Ngoài ra khi bọn họ nghe thấy cái tên Lỗ Khải nói, chợt có một loại cảm giác đã qua mấy đời rồi.
Trường bọn họ có thể xin ra ngoài ở mà không cần ở trong ký túc xá. Trong nhà Giang Hải tuy không nhiều tiền như Lý Minh, nhưng mà gia cảnh lại tốt hơn Lỗ Khải rất nhiều. Cơ thể cậu ta hơi yếu, nên trong nhà rất cưng chiều cậu ta, nghe thấy cậu ta ở trong ký túc xá ngủ không ngon giấc, thế là thuê một căn nhà ở gần trường.
Bình thường Giang Hải không ở trong trường học, rất ít tiếp xúc với bọn họ, cho nên không có mối quan hệ tốt như ba người bọn họ, nhưng cũng coi như không có gì trở ngại.
Lý Minh và Trương Trạch Vũ nhìn nhau, kinh ngạc không thôi: “Sao Giang Hải lại đột nhiên giới thiệu họ hàng cho cậu quen biết vậy?”
Lỗ Khải thành thật trả lời: “Chị họ của cậu ta học ở trường kế bên chúng ta, thi điểm hơi kém, cần phải học lại, nên Giang Hải nhờ tớ phụ đạo cho cô ấy.”
Còn những tình huống xảy ra lúc sau thì Lỗ Khải che giấu không muốn kể rõ chi tiết, nhưng mọi người đã đoán được kết quả, nhất định vì chuyện dạy phụ đạo nên nảy sinh tình cảm mà thôi.
Lý Minh rất muốn tin những lời An Như Cố nói là giả, nhưng cậu ấy hiểu rằng, cô không cần thiết phải lừa bọn họ, càng không đập chiêu bài của mình để lừa gạt bọn họ.
Ba người im lặng lấy điện thoại di động ra, đem so sánh đoạn tin nhắn, thông tin cá nhân. Tài khoản bạn gái của bọn họ mặc dù khác nhau nhưng đều ở Thượng Hải.
Với lại khi Lý Minh chờ đợi tin nhắn thì hình như là khoảng thời gian đối phương trả lời tin nhắn bạn cùng phòng của cậu ấy, với lại bối cảnh bạn gái bọn họ lại luôn tương đồng với hoàn cảnh thực tế của bọn họ, như đã được thiết lập sẵn.
Sự thật đẫm máu kỳ quái đã xuất hiện - bọn họ bị lừa gạt rồi!
[666666, tôi nguyện xưng cô ta là đại sư quản lý thời gian, mau xuất bản sách đi!]
[Đã phá án xong, đây là một câu chuyện cũ rích, gái hư một chân đạp ba thuyền, gái hư kia chính là chị họ của bạn cùng phòng ký túc xá bọn họ.]
[Chị họ: Tôi chỉ muốn cho mỗi một cậu bé một ngôi nhà mà thôi.]
[Nhưng thông tin bạn gái của bọn họ đều khác nhau, có thể được xưng là hốt thuốc đúng bệnh, tôi cảm giác đây là lừa gạt có chủ đích.]
Sau khi bối rối qua đi, Lý Minh vẫn không muốn suy nghĩ chuyện này sang hướng lừa đảo, dù sao thì hình tượng của đối phương quá tốt, một lúc sau mới nói ra suy nghĩ của mình: “Chẳng lẽ cô ấy cảm thấy tôi không tốt, vì vậy muốn trả thù tôi.”
Vì để trả thù nên muốn kết bạn với bạn cùng phòng của cậu ấy.
Rất nhiều người xem thấy thế lắc đầu, đã mổ xẻ chân tướng đến như vậy, mà vẫn còn cảm thấy đối phương thích mình. Tên nhóc này yêu đương vào rồi mất não, thật là… Nhìn bề ngoài thông minh, sáng sủa, sao giống như con trai ngốc của địa chủ vậy?
Trương Trạch Vũ học thể dục thể thao, tính cách không dễ chịu như Lý Minh, sau khi ý thức được bản thân bị lừa gạt thì vô cùng tức giận. Với lại lời giải thích của Lý Minh khiến cậu ấy càng tức giận hơn, cậu ấy không những bị lừa mà còn là lốp xe dự phòng nữa chứ?
Trương Trạch Vũ đứng bật dậy khỏi ghế, hung tợn cầm điện thoại tìm số điện thoại bạn gái, muốn hỏi cho rõ.
Kết quả đúng lúc này, giọng nói bình tĩnh của An Như Cố truyền ra: “Các cậu bình tĩnh một chút.”
Bọn họ ngừng tay, Lý Minh vội vàng hỏi: “Đại sư, vậy cô có biết tại sao bạn gái tôi lại làm vậy hay không?”
Sắc mặt An Như Cố trở nên kỳ lạ, rất vi diệu nói: “Thực ra, bạn gái của mấy cậu theo một ý nghĩa nào đó, cũng không tính là bạn gái.”
“Ý cô là sao?”
“Bởi vì người đó là con trai.”
Ba người Lý Minh