Chương 59: [Dịch] Tiên Ma Đồng Tu

Hồ yêu

Phiên bản dịch 7776 chữ

Diệp Tiểu Xuyên vừa rồi không biết từ bao vải của nữ đệ tử nào trộm được một bao hạt dưa, ném cho Tiểu Trì. Sau đó, cùng Tiểu Trì đi về phía mấy nữ đệ tử tiểu trúc Nguyên Thủy bên kia.

Vân Khất U đang chăm chú nhìn trận đấu giữa Cổ Kiếm Trì và Hà Thư Giản trên lôi đài Càn vị. Lúc bắt đầu, hai người này cũng không sử dụng toàn lực, ba phần tấn công, bảy phần phòng thủ, đánh đúng quy đúng củ, đều đang thử thăm dò lai lịch của đối phương.

Trong lòng Vân Khất U, các đệ tử tham dự đấu pháp tỷ thí Thương Vân môn khác, nàng cũng không để trong lòng. Trong lòng của nàng, chỉ có một mình Cổ Kiếm Trì mới có thể cùng nàng phân cao thấp.

Theo thời gian trôi qua, chuôi thần kiếm Thiên Khung của Cổ Kiếm Trì càng lúc càng sáng tỏ, đã dần dần áp chế hào quang pháp bảo trong tay Hà Thư Giản.

Hai người đấu pháp dần dần hiện ra một tràng diện gay cấn. Bất luận là tốc độ thân pháp, cùng với diện mạo lúc đấu pháp, đều vượt xa bảy cái lôi đài khác.

Vô tận kiếm khí khuấy động như mưa, pháp trận kết giới phòng ngự bố trí xung quanh lôi đài bị vô tận kiếm khí xông vào, lăn lộn như mênh mông. Nhưng bất luận Cổ Kiếm Trì phát lực như thế nào, Hà Thư Giản cũng có thể tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, đem kiếm mang kiếm khí do Cổ Kiếm Trì thúc giục đều hóa giải.

Ninh Hương Nhược giật mình nói: “Thế hệ này, trong các đệ tử của Thương Vân môn thật đúng là nhiều người siêu quần xuất chúng. Hà Thư Giản này là đệ tử của Ngự Kiếm phong, ngày thường rất ít cùng Luân Hồi Phong lui tới, làm việc mười phần khiêm tốn, không ngờ tu vi của hắn lại cũng đạt đến tầng thứ bảy Âm Dương Càn Khôn Đạo. Trận đấu pháp này, đại sư huynh có thể có đối thủ rồi.”

Vân Khất U mặc nhiên gật đầu.

Nhưng vào lúc này, một tiếng nói không cân bằng từ phía sau các nàng truyền đến.

“Cũng không phải, cũng không phải, Hà Thư Giản, Hà sư huynh mặc dù đạt đến tầng thứ bảy cảnh giới Xuất Khiếu, nhưng muốn uy hiếp được Đại sư huynh, căn bản là không thể nào, đầu tiên đại sư huynh tu đạo nhiều năm, sớm tại mười năm trước liền đã đạt đến Cảnh giới Xuất Khiếu, căn cơ củng cố, thứ hai trong tay Đại sư huynh có một thanh thần kiếm Thiên Khung, có uy lực rất lớn, không phải thanh kiếm Trảm Vân của Hà sư huynh có thể so sánh.

Thứ ba, các ngươi hãy nhìn thanh thần kiếm của đại sư huynh, ánh sáng lấp lánh, ẩn hiện một cỗ tử khí như muốn thoát ra khỏi vỏ bọc. Có lẽ Đại sư huynh đã đột phá tầng thứ tám cảnh giới Linh Tịch, ngồi vững vị trí người đứng đầu thế hệ trẻ của Thương Vân, thực sự không tầm thường.”

Vân Khất U và mọi người quay đầu lại, nhìn thấy Diệp Tiểu Xuyên đang kéo theo một thiếu nữ áo trắng xinh đẹp mỹ lệ, có vẻ như còn có mấy phần mềm mại đáng yêu.

