Lý Hạo trở vào quán ăn.
Vương Minh không hổ là người có tiền, chỉ có 3 người ăn mà gọi tận 10 món, có một vài món Lý Hạo đều chưa nghe qua, so với Vương Minh, Lý Hạo phát hiện bản thân đích thực là một tên nghèo kiết xác.
Trong lúc ăn cơm, Trần Na hỏi: "Tiểu Minh, cậu là người Bạch Nguyệt thành, cũng xem là thành phố lớn, cậu thành thật khai báo, lần này đến Ngân Thành là có mục đích đặc biệt gì?"
Vương Minh giật mình, lộ rồi sao?
Không phải chứ!
Nhìn thấy biểu hiện của Vương Minh, Trần Na liền sáng tỏ trong lòng, thấy Lý Hạo vẫn còn mù mịt, thở dài một tiếng: "Lý Hạo, cái tên này, dầu gì cậu cũng là học viên của cổ viện Ngân Thành, sao một chút cũng không hiểu được vấn đề trong đó chứ! Tôi thật ra đã nghe qua rồi, cậu không biết à? Ngân Thành chúng ta, có thể sẽ chọn ra một nhóm người để đi đến Bạch Nguyệt thành!"
Lý Hạo ngỡ ngàng hỏi: "Để làm gì? Huấn luyện à? Hay là thăng chức?"
"Đều không phải!"
Trần Na nhìn Vương Minh một cái, lắc đầu thở dài: "Cậu không biết, tiểu Minh chắc chắn biết! Mỗi khi tới cuối năm, Tuần Kiếm Ti Ngân Thành có thể sẽ biến mất vài thanh niên, đến Bạch Nguyệt thành tham gia tuyển chọn một lần! Nếu thành công, có lẽ sẽ trở thành... một nhân vật huyền thoại!"
Lúc này Vương Minh mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hiểu rồi.
Chỉ là tuyển chọn Tuần Dạ Nhân thôi mà!
Doạ chết ta rồi! Cứ tưởng bị lộ rồi chứ!
Lý Hạo trong lòng cũng rõ, những người ở Ngân Thành đã chọn một vài người để tham gia việc rước hoạ vào thân này.
Xác suất 100% thành công.
Việc này Lưu Long cũng từng đề cập đến.
Hiển nhiên Trần Na đã hiểu lầm, cô ta cho rằng Vương Minh từ Bạch Nguyệt thành đến đây là vì áp lực ở Bạch Nguyệt Thành quá lớn, cho nên mới đến Ngân Thành để giành một vị trí.
Lý Hạo vẫn giả vờ không hiểu: "Na tỷ, tỷ nói đùa gì thế? Nhân vật huyền thoại sao?"
"Cậu vẫn không hiểu rồi, đáng tiếc... Lý Hạo, cậu thực ra cũng có thể tìm lão sư để hỏi thử xem, tiểu Minh có biết chuyện này không?"
Tiểu Minh xoa xoa đầu: "Có biết một chút."
"Tôi đã nói mà!"
Trần Na đắc ý: "Những người ở thành phố lớn đều có tầm nhìn tốt! Tiểu Minh, cậu ở Bạch Nguyệt thành thực sự là đã gặp qua một số nhân vật trong truyền thuyết rồi à?"
Nhân vật trong truyền thuyết...
Tiểu Minh không biết nói gì, nghĩ một lát, vẫn là quyết định nói qua loa hai câu, dẫu sao y bây giờ cũng phải cam chịu thân phận đến đây giành chỗ với người khác, một chút cũng không biết, vậy ai mà tin.
"Gặp thì thật ra cũng có gặp, nhưng không có giao tình quá sâu."
Nhìn Lý Hạo hình như đã hiểu rõ, Vương Minh biết, tên này cũng đã biết được tình hình từ chỗ Lưu Long, nghĩ một chút, cũng không thể nói quá nhiều, nhưng cũng không thể quá giả tạo.
"Đó thật ra là một tổ chức vượt xa những người bình thường! Kỳ thực cũng là một bộ phận Tuần Kiếm Ti. Có điều số lượng không nhiều, mỗi năm sẽ đến cơ sở tuyển chọn để tham gia tuyển chọn, sau đó gia nhập tổ chức!"
Lý Hạo có chút hiếu kỳ, liền hỏi: "Cậu nói như vậy, tôi hình như lờ mờ hiểu được một chút, tôi lúc trước cũng nghe lão sư nói qua một lần! Hôm nay... hôm nay ở chỗ lão sư của tôi, tôi kỳ thực đã gặp được đám người này! Tôi sợ nói ra không ai tin, nhưng là sự thật, một người đàn ông có thể bay... Tôi sợ đến ngây người! Tiểu Minh, những người như vậy, ở Bạch Nguyệt thành cũng là những nhân vật tầm cỡ phải không?"
Hắn chú ý quan sát Vương Minh.
Chuyện bên đó của Viên Thạc, Vương Minh hẳn là đã biết, thật ra cũng không cần thiết phải che giấu.
Hắn chỉ là muốn xem thử thái độ của Vương Minh đối với Hồ Hạo.
Là tôn kính? Khinh thường? Hay có ý gì khác?
Như vậy, có thể đoán được một chút về thực lực cũng như địa vị của y.
Đây chính là chút khôn khéo của Lý Hạo.
