.

Ta muốn treo ở trong phòng, cứ nói là ngươi đưa ta, nếu thái hậu biết được, chắn chắn sẽ đòi về, ta liền nói nàng đi đòi ngươi, để xem nàng có dám mở miệng hay không.

Ách. Thế không bằng đốt đi cho xong.

Hả?

Không có gì. Treo lên hả, để ta làm cho.

Hừ.

Bạn đang đọc [Dịch] Thế Tử Dũng Mãnh của Quan Quan công tử

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    7

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!