Ninh Hương Nhược nhìn thấy là Diệp Tiểu Xuyên, tức giận nói: "Tiểu hoạt đầu, chúng ta đang nghiên cứu thảo luận về lĩnh vực tu chân cao cấp, ngươi chừng nào thì có tư cách gia nhập?"

Diệp Tiểu Xuyên nói: "Ninh sư tỷ, chia tay ba ngày, tự nhiên lau mắt mà nhìn, trước đó có thể nói ta nhìn không thấu tu vi của Đại sư huynh, nhưng là bây giờ lúc này ta đã không giống ngày xưa, ta dám chắc chắn, đại sư huynh đã đạt đến cảnh giới Linh Tịch, chỉ là hắn tận lực áp chế, không muốn biểu lộ ra, đoán chừng là muốn tranh đoạt lúc sau thời điểm vinh quang nhất mới có thể sử xuất toàn lực."

Nói đến đây, hắn vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn Vân Khất U, nói: "Vân sư tỷ, ngươi lo lắng một chút, lấy đạo hạnh của ngươi, coi như thôi động Bắc Đẩu Tru Thần, muốn đánh bại Đại sư huynh, khả năng cũng không phải rất lớn."

Mọi người đương nhiên không tin lời Diệp Tiểu Xuyên, nói đột phá tầng thứ tám cảnh giới Linh Tịch dễ như vậy thì ai làm cũng được. Nếu dễ dàng như vậy thì Vân Khất U cũng không cần phải mạo hiểm gượng ép tu luyện Bắc Đẩu Tru Thần đến mức bị sát khí phản phệ nguy hiểm, mà phải ẩn cư ở hậu sơn tu luyện.

Vân Khất U cũng không để tâm đến lời Diệp Tiểu Xuyên, ánh mắt lạnh buốt lại thanh lãnh như băng nhìn sang cánh tay Tiểu Trì đang thân mật kéo Diệp Tiểu Xuyên.

Diệp Tiểu Xuyên cảm thấy sự chú ý của Vân Khất U đặt trên người Tiểu Trì, hắn cười ha ha, nói: "Ta đến giới thiệu cho đại gia một chút..."

Ninh Hương Nhược cắt ngang hắn, nói: "Không nghĩ tới tiểu tử ngươi cưa gái thật là có chút năng lực, cả Tam Vĩ Yêu Hồ Tiểu Trì cô nương cũng cùng ngươi quan hệ không tầm thường."

Diệp Tiểu Xuyên khoát tay nói: "Bình thường, bình thường, tại hạ ta ta..."

Bỗng nhiên, Diệp Tiểu Xuyên trừng mắt lên, ánh mắt nhìn Ninh Hương Nhược, lại cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Tiểu Trì đang cắn hạt dưa kéo cánh tay mình.

Hắn nuốt nước miếng một cái, tiếp đó giống như bị điện giật, đem Tiểu Trì đẩy lên một bên, kêu lên một tiếng sợ hãi.

Tiểu Trì bị Diệp Tiểu Xuyên đẩy như vậy, rất tức giận, nói: "Ngươi làm gì đẩy ta!"

Diệp Tiểu Xuyên sắc mặt biến hóa, nói: "Ngươi... là hồ yêu?"

Tiểu Trì vốn dĩ đang nổi giận đùng đùng, khuôn mặt xinh đẹp lập tức hiện lên một tia cổ quái, một lúc lâu mới nói: "Đúng vậy."

Diệp Tiểu Xuyên ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài đại điện, sau đó ngón tay vòng chỉ về phía bên ngoài điện, trên người nữ tử dịu dàng bạch y tung bay kia, nói: "Chẳng lẽ, mẫu thân của ngươi, chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ Yêu Tiểu Phu trong truyền thuyết sống mấy ngàn năm ở Thiên Trì Trường Bạch Sơn?"

