Chương 58: [Dịch] Tiên Ma Đồng Tu

Cổ Kiếm Trì

Phiên bản dịch 7276 chữ

Diệp Tiểu Xuyên làm nhục Cố Phán Nhi một phen, lúc gần đí, nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Cố Phán Nhi, trong lòng hắn khỏi phải nói cảm thấy sảng khoái đến mức nào.

Diệp Tiểu Xuyên đi dạo một vòng quanh quảng trường Chân Vũ, sau đó đi về phía lôi đài nơi trận đấu đầu tiên của đại sư huynh Cổ Kiếm Trì ở Can vị sắp diễn ra.

Trong số tám lôi đài, lôi đài Can vị là nơi có nhiều đệ tử vây xem nhất, số lượng người gần như bằng với trận đấu giữa Vân Khất U và Diệp Tiểu Xuyên hôm qua. Điều này cho thấy danh tiếng của Cổ Kiếm Trì trong Thương Vân môn hiện tại là rất lớn.

Vì đến muộn, Diệp Tiểu Xuyên biết không có khả năng để chen vào chỗ có tầm nhìn tốt, hắn liền tiện tay trộm một bao hạt dưa trong bao vải của một nữ đệ tử. Sau đó, hắn tìm một chỗ ở ngoại vi có thể nhìn thấy võ đài, cắn lấy hạt dưa, rất thoải mái.

Thương Vân môn là một đại phái bốn ngàn năm cổ lão. Vào thời kỳ cường thịnh, ở bốn phía Luân Hồi Phong này có mười hai tòa sơn phong, được gọi là Thương Vân thập nhị mạch.

Cho đến ngày nay, trong số thập nhị mạch này, nhiều mạch đã suy tàn. Vài trăm năm trước, Thương Vân môn quyết định sáp nhập thập nhị mạch thành tứ mạch, là Triêu Hà Phong ở phía đông, Chính Dương Phong ở phía nam, Thiên Phật Phong ở phía tây và Ngự Kiếm Phong ở phía bắc.

Bốn mạch này được xem là ngoại môn của Thương Vân, từ trước đến nay tồn tại độc lập. Bất luận là thay đổi thủ tọa hay tuyển chọn đệ tử, Luân Hồi Phong đều không có quyền can thiệp. Tương tự, lịch đại chưởng môn của Luân Hồi Phong tuyển chọn, bôn mạch này cũng không có quyền can thiệp vào

Mười hai mạch chỉ còn lại bốn mạch, nguyên nhân có rất nhiều. Thứ nhất, Thương Vân môn sau một trận chiến cách đây tám trăm năm, đã tổn thất rất nhiều đệ tử tinh anh và trưởng lão, thực lực suy giảm nghiêm trọng. Hơn nữa, trong trận chiến đó, Ma giáo trước tiên tấn công thập nhị mạch ngoại môn, khiến cho đệ tử mười hai mạch đầu đuôi không thể liên hệ với nhau, tổn thất nặng nề. Vì vậy, sau này đã triệt bỏ tám mạch ngoại môn.

Thứ hai, nghe nói bốn mạch ngoại môn này được cất giữ ở bốn phương Đông, Tây, Nam, Bắc của Luân Hồi Phong, có một nguyên nhân rất quan trọng, đó là có liên quan đến pháp trận hộ sơn do tổ sư Thương Vân môn truyền lại.

.

Nghe nói, Luân Hồi pháp trận hộ sơn có uy lực ngập trời, đạt tới trình độ nghịch thiên. Bốn trận nhãn chính của pháp trận nằm ở bốn tòa sơn phong này. Vì vậy, Thương Vân môn dù cho triệt hồi các mạch khác, nhưng chỉ duy nhất giữ lại bốn mạch sơn phong ngoại môn này. Mục đích chính là để trấn thủ trận nhãn hạch tâm của Luân Hồi pháp trận.

Về phần trong đó thật giả đan xen, hư hư thực thực, ngoài chưởng môn Thương Vân môn và thủ tọa của bốn mạch ngoại môn, ai cũng không rõ ràng. Dù sao, đây là cơ mật tối cao của Thương Vân môn, trưởng lão bình thường đều không thể tiếp xúc.

Lần này trận đấu pháp tỷ thí với Cổ Kiếm Trì chính là đệ tử của Ngư Kiếm Phong, cách Luân Hồi Phong khoảng mười lăm dặm về phía bắc, Hà Thư Giản.

Liên quan đến Hà Thư Giản, ở Thương Vân Môn cũng rất có danh khí, là đệ tử đắc ý của thủ tọa Ngự Kiếm Phong, Vân Tùng đạo nhân. Tu vi của hắn tuy không thể so sánh với Cổ Kiếm Trì, nhưng cũng không hề kém cạnh. Nghe đồn rằng hắn đã đạt đến đỉnh cao của tầng thứ sáu Nguyên Thần cảnh, một bước nữa đã có thể bước vào tầng thứ bảy Xuất Khiếu cảnh.

Càng có tin tức ngầm cho rằng, thực ra Hà Thư Giản đã đạt đến Xuất Khiếu cảnh từ một năm trước, nhưng vì chuẩn bị cho trận đấu pháp tỷ thí hôm nay, hắn vẫn giấu kín tu vi của mình với bên ngoài.

Bất luận thế nào, trận đấu đầu tiên hôm nay chắc chắn sẽ rất đáng xem.

