Bọn họ đều quen bạn gái trên mạng, với lại chỉ từng nhìn ảnh mà đối phương gửi sang, nói chuyện thì đối phương cũng chủ động gọi điện thoại, nhưng chưa từng gặp mặt.
Trước kia bọn họ đều nghĩ rằng bạn gái của mình thận trọng, bây giờ ngẫm lại thì phát hiện ra vấn đề rất lớn.
“Bạn gái tớ ở Thượng Hải.”
“Bạn gái tớ cũng ở Thượng Hải…”
Lý Minh và Trương Trạch Vũ liếc nhìn nhau, ánh mắt lóe lên sự sợ hãi và lo lâu, hoàng hoàng, cả hai không hẹn mà đồng thanh nói: “Chết tiệt, chẳng lẽ thật sự là cùng một người?”
“Thật sự cùng một người à?”
Nhưng đúng lúc bọn họ đang mờ mịt, một giọng nói trong trẻo truyền đến, những chữ phát ra một tin tức cực kỳ khủng bố: “Mấy cậu muốn biết chuyện này có đúng hay không, chi bằng hỏi thêm người ngồi bên cạnh thử xem.”
Dù sao… Đối tượng còn lại mà “bạn gái” bọn họ ngoại tình vẫn còn một người.
Lý Minh và Trương Trạch Vũ: ???
Lỗ Khải - bạn cùng phòng của hai người bọn họ: ???
Người xem phòng live stream: ???
[Một chân đạp ba thuyền, dùng dây sắt dẫm trên thuyền mà như đi trên đất bằng.]
[Một mẻ hốt gọn, không hề nể mặt mũi, Aquaman của Atlantis cũng không lợi hại như vị dũng sĩ này.]
Ba người bọn họ liếc nhìn nhau, vẻ mặt càng hoảng hốt hơn, luôn cảm giác đầu mình và hai người bên cạnh lóe lên mấy cặp sừng.
“Chuyện này không thể xảy ra được!” Lý Minh kĩnh hãi tột độ, nội tâm cuộn trào như sóng biển, môi dần trắng bệch, không dám tin nói: “Sao Lệ Lệ có thể đối xử với tôi như vậy!”
Điều kiện gia đình cậu ấy rất tốt, ở trường có không ít người theo đuổi, nhưng cậu ấy không để tâm lắm. Cảm thấy bọn họ không hề thật lòng. Nhưng hoàn cảnh gia đình bạn gái tương tự với mình, nên đã nảy sinh lòng thương hại, với lại quen nhau trên mạng, đối phương không biết hoàn cảnh gia đình của cậu ấy, thế là dần dần động tâm.
Mặc dù cậu ấy và Lệ Lệ chưa từng gặp mặt, và những người xem trong live stream đều nói rằng tình cảm giữa hai người bọn họ không hề bền chặt, nhưng cậu ấy không hề quan tâm những chuyện này, cô ấy rất hiểu mình. Có đôi khi cậu ấy không hề nói gì nhiều, nhưng Lệ Lệ đã có thể hiểu được, vừa đáng yêu lại vừa hiểu lòng người như thế.
Thỉnh thoảng có cãi nhau vì chút chuyện nhỏ, nhưng nhanh chóng làm lành. Cậu ấy luôn cho rằng, bản thân sẽ phát triển đoạn tình cảm này ra đời thật. Cho dù khoảng thời gian này đối phương hơi lạnh nhạt với cậu ấy, trả lời tin nhắn chậm, nhưng từ trước đến giờ cậu ấy chưa từng thay đổi tình cảm.
Nhưng An Như Cố lại nói rằng, bạn gái của cậu ấy ngoại tình rồi, đối tượng ngoại tình là bạn cùng phòng của cậu ấy, hơn nữa không chỉ một người!
Trương Trạch Vũ như bị thiên lôi đánh trúng, sắc mặt không tốt hơn Lý Minh bao nhiêu, cố gắng tìm kiếm điểm khác nhau trong đầu óc đang trống rỗng vì sợ hãi của mình: “Bạn gái của tớ không tên Lệ Lệ, cô ấy cũng học thể dục thể thao giống tớ, mối quan hệ của bố mẹ rất ổn, căn bản không hề ly hôn như bố mẹ bạn gái cậu, được chưa?”
Trương Trạch Vũ quay sang nhìn điện thoại của Lý Minh, mang theo sự mong đợi: “Đạo trưởng, hay là cô tính sai rồi, hay là chúng tôi hiểu sai ý cô nói?”
An Như Cô bình tĩnh, chầm chậm uống thêm một ngụm trà Lục An Qua Phiến: “Mấy cậu có thể cẩn thận nghĩ xem một chút đi.”
Trương Trạch Vũ nhớ khi nãy An Như Cố nói bọn họ hỏi Lỗ Khải thử xem, nên quay đầu hỏi cậu ấy: “Cậu có bạn gái khi nào thế? Sao không nói với chúng tớ?”
Lỗ Khải ôm tay, nhíu mày, lơ ngơ nói: “Tớ chỉ mới xác định quan hệ với cô ấy mấy hôm trước, còn chưa kịp nói với mấy cậu luôn đó.”
“Cậu và bạn gái cũng quen trên mạng hả?”
Lỗ Khải chần chừ gật đầu, thành thật nói: “Đúng vậy, nhưng mà không giống với mấy cậu, chúng tớ quen biết nhau không phải do chơi game, bình thường tớ không thích chơi. Cô ấy thì mấy cậu cũng biết đó, là chị họ của Giang Hải.”
*Trà Lục An Qua Phiến: Là một loại trà xanh rất đặc biệt và nổi tiếng ở Lục An tỉnh An Huy, là loại trà tiến cống cho triều đình nhà Thanh. Một trong “Thập đại danh trà” của Trung Quốc