Nhất định sẽ chết.
Chỉ cần mình thổ lộ ra sự thật này thì Lâm Nguyệt không chút nghi ngờ mình sẽ bị giết chết trong nháy mắt.
Nàng ánh mắt hoảng sợ, nhìn chung quanh.
Xung quanh người đến người đi, hết thảy đều bình thường như vậy, tựa hồ ở chỗ này không bình thường nhất cũng chỉ có nàng.
Mặc kệ Lâm Nguyệt điều tra chung quanh như thế nào đi nữa thì từ đầu đến cuối nàng cũng không có biện pháp khóa chặt ánh mắt quỷ dị thăm dò tới.
Nhưng là Lâm Nguyệt có thể khẳng định là người nhìn không thấy đó ở phụ cận, đồng thời vẫn đang ngó chừng mình.
"Lâm cô nương, nhà ta thế nào?" Lý Dịch truy vấn.
Giờ phút này Lâm Nguyệt rút lui, nàng không dám nói tiếp, cũng không dám điểm phá sự thực đáng sợ này, bởi vì nàng không thể thừa nhận đại giới, nhưng nàng có thể khẳng định là người đó tuyệt đối không thể nào là mẹ Lý Dịch, đó là một loại kinh khủng người tu hành không thể nào hiểu được.
Mà người kinh khủng đó lại một mực du đãng trong nơi ở của Lý Dịch, sống chung một chỗ với hắn.
Nếu không phải lần này bái phỏng, đời này Lâm Nguyệt cũng không thể phát hiện bí mật kinh người này.
"Không, không có gì, nhà ngươi rất tốt, mới vừa rồi là ta có chút khác thường, bây giờ không sao." Lâm Nguyệt đổi giọng, không có chọn công bố sự thật ra.
"Vậy là tốt rồi." Lý Dịch thở phào nhẹ nhỏm nói: "Còn tưởng rằng ngươi đã xảy ra chuyện gì, dọa ta một hồi."
Giờ phút này Lâm Nguyệt trầm mặc không nói, nhưng nàng lại tinh thần tập trung cao độ, còn đang cảm nhận hết thảy chung quanh.
Lúc này nàng phát hiện đạo ánh mắt quỷ dị đó biến mất, cảm giác nguy cơ đáng sợ cũng theo đó giải trừ, tựa hồ hết thảy vừa rồi đều là ảo giác của mình.
"Chỉ cần không nói cho Lý Dịch biết sự thật thì ta sẽ không bị vật kia để mắt tới a?" Nàng hít một hơi thật sâu, để cho mình tỉnh táo lại, trong lòng có một suy đoán như thế.
"Lý Dịch tựa hồ cũng không có phát hiện dị thường... nhưng mà bây giờ mới mở ra linh môi, cũng không có mở ra linh cảm, cho dù là nhập định tu hành cũng không cảm nhận được bóng người quỷ dị đó."
"Nhưng cân bằng như vậy duy trì không được bao lâu, theo Lý Dịch không ngừng tu hành, hắn sớm muộn cũng sẽ mở ra linh cảm, đến lúc đó chính hắn sẽ phát hiện bí mật đáng sợ này, khi đó Lý Dịch sẽ nguy hiểm."
"Không được, ta không thể trơ mắt nhìn Lý Dịch đi chết như vậy, ta phải thay hắn nghĩ biện pháp mới được, cho dù là không đối phó được người quỷ dị đó cũng ít nhất phải để Lý Dịch thoát khỏi vận mệnh bị dây dưa."
Nghĩ tới đây.
Lúc này Lâm Nguyệt chân thành nói: "Lý Dịch, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện rất chuyện quan trọng, ta phải đi về."
"Được, như vậy Lâm tỷ ngươi đi trước." Lý Dịch khẽ gật đầu.
Lâm Nguyệt nhìn dáng vẻ ngây thơ không biết gì của Lý Dịch, ánh mắt rất là phức tạp, nàng cắn răng chân thành nói: "Lý Dịch, ngươi ở nhà phải chăm sóc mình cho tốt, cảnh giác một chút, nếu như gặp phải nguy hiểm gì lập tức chạy, đừng có do dự, không nên quay đầu lại."
"Đương nhiên, ta rất sợ chết." Lý Dịch vừa cười vừa nói.
"Vậy là tốt rồi, ta đi đây, chuyện Dẫn Đạo Thuật trong khoảng thời gian này ta sẽ đi tìm Dương Nhất Long câu thông, ngươi yên tâm đi." Lâm Nguyệt nói xong cũng không ở lại, nàng lập tức kêu một chiếc xe taxi, sau đó lập tức rời khỏi.
Lý Dịch đưa mắt nhìn Lâm Nguyệt rời đi, trong lòng lại cảm thấy cảm thấy rất ngờ vực.
Vừa rồi, rõ ràng Lâm Nguyệt có chuyện gì quan trọng muốn nói với mình, nhưng lời đến khóe miệng lại ngừng lại.
Đến cùng là chuyện quan trọng gì?
Giống như có liên quan đến mình...
Đoán không được, đoán không được.
Được rồi, không thèm nghĩ nữa, dù sao người đều đi, nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng.
Lý Dịch nói thầm, hắn cũng không có ở lại đây lâu, cũng quay người rời đi, đường cũ trở về nhà, bây giờ trong nhà hắn cũng không ít thứ đáng giá, lỡ như gặp trộm coi như không xong.
Nhưng mà bị Lâm Nguyệt nhất kinh nhất sạ như vậy, hắn cũng không tâm tư nhập định tu hành.
Lý Dịch dứt khoát bắt đầu luyện quyền ở nhà.
"Ta mới học được quyền không lâu, còn không có triệt để dung hội quán thông, cũng không có trải qua nhiều tình huống liều mạng tranh đấu, còn không hoàn thiện, ta phải tiếp tục nghiên cứu, sớm ngày hình thành một bộ đấu pháp đặc biệt thuộc về mình, như vậy sau này mình xảy ra xung đột với những người tu hành đó mới có sức tự vệ."
"Cho nên thời gian rất gấp, ta không thể lãng phí."
Lý Dịch ôm ý nghĩ này, đóng cửa ở nhà luyện quyền.
Hắn tựa hồ rất có thiên phú luyện quyền, từ khi sờ đến kình, đánh ra quyền kình chính là chuyện dễ như trở bàn tay, chỉ là hắn còn cần tinh tiến, kích phát toàn bộ tiềm năng trong thân thể, đồng thời thử nghiệm kỹ xảo phát lực càng lớn hơn.
"Ầm! Ầm!"
Từng tiếng nổ tung trầm muộn quanh quẩn trong phòng khách.
Lý Dịch yên lặng luyện quyền, đối với những chuyện khác đều không quan tâm, hắn mệt mỏi thì ngồi xuống nhập định, đói bụng thì uống dịch dinh dưỡng hoàng kim, bổ sung dinh dưỡng đồng thời còn có thể điều dưỡng thân thể.
Nhưng có một việc giống như hắn lo lắng xảy ra.
Ba ngày sau.
Khu bình ổn, khu thứ tám, số 781.
Đây là một tòa biệt thự cao ba tầng.