Theo hiểu biết của Lý Hạo thì Hồ Hạo là siêu năng giả cấp độ Nguyệt Minh, theo cách nghĩ của lão sư, Hồ Hạo này không tính là quá mạnh, chỉ là năng lực đặc biệt, ở cấp độ Nguyệt Minh cũng tính là người mới.
Giao chiến với Lưu Long, có thể sẽ bị ông ta đánh bại.
Nếu Tuần Dạ Nhân phái y đến âm thầm điều tra, Lưu Long chỉ là sống bên ngoài, tên này chẳng lẽ còn mạnh hơn ông ta hay sao?
Vương Minh đích thị là không chú ý đến điểm này, nghe vậy cười nói: "Nhân vật lớn? Đối với chúng tôi mà nói, ai cũng đều là nhân vật lớn! Biết bay... rất lợi hại! Nhưng anh cũng đã nói là gặp được bên chỗ lão sư, tôi ngược lại cảm thấy, không hẳn là quá lợi hại, nếu không thì lão sư của ca chắc chắn cũng sẽ giới thiệu với anh một chút, thầy ấy có giới thiệu cho anh không?"
"Thế thì không có."
"Vậy không phải chính là như thế sao?"
Vương Minh nở nụ cười.
Lý Hạo cũng gật đầu, trong lòng đã rõ, tên này cũng không thua kém gì Hồ Hạo.
Địa vị y cao hơn Hồ Hạo, có lẽ thực lực cũng cao hơn.
Chưa chắc là Nhật Diệu, nhưng ở cấp độ Nguyệt Minh có thể tương đối lợi hại.
Vương Minh lúc này vẫn không biết, dăm ba câu nói tuy chẳng có gì nhưng thật ra y đã đem hết tài sản của mình bán cho Lý Hạo rồi.
...
Kết thúc một bữa cơm, trong lòng mọi người đều thấy thoả mãn.
Vương Minh nói không ít chuyện lý thú ở Bạch Nguyệt thành, Lý Hạo và Trần Na cũng nói một vài vấn đề cần chú ý ở Phòng Cơ Yếu, Trần Na ngược lại chẳng có gì, Lý Hạo thì lại thu hoạch được không ít.
Thu hoạch lớn nhất ở chỗ, Vương Minh không phát giác ra được mình đã bị bại lộ thân phận, chỉ là thuận miệng nói ra một câu, ngày kia có thể không có cách nào đi làm đúng giờ, trong nhà có một vị trưởng bối đến thăm.
Câu này vừa nói ra, Lý Hạo lập tức để ý.
Trưởng bối!
Thật sự là trưởng bối hay là cường giả trong đám người Tuần Dạ Nhân?
Vẫn là dạng hành động bí mật này, đáng tiếc là gặp phải kẻ ngu ngơ như Vương Minh, cũng hên Lý Hạo không phải kẻ xấu mà là người quân tử, nếu không, tên này cũng sớm vì để lộ bí mật mà bị người ta đánh chết rồi.
Trước khi về, Lý Hạo vỗ vai Vương Minh, quan tâm vài câu.
Trên thực tế, chỉ là cảm thấy siêu năng giả trước mắt hình như cũng không phải quá đáng sợ.
Kiểu đầu óc không quá thông minh!
Rất ngu muội nhưng lại cảm thấy bản thân gì cũng hiểu rõ.
"Siêu năng giả... hình như chính là bộ dạng này, sức mạnh có thừa nhưng đầu óc lại không đủ dùng, cảm thấy không mang đến cho Lưu Long áp lực gì lớn."
Lý Hạo đạp xe rời đi, lúc này đối với cảm giác của siêu năng giả không còn đáng sợ như trước.
Về nhà!
Sẵn tiện nhân lúc này lấy thanh đao ra, không biết có thể ngâm đao ra nước hay không.
Năng lượng tinh quang của kiếm ngọc rất lợi hại, còn thạch đao thì sao?
Cũng là năng lượng tinh quang, hay là loại khác?
Lúc này Lý Hạo ngược lại có chút mong đợi.
Trước cửa quán ăn.
Vương Minh nhìn Lý Hạo rời đi, có phần kì lạ, lúc Lý Hạo vừa mới rời khỏi, bày ra vẻ lão đại ca, khi đó lại khiến y có chút ảo giác, hình như hắn rất ngu ngốc, tên này thật sự coi mình là người mới của Phòng Cơ Yếu sao?
"Xem ra học viên của cổ viện Ngân Thành, đầu óc cũng không thông mình hơn người khác được bao nhiêu!"
Vương Minh lắc đầu, Lý Hạo ơi là Lý Hạo, ngươi thật sự không biết, nguy hiểm của ngươi còn lớn hơn so với tưởng tượng."
Có lẽ ngay cả người ở cấp độ Nhật Diệu cũng muốn giết ngươi!
"Cũng tốt, sắp có nhân vật càng mạnh hơn đến rồi, âm thầm ẩn núp, cho dù cũng là cấp độ Nhật Diệu, cũng có khả năng bị tiêu diệt bất ngờ!"
Vương Minh khá vừa lòng, đợi vị kia đến, bản thân báo cáo hôm nay nhìn thấy được tiểu kiếm, vậy là có thể lập công rồi.
Lúc này, Lý Hạo và Vương Minh đều rất thoả mãn, sau một bữa cơm, tình cảm hai người đều đã thắm thiết hơn.