Ngày hôm đó, sau khi biết được sự thật, Lý Hiểu Mẫn cảm thấy thế giới như sụp đổ. Cô ta không phải thiên kim thật sự của tập đoàn Văn Đạt, mà là con gái riêng cô ta đã từng khinh thường nhất.
Cô ta không nghĩ đến mẹ ruột cô ta đê tiện y hệt như chuột trong cống ngầm, không muốn bà ta đã tìm đến đây. Muốn dùng tiền đuổi bà ta đi, khiến bí mật kinh thiên động địa này giấu mãi trong lòng, khiến cuộc đời cô ta trở lại như thường.
Nhưng mà bà ta hiểu rõ suy nghĩ này, nói chuyện đâm thẳng vào tim cô ta: “Con nghĩ muốn nhận người kia làm mẹ ruột đúng không? Nếu như bà ta biết con là con riêng của mẹ và chồng bà ta, còn con ruột đã bị mẹ giấu đi, bà ta giết con cũng là chuyện bình thường đấy.”
Lý Hiểu Mẫn nhớ đến dáng vẻ dịu nhưng cũng rất quyết đoán kia, không thể không thừa nhận rằng, viễn cảnh mà bà ta nói có thể trở thành sự thật.
“Nhưng tôi vẫn còn anh trai, tôi rất thân thiết với anh trai, anh ấy nhất định sẽ bảo vệ tôi.”
“Con suy nghĩ hơi nhiều rồi đấy, nếu như anh trai kia biết rõ thân thế của con, nó sẽ đứng về phía mẹ ruột nó hay là đứng về phía con?”
Khi đó, Lý Hiểu Mẫn chợt hiểu ra. Thực ra ngay từ giây phút người phụ nữ này xuất hiện, cô ta không còn bất kỳ lựa chọn nào khác, chỉ có duy nhất một con đường để tiến về phía trước.
Đó là nhân lúc thân phận của cô ta chưa phơi bày ra ánh sáng, tranh thủ được sự hảo cảm của bố, đạt được nhiều lợi ích nhất có thể, mới có thể đảm bảo mình an toàn khi chuyện này bùng nổ.
Cho dù cô ta không đi theo con đường này, mẹ ruột cũng sẽ bắt buộc cô ta phải đi.
Thế là, thiên kim từng hiểu lễ nghĩa dịu dàng của tập đoàn Văn Đạt bắt đầu thay đổi, biến thành kẻ vô học, vung tiền quá trớn.
Người phụ nữ trung niên ngồi trên ghế sô pha ăn mặc rất đơn giản, nhưng khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, mắt hạnh, mặt tròn, lờ mờ có thể thấy được mỹ mạo khi còn trẻ, bà ta oán trách nói: “Không sao, mẹ biết phải trái, nếu như người ta thấy, mẹ nói đưa đồ cho con.”
Lý Hiểu Mẫn tức giận, nhưng không thể làm gì được, dù gì bọn họ cũng là châu chấu buộc cùng một sợi dây: “Bà đến đây làm gì?”
Người phụ nữ trung niên nhỏ giọng nói: “Mẹ đến đây xem công việc của con thế nào, số tiền kia…”
“Xong xuôi rồi.” Lý Hiểu Mẫn lại hỏi: “Tôi tạo điều kiện cho bà, mọi chuyện tiến triển thế nào rồi?”
Vì để khiến mẹ ruột của mình thành công trở thành quý phu nhân, cả ngày cô ta tạo điều kiện để cải thiện mối quan hệ giữa bố và mẹ, nói xấu người kia, để cho hai người bọn họ có cơ hội.
“Ông ấy không muốn, tức giận bỏ đi rồi.” Người phụ nữ trung niên thả lỏng, sau đó lại thở dài, lấy gương trang điểm từ túi xách ra, nhìn mặt mình trong gương, phàn nàn nói: “Ông ấy thật sự nhẫn tâm, chướng mắt khuôn mặt già này của mẹ.”
Bà ta tình nguyện ông ấy thích những cô gái trẻ tuổi, cũng không muốn thừa nhận ông ấy thực sự yêu vợ của mình. Vì bà ta không chiếm được tình cảm của đối phương, thì người khác cũng không xứng có được nó.
Lý Hiểu Mẫn nhìn cửa chính văn phòng đã đóng thật chặt, lúc này mới yên tâm nói: “Không được, nhất định phải trở thành phu nhân, nếu không lúc đó sẽ rất phiền phức.”
Nếu người phụ nữ trung niên có thể dựa vào tình cảm cũ để thượng vị thành công, thì không phải lo lắng bất kỳ chuyện gì nữa. Người phụ nữ này có thể trở thành phu nhân nhà giàu, thì Lý Hiểu Mẫn sẽ trở thành thiên kim nhà giàu chân chính. Cô ta sẽ giả vờ như có mẹ kế, mà mẹ kế này lại còn đối xử tốt với cô ta.
“Con không nói thì mẹ cũng biết, nhưng thực sự quá khó, ông ta chỉ thích người trẻ tuổi, con vẫn nên kiếm chút tiền thì hơn.” Người phụ nữ trung niên liếc mắt nói.
Lý Hiểu Mẫn gật đầu: “Tôi biết rồi, đang làm đây.”
Thực sự Lý Hiểu Mẫn không ôm hy vọng bà ta có thể thành công, dù sao khi còn trẻ tuổi, còn sắc đẹp đã thua người mẹ kia, bây giờ đã trở thành người đẹp hết thời, càng không có chút sức hút nào.
Lý Hiểu Mẫn biết mình có bao nhiêu cân lượng, bố tuyệt đối sẽ không giao công ty cho cô ta, nhất định sẽ giao công ty cho anh trai đã tốt nghiệp trường đại học danh giá, còn trở thành người mới trẻ tuổi tài giỏi trong giới kinh doanh.
Cũng may cô ta đã lấy được 100 triệu, nếu như lần đầu tiên đã thành công, thì lần này cô ta có thể lấy được 1 tỷ rưỡi.
Cho dù thân phận bị vạch trần, cô ta cũng có thể sống thoải mái.
Cô ta nhìn mẹ ruột trang điểm lộng lẫy, đột nhiên nhớ những khi mình và người mẹ kia thân thiết, lòng nảy sinh sự thương hại và áy náy, nhưng chút tình cảm này nhanh chóng bị cô ta dập tắt.