Kẻ giết chồng Liễu Diễm, hôm nay đã ở đỉnh cao của Nguyệt Minh rồi, thậm chí gã còn có hi vọng bước vào cấp độ Nhật Diệu, Nhật Diệu, bất luận là ở tổ chức nào cũng là nhân vật đỉnh cao.
Không thành siêu năng, một Phá Bách, căn bản không thể làm gì được người này.
Lý Hạo lặng lẽ gật đầu, mặc dù trong lòng có ngàn điều muốn nói, nhưng lúc này cũng không có cách nào nói ra được.
Hắn ta lại nghĩ tới những người khác, hỏi: "Lão đại, còn mấy vị khác thì sao?"
"Bọn họ?"
Lưu Long cười: "Mỗi người đều có câu chuyện của riêng mình, hà tất phải khơi lại vết thương của người khác! Phần Liễu Diễm, là bởi vì tôi thấy cô ta rất kì vọng với cậu, cậu hấp thu Thần Bí Năng quá nhanh, tôi thấy cô ta có chút tâm tư, không thể không nhắc nhở cậu một câu, để tránh cậu tuổi trẻ vẫn còn va vấp, rơi vào nữ sắc, cuối cùng chịu kết cục bi thảm."
Lý Hạo lắc đầu: "Lão đại lo xa quá rồi, em không phải loại người đó!"
Lưu Long cũng không nói thêm gì.
Cậu nhóc à, cậu ngoài miệng nói không phải loại người đó, đợi Liễu Diễm thật sự tính kế với cậu rồi, thử hỏi cậu nên giúp hay không giúp cô ta đây, lúc đó, ông ta với tư cách là đội trưởng cũng khó xử.
"Vương Minh..."
Lý Hạo vừa định nói đến chuyện Vương Minh, Lưu Long đã lắc lắc đầu, hạ thấp giọng: "Đừng có quản y! Thân phận người này, đích thực là người bên Tuần Dạ Nhân, tôi tự có an bài!"
Lý Hạo gật đầu.
Đối với sự sắp xếp của Lưu Long, vẫn khá an tâm, vị này tuy là nhìn có vẻ lỗ mãng nhưng thực tế rất đa đoan, nếu không lúc này sẽ không bí mật nói với mình chuyện của Liễu Diễm.
Hai người bàn luận một hồi, Lý Hạo cũng không có vấn đề gì nữa, mỗi người ai đi đường nấy.
Không vội vã rời đi, bây giờ việc hắn muốn làm đầu tiên là đi tắm, thay bộ quần áo.
Cũng may, tầng hầm rất lớn, đầy đủ tiện nghi.
Phòng tắm cũng có, về phần thay quần áo, bên tủ đồ có cả đống quần áo Tuần Kiểm, dĩ nhiên, mấy vị như lão Lưu, đều là kẻ lười, thường mấy bộ quần áo Tuần kiểm bị bẩn, bị rách rồi, liền thẳng tay ném đi, thay hẳn một bộ mới, bởi vì Lý Hạo nhìn thấy trong thùng rác có đến mấy bộ quần áo bị vứt bỏ.
Quả nhiên, lão đại của Đội Chấp Pháp Tuần Kiếm Ti, vẫn là có chút quyền lực, quần áo tuỳ ý mặc.
...
Tắm rửa thay đồ xong, Lý Hạo cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Lòng ngực được mở rộng, đối với chỗ tốt của hắn ta, lúc này đang từ từ hiện ra.
Huyết mạnh chảy nhanh hơn, Lý Hạo vung đại một quyền, cũng có thể đánh ra được âm thanh của đường roi, cảm giác gân cốt nổi lên đặc biệt rõ ràng.
Hôm nay, Lý Hạo hầu như không rời khỏi tầng hầm.
Tiếp tục tiêu hoá Thần Bí Năng, cũng thuận tiện cùng với hai vị Trần Kiên, Ngô Siêu bàn luận một chút, hai vị này so với Liễu Diễm, Vân Dao dễ đối phó hơn một chút, Lưu Long quá bận, không biết chạy đi đâu rồi, Lý Hạo tìm hai người họ so tài, một người biết phòng ngự, một người biết tẩu thoát, đều là những đối thủ không tồi.
Cả ngày hôm nay, Lý Hạo cảm thấy cũng thu được lợi không nhỏ.
Mà Ngô Siêu và Trần Kiên, chính là một cách để cảm thụ, Lý Hạo thật là một kẻ đê tiện!
Tiến bộ, thật là mắt thường cũng có thể thấy được!