Tiểu Trì gật đầu, cười khan nói: "Đúng vậy, mấy tháng trước lúc vừa gặp mặt, ta đã nói với ngươi, ta đến từ Thiên Trì, ta tên Yêu Tiểu Trì."

Diệp Tiểu Xuyên một mặt mồ hôi lạnh, cho đến giờ khắc này, hắn rốt cuộc hiểu rõ

vì sao trên người Tiểu Trì muội muội có một cỗ quyến rũ khiến chính mình mê muội thần hồn điên đảo, vì sao trên người Tiểu Trì muội muội có một cỗ mùi thơm đậm đà, vì sao hôm qua Chu Trường Thủy kia là kẻ háo sắc, sau khi nghe được tên của Tiểu Trì, lập tức sắc mặt đại biến, cũng không còn dám đùa giỡn Tiểu Trì.

Hắn thầm mắng một tiếng, lần thứ nhất lúc ở hậu sơn Tư Quá Nhai, Tiểu Trì đúng là từng nói nàng đến từ Thiên Trì, lúc đó chính mình cũng không hướng về Cửu Vĩ Thiên Hồ mà nghĩ tới, cho đến bây giờ hắn mới biết được thân phận chân chính của Tiểu Trì!

Một bên, Vân Khất U và Ninh Hương Nhược cùng mấy cái nữ đệ tử tiểu trúc Nguyên Thủy, nhìn xem đôi thiếu niên nam nữ này, cũng không khỏi có chút kỳ quái, một lúc lâu mới làm rõ ràng một sự kiện, hóa ra tên Diệp Tiểu Xuyên tán gái cũng không có điều tra tinh tường thân thế lai lịch của muội tử, cua một Tam Vĩ Yêu Hồ mà chính mình cũng còn chưa biết.

Vân Khất U đem ánh mắt từ trên mặt thiếu nữ xinh đẹp Tiểu Trì thu về, một lần nữa đem lực chú ý đặt ở trên lôi đài, thế nhưng trong tai lại không tự chủ được nghe tiếng ồn ào của Diệp Tiểu Xuyên và Tiểu Trì ở sau lưng.

Diệp Tiểu Xuyên kêu lên: “Sao ngươi không nói sớm ngươi là hồ yêu!”

Tiểu Trì dường như rất phiền muộn, chu miệng nhỏ, nói: “Tiểu Xuyên ca ca, ngươi cũng không hỏi ta mà, ngươi có phải ghét bỏ ta là hồ yêu không? Chúng ta quen biết nhau mười lăm năm, ngươi sẽ không vì ta là hồ yêu mà ghét bỏ ta chứ?”

Trong lòng Diệp Tiểu Xuyên vừa đắng vừa chát. Là người tu chân, hắn hiểu rõ hơn nhiều so với người thường, tộc hồ yêu vốn là linh vật trời sinh, Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc này, không hề giống như phệ tâm ma hồ từng làm hại nhân gian, tàn nhẫn khát máu. Nếu không phải vậy, Thương Vân Môn cũng không thể mời Cửu Vĩ Thiên Hồ Yêu Tiểu Phu đến đây làm khách quan chiến.

Nhưng nhân yêu khác đường, hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết giao với hồ yêu. Bỗng nhiên biết người bằng hữu Tiểu Trì muội muội lại là một hồ yêu, trong lúc nhất thời hắn khó mà tiếp thu được sự thật tàn khốc này.

Nghĩ lại, kỳ thực cái này cũng không có gì. Chính ân sư lão tửu quỷ của hắn, cùng Yêu Tiểu Phu chính là hảo hữu hơn ba trăm năm, mình cùng bạch hồ kết giao bằng hữu, cái này cũng không có gì nha.

Hắn nói: “Tiểu Trì muội muội, ta không có ghét bỏ thân phận của ngươi, chỉ là chúng ta là hảo bằng hữu, ngươi giấu diếm thân thế của ngươi, để cho ta rất tức giận nha!”

Bạn đang đọc [Dịch] Tiên Ma Đồng Tu của Lưu Lãng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!