Chương 98: [Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu

Không tồn tại người (2)

Phiên bản dịch 5055 chữ

Lâm Nguyệt lại hỏi: "Gần nhất, không, trong khoảng thời gian một mình ngươi trong nhà có xảy ra chuyện đặc biệt gì hay không?"

"Không có." Lý Dịch lắc đầu: "Trước đó mỗi ngày ta ra ngoài làm công, trở về thì đi ngủ, nào có chuyện đặc biệt gì xảy ra, Lâm tỷ, ngươi muốn biết cái gì có thể trực tiếp hỏi ta, ta nhất định sẽ trả lời ngươi, bị ngươi làm như vậy làm trong lòng ta có chút khẩn trương."

"Chờ chút đã, ta còn muốn nhập định một chút, ngươi ở bên cạnh trông coi ta, nếu như ta có cái gì dị thường, ngươi lập tức gọi ta tỉnh lại." Giờ phút này Lâm Nguyệt hít sâu một hơi.

Bây giờ nàng hoài nghi, nhà Lý Dịch ngoại trừ cha mẹ là người thực vật của hắn ra thì còn ẩn giấu đi một người khác.

Hay là đó hoàn toàn không phải người.

Cho dù như thế nào, Lâm Nguyệt đều phải tìm ra nguyên nhân, nếu có nguy hiểm, nàng sẽ lập tức dẫn theo Lý Dịch và cha mẹ của hắn cùng rời khỏi nơi này.

"Được, ta giúp ngươi thủ ở chung quanh, yên tâm đi." Lý Dịch khẽ gật đầu.

Lâm Nguyệt nghe vậy, lúc này mới hít sâu một hơi, trực tiếp ngồi ở trên giường bên cạnh, sau đó nhắm mắt lại bắt đầu nhập định cảm nhận hết thảy chung quanh.

Rất nhanh.

Linh cảm đang khuếch tán.

Lâm Nguyệt cảm nhận được giường chiếu dưới thân, cảm nhận được Lâm thúc thúc trong khoang chữa bệnh, cũng cảm nhận Lý Dịch được đứng ở bên cạnh... hết thảy đều là bình thường, cái này cũng đã chứng minh linh cảm của nàng không có xảy ra vấn đề, chuyện vừa rồi không phải ảo giác, là chân thật.

Song khi cảm nhận của nàng khuếch tán đến một cái khoang chữa bệnh khác.

Chuyện quỷ dị xuất hiện.

Bộ khoang chữa bệnh thuộc về mẹ Lý Dịch, trong cảm giác của nàng lại trống rỗng, không có cái gì, bên trong hoàn toàn không có người nằm ở bên trong.

"Không, không thể nào." Giờ phút này Lâm Nguyệt ngây ngẩn cả người.

Lần này nàng có chút mơ hồ, vừa rồi ánh mắt của nàng tận mắt nhìn thấy mẹ Lý Dịch nằm trong khoang chữa bệnh ngủ say, thế nhưng là vì cái gì, vì cái gì trong cảm nhận của mình, khoang chữa bệnh đó trống không, không có người?

Mình hẳn là tin tưởng con mắt của mình hay là tin tưởng linh cảm của mình?

Nhưng khi nàng nghĩ như vậy.

Đột nhiên.

Trong linh cảm của Lâm Nguyệt, hình người không biết đó lại xuất hiện.

Đó là hướng cửa phòng.

Hình người trước đó đứng sừng sững trong góc không nhúc nhích lúc này lại chậm rãi đi đến phòng này.

Hơn nữa càng đến gần, trong lòng Lâm Nguyệt càng sợ hãi.

Bởi vì linh cảm của nàng bị ảnh hưởng, giống như bị nhốt, không cách nào tiếp tục khuếch tán ra, đồng thời ý thức cũng bị hình người đáng sợ đó khóa chặt, nhất thời không thể nào tỉnh lại khỏi trạng thái nhập định.

Hơn nữa vật kia đã đi vào phòng, đồng thời càng ngày càng gần.

Cảm nhận giờ phút này khi hình người đi ngang qua bên người Lý Dịch.

Từ trường cả hai giao hội.

Nhưng mà Lý Dịch tựa như không có phát hiện, không có làm ra phản ứng chút nào.

"Nó, nhắm vào ta?" Lâm Nguyệt toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra, giãy dụa kịch liệt, ý đồ thoát khỏi một loại điều khiển nào đó, từ nhập định tỉnh lại.

Thế nhưng là không làm nên chuyện gì.

Thân thể của nàng đã mất đi tri giác, ý thức giống như đã bị khống chế.

"Nó sẽ giết ta sao?" Trong đầu Lâm Nguyệt toát ra một cái ý nghĩ như thế.

Nhưng mà giờ phút này, bên tai của nàng đột nhiên vang lên giọng nói của Lý Dịch: "Lâm tỷ, Lâm tỷ, ngươi tỉnh..."

Giọng nói của này tựa như ngăn cản hình dáng đáng sợ đó.

Đồng thời, ý thức phong tỏa bị giải khai.

Bỗng nhiên.

Lâm Nguyệt từ nhập định giật mình tỉnh lại, nàng giống như người chết chìm được vớt lên, hoảng sợ mở to mắt, miệng thở hổn hển, toàn thân ướt đẫm, trên người toàn là mồ hôi.

"Lý Dịch, nhanh, theo ta rời khỏi nơi này."

Khôi phục lại sau đó Lâm Nguyệt còn chưa bình phục tâm tình, nàng nắm lấy cánh tay Lý Dịch lần nữa, trực tiếp dắt lấy hắn hướng phía ngoài cửa lao đi.

"Uy, Lâm tỷ, chờ một chút, chuyện gì xảy ra..."

Không rõ ràng cho lắm, Lý Dịch bị Lâm Nguyệt dắt rời khỏi nhà.

Hơn nữa sau khi đi ra khỏi nhà Lâm Nguyệt còn không có buông tay, một mực kéo Lý Dịch đi xuống lầu, đi ra khỏi khu này, cho đến đi hai ba con phố, cuối cùng đến một con đường dòng người tương đối nhiều mới ngừng lại.

Giờ phút này Lâm Nguyệt tim đập loạn, chưa tỉnh hồn.

Nàng đời này chưa hề gặp chuyện quỷ dị như vậy.

Một loại kinh khủng không biết xuất hiện ở bên người khiến cho nàng bây giờ cũng nhịn không được toàn thân run rẩy, tâm sinh sợ hãi.

"Lâm tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhà ta còn không đóng cửa phòng?" Lý Dịch nghi hoặc càng ngày càng nhiều.

Nhưng hắn quan sát thần sắc Lâm Nguyệt, tựa hồ có một chuyện rất không tốt xảy ra.

"Lý, Lý Dịch, ngươi nghe ta nói." Lúc này Lâm Nguyệt ôm lấy bả vai Lý Dịch, sau đó nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn nói: "Ta phải nói cho ngươi một cái sự thực đáng sợ, trong nhà ngươi..."

Lúc đầu nàng muốn nói ra sự thật quỷ dị đó.

Nhưng nói tới bên miệng thì nàng lại đột nhiên ngừng lại.

Bởi vì giờ phút này Lâm Nguyệt đột nhiên cảm nhận được ở phụ cận có một đôi mắt quỷ dị mà đáng sợ đang dòm ngó mình, loại cảm giác này giống như là con mồi rơi vào lồng giam gặp phải kẻ săn mồi cấp cao nhất.

Sẽ chết.

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu của Phật Tiền Hiến Hoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!