Chương 94: [Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Đội ba người

Phiên bản dịch 4657 chữ

Trương Vinh Phương không bất ngờ, Đại Linh này có rất nhiều nơi tương tự với Trung Quốc cổ đại trong nhận thức đời trước của hắn.

Có mắt kính cũng rất bình thường thôi.

"Trương sư điệt, Thanh Hòa quan bên huyện Hoa Tân đã có ba võ tu có phẩm cấp thường trú, dẫn đầu là Lý Hành sư điệt.

Ngươi qua đó tất cả cứ nghe theo Lý Hành sắp xếp. Nếu có việc vặt vãnh hay việc tư gì thì có thể xin với Lý Hành. Mặt khác, thời gian xuất phát vụ thể là nội trong hôm nay. Trong rừng núi có rất nhiều dã thú, tốt nhất là dọc theo đường đi đừng vào đường rẽ, hãy đi quan đạo (đường lớn, nhà nước làm) nhiều hơn để tránh khỏi việc gặp nguy hiểm. Đây là bao lương khô cho ngươi."

Từ Trọng Xuân cười híp mắt đưa một cái bọc xám xịt cho hắn.

"Đa tạ Từ sư thúc nhắc nhở." Trương Vinh Phương vội vã tiếp nhận và gật đầu hành lễ.

Ở nơi này phải làm đủ cấp bậc lễ nghĩa, bằng không hơi có chút không đúng thôi thì có khi sẽ xảy ra chuyện.

Lần này đội Trương sư điệt ngươi cần mang theo là ba người, đều là đi trong huyện để trực cả. Đây là văn điệp của các ngươi, cầm lấy đi."

Từ Trọng Xuân lại đưa qua một chồng sách nhỏ được chế tạo thành từ giấy dai, trên ấy có rất nhiều nội dung được viết bằng chữ nhỏ.

Như là tên, quê quán, đạo tịch ở đâu, đi qua địa phương nào, địa phương từng đi đều có một dấu mộc, còn có các loại tin tức như văn điệp nơi phân phối vân vân.

Đây là hộ chiếu cổ đại đây.

Trương Vinh Phương cẩn thận nhận nó.

Không có thứ này, ở Đại Linh bất luận người nào đều không được vào thành, vậy nên chắc chắn phải cẩn thận cất kỹ.

Ra cửa, gặp mặt với ba người đi cùng mình xong, Trương Vinh Phương mang theo hành lý của mình tới chỗ sư phụ Trương Hiên chào tạm biệt sư phụ và sư huynh, sau đó mới chậm rãi đi ra khỏi sơn môn của Thanh Hòa Cung.

Một nhóm bốn người đi ra được vài trăm mét, Trương Vinh Phương bỗng nhiên quay đầu lại nhìn ba động sơn môn của Thanh Hòa Cung.

Ba động của sơn môn đạo giáo tượng trưng cho ba giới, theo thứ tự là Thái Cực, Vô Cực, Hiện Thế.

Bước vào sơn môn, đại biểu cho đã bước ra ba giới.

Bước ra ngoài ba giới, không ở trong ngũ hành, ba giới trong đó đúng là chỉ cái này.

Giờ đây Trương Vinh Phương quay đầu lại, nhìn nhiều kiến trúc yên tĩnh của Thanh Hòa Cung, trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác ly biệt.

Thanh Hòa Cung là cảng tránh gió chân chính, là chỗ an thân trú mưa đầu tiên khi hắn đến thế giới này.

Hôm nay rốt cuộc phải rời khỏi nơi đây, đi ra ngoài vòng tròn an toàn thoải mái ấy, bước vào Đại Linh thực sự.

Giờ đây đi thường trú huyện Hoa Tân, dựa theo quy củ thì ít nhất hắn phải ở ngoài ăn không ngồi rồi tới một năm mới tới lượt trở về.

Một năm...

"Sư huynh?" Phía sau truyền đến tiếng một người khác.

Trương Vinh Phương hồi hồn.

"Đi thôi."

Hắn xoay người, nhìn biển cây, dãy núi mênh mông vô bờ ở phía trước, cảm nhận thể năng và lực lượng dư thừa bởi vì vừa đột phá trên người, trong lòng không còn sợ hãi nữa.

Hắn sải bước, tiến lên phía trước.

*

"Đậu tằm vàng, vừa giòn vừa thơm, ăn một miếng, miệng đầy thơm!"

"Trứng vịt luộc, năm văn một cái, béo ngậy, mặt vừa thơm!"

"Sửa giày da đây, một lần mười lăm văn, tay nghề tốt không để lại dấu."

"Dầu thắp tốt nhất ở Hồng Ký, dầu vừng, dầu cá, dầu thơm, dầu tung trắng, mọi thứ đều có!"

Trên khu chợ náo nhiệt dòng người tấp lập, người bán hàng rong gánh quẩy vừa đi vừa gào to.

Tiểu nhị trước cửa tiệm ai nấy bày mánh riêng, hô to rao hàng.

Trước cửa tửu lâu gánh tạp kỹ múa võ, hấp dẫn không ít người qua đường nghỉ chân quan sát.

Có người đứng mệt, tự nhiên sẽ vào quán để ăn uống chút gì đó, vừa ăn vừa xem.

Trước sạp trái cây giảm giá ưu đãi, nông hộ quần áo thô ráp cũng có thể kéo tay áo mua mấy cái ngon.

Phu nhân tiểu thư nhà phú hộ thì khoan thai chậm rãi ra vào các tiệm hương phấn, tiệm tơ lụa dưới vòng vây của nha hoàn người hầu.

Hậu sinh đội mũ tròn và mặc áo dài tụ năm tụ ba, có cười cười nói nói, cao đàm khoát luận, nước miếng tung bay.

Có người chắp tay đi chậm rãi từ từ, ánh mắt ngó nghiêng.

Còn có người gặp người quen, tiến lên nghỉ chân hàn huyên.

"Ha, sư huynh, huynh tới xem kìa, trước cửa tiệm may đấy bày gì vậy?"

Bên chợ, bốn bóng người mặc đạo y màu xanh của Thanh Hòa Cung đang khoan thai chậm rãi đi theo dòng người tiến vào bên trong.

Trong đó đi ở đằng trước nhất chính là Trương Vinh Phương dáng người cường kiện cân xứng, chiều cao đã tăng tới mét bảy tám.

Hắn mặc đạo y màu xanh của đệ tử tu hành, bên ngoài khoác áo khoác màu trắng, vác trên lưng một cái bao vải màu xám thật lớn, trên đạo kế dùng nguyệt nha làm bằng đồng để buộc chặt tóc dài.

So với trước đó, màu da của hắn hơi trắng hơn chút, đã thoát khỏi màu da ngăm đen tiến vào phạm trù của người bình thường.

Bạn đang đọc [Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta của Cổn Khai

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    428

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!