Bây giờ, bên ngoài đại điện, ngoại trừ một số ít trưởng lão tiền bối, những trưởng lão tiền bối khác cũng không giống như hôm qua, chỉ đứng bên ngoài đại điện, gần hàng rào ngọc trắng quan sát. Nhiều trưởng lão đã đi tới bên bờ lôi đài, quan sát đấu pháp từ khoảng cách gần.

Dưới đài Càn vị, có mấy chiếc ghế, thủ tọa Ngự Kiếm Phong, Vân Tùng đạo nhân cùng mấy vị trưởng lão râu trắng và trưởng lão ngoại phái đang ngồi, mặt lộ vẻ tươi cười.

Theo tiếng chuông như mộ cổ vang lên, không ít đệ tử tham gia đấu pháp hoặc hành tẩu, hoặc ngự không, xuất hiện trên lôi đài. Một số đệ tử thích khoe khoang, tư thế ngự kiếm phi hành vô cùng oai phong, lập tức thu hút tiếng hoan hô của các đệ tử đang quan chiến xung quanh.

Là đại đệ tử quan môn của Ngọc Cơ Tử, ai cũng biết, trăm năm sau gánh nặng của Thương Vân môn hơn phân nửa sẽ rơi vào trên người Cổ Kiếm Trì. mà Ngọc Cơ Tử nhiều năm qua luôn coi Cổ Kiếm Trì là người nối nghiệp, dày công bồi dưỡng, phí hết tâm tư.

Cổ Kiếm Trì không phụ lòng mong mỏi của mọi người, rất nhanh đã thể hiện ra thiên phú tu đạo của mình. Ngắn ngủi mấy chục năm, hắn đã tu luyện Âm Dương Càn Khôn Đạo đến tầng thứ bảy cảnh giới Xuất Khiếu đỉnh cao, thậm chí có thể đã đạt đến tầng thứ tám cảnh giới Linh Tịch.

Tuy nhiên, điều khiến mọi người kính trọng nhất không phải là đạo pháp siêu quần xuất chúng của hắn trong thế hệ trẻ tuổi, mà là tấm lòng nhân hậu, xử lý công bằng, làm việc gì cũng giọt nước không lọt của hắn. Mọi người đều đang suy nghĩ, sau khi Ngọc Cơ Tử trăm năm, Cổ Kiếm Trì có thể hoàn thành nguyện vọng của các tổ sư đời trước, khôi phục uy danh của Thương Vân môn hay không?

Cổ Kiếm Trì mặc một bộ huyền y màu xanh, khuôn mặt mang theo nụ cười ôn hòa, đứng ở chính giữa võ đài. Đối diện với hắn là một thanh niên có phong độ nhanh nhẹn, tuấn lãng bất phàm. So với Cổ Kiếm Trì trầm ổn, Hà Thư Giản giống như tên của hắn, khí chất có chút nho nhã, có chút phong thái thư sinh.

Hà Thư Giản chắp tay hành lễ, mang theo một nụ cười khổ, nói: "Cổ sư huynh."

Cổ Kiếm Trì nói: "Hà sư đệ."

Có thể nhìn ra, qua một ngày một đêm tiêu hóa, Hà Thư Giản vẫn là không cách nào tiếp nhận sự thật là hắn phải đấu với Cổ Kiếm Trì ngay ở vòng đầu tiên. Bởi vì rút thăm là vận mệnh quyết định, nếu như hắn rút được đối thủ dễ dàng, việc thăng cấp ba vòng sẽ không thành vấn đề. Nhưng kết quả lại là hắn phải đấu với đại sư huynh, người đứng đầu của lần tỷ thí đấu pháp lớn nhất này, số trời rồi!

Theo tiếng chuông vang lên báo hiệu bắt đầu trận đấu, từng tuyển thủ trên mỗi lôi đài lần lượt tế ra tiên kiếm pháp bảo. Ánh hào quang của từng pháp bảo lao lấp lóe vùn vụt trên tám lôi đài, tiếng gầm thét đấu pháp vang lên không ngừng.

Diệp Tiểu Xuyên nhìn thấy cách đó không xa, mấy nữ đệ tử của tiểu trúc Nguyên Thủy cũng đang dừng chân ở đám đông bên ngoài để quan sát trận đấu giữa Cổ Kiếm Trì và Hà Thư Giản. Nếu là trước đây, Diệp Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ không dám trêu chọc những cao thủ như Vân Khất U, Ninh Hương Nhược. Nhưng hôm qua, Chu Trường Thủy ra giá trên trời một ngàn lượng bạc để mua cây trâm đỏ trên đầu Vân Khất U.

Người nào đó đang cắn hạt dưa, tròng mắt liếc nhìn một lượt, rồi hướng về phía Vân Khất U và mấy đệ tử tiểu trúc Nguyên Thủy đi tới.

Không ngờ vừa đi được mấy bước, một bóng dáng nhỏ bé màu trắng đã vọt tới. Diệp Tiểu Xuyên còn chưa kịp nhìn rõ, trong hơi thở đã ngửi thấy một mùi dị hương dịu nhẹ, như trăm hoa đua nở, tươi đẹp lại thêm mấy phần dâng trào.

Diệp Tiểu Xuyên dùng cái mông nghĩ cũng biết, người đến là Tiểu Trì muội muội. Ngoài nàng ra, Diệp Tiểu Xuyên chưa từng gặp qua nữ tử nào trên người lại thơm như vậy.

Quả nhiên, cánh tay của hắn bị kéo lại, Tiểu Trì cười hì hì nói: "Tiểu Xuyên ca ca, ta có thể tính là tìm được ngươi rồi."

Bạn đang đọc [Dịch] Tiên Ma Đồng Tu của Lưu Lãng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!