Vốn là không quá thuần thục Ngũ Cầm Thuật, lúc này lại đánh rất ra dáng, ngoài khiếm khuyết một chút ở khía cạnh thực chiến, chí khí sát phát không bộc lộ đủ ra bên ngoài, Lý Hạo lúc này ngược lại có chút bóng dáng chính nghĩa của cảnh giới Trảm Thập.
Cảnh giới Trảm Thập muốn vượt qua, thật sự cần phải đi giết vài người mới thành, qua được cảnh giới Trảm Thập, cũng càng có nhiều lúc sẽ xuất hiện trên chiến trường.
Đương nhiên, đến được thời kì của Lý Hạo, siêu năng và vũ khí nóng hiện ra, võ sư đã rất ít khi có được trải nghiệm như thế này.
Tối ngày 15, Lý Hạo về nhà, gió đêm bủa vây.
Mùa hè nóng bức, lần này ngược lại là nghênh đón một đêm mát lạnh.
Đối với Lý Hạo mà nói, thời tiết biến hoá như vậy, kì thực cũng tượng trưng cho một việc, mùa mưa có thể sẽ nhanh đến, thời gian không còn dài nữa.
...
Cùng lúc này.
Bên ngoài Ngân Thành.
Từng đạo Huyết Ảnh dần hiện ra trong đêm tối.
Không phải một đạo mà là rất nhiều.
Phía sau mỗi đạo Huyết Ảnh là một người đeo mặt nạ quỷ.
"Đêm mưa sắp tới rồi!"
Trong bóng đêm, ngữ khí rầm rì của kẻ đeo mặt nạ quỷ giống như có chút mong đợi lại giống như có chút nuối tiếc.
"Kiếm của Lý gia... nên lấy về được rồi!"
Có người cười, có người suy nghĩ nói: "Tiểu đội Liệp Ma của Ngân Thành tham gia vào, còn có Viên Thạc, có lẽ cũng tham gia vào rồi!"
"Ha ha!"
"Tiểu đội Liệp Ma?"
"Là tên ngu ngốc Lưu Long kia sao? Tôi biết ông ta! Đắc tội với võ sư Phá Bách của Tuần Dạ Nhân! Lúc trước Tuần Dạ Nhân thấy thực lực ông ta yếu, gửi gắm hi vọng ông ta có thể tăng cấp siêu năng, trở thành một thiên tài Nhật Diệu! Kết quả, tên đó thất bại rồi cũng không nói đi, đằng này lại còn phát ngôn bừa bãi, nói võ sư chưa chắc đã thua kém siêu năng, ông ta ở lại Ngân Thành, làm theo khuôn phép trấn giữ một phương... đúng là làm trò cười cho thiên hạ!"
"Thật buồn cười, nghe nói mấy năm nay ông ta bí mật săn giết siêu năng, giết được vài người Nguyệt Minh, mà cũng chỉ là một vài kẻ siêu năng nhàn rỗi, nếu không ông ta sớm đã bị giết chết rồi!"
"Các vị, địa bàn Ngân Thành tuy nhỏ nhưng chúng ta không được khinh suất! Tiểu Ngân Thành, võ sư Phá Bách đều là mấy vị... vẫn là nên cẩn trọng một chút!"
"Đã rõ!"
"Yên tâm đi, bên Ngân Thành tuy là có chuẩn bị, thậm chí Tuần Dạ Nhân đều có người tới... vậy thì có sao? Chúng ta biết bọn họ, nhưng có lẽ bọn họ không biết sự tồn tạ của chúng ta!"
"Tốc chiến tốc thắng, dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết người của Lý gia, lấy đi tiểu kiếm, kế hoạch tụ hợp Bát Mạch liền có thể hoàn thành!"
"Đao của Trương gia thì sao?"
"Không sao, có kiếm Lý gia trong tay, đao của Trương gia, tầm quan trọng của nó sẽ hạ xuống rất nhiều, chưa chắc không thể tìm được những món đồ thay thế khác. Đao của Trương gia mãi không xuất hiện, khả năng đã bị thất lạc thật rồi!"
"Đã hiểu rõ!"
"..."
Dựa vào từng âm thanh vọng lại, một lát sau, từng đạo Hồng Ảnh biến mất trong màn đêm.
Mà những chiếc mặt nạ quỷ kia, cũng thay nhau biến mất tại chỗ.
Giống như Lý Hạo suy đoán, Hồng Ảnh... không phải là một, cũng không chỉ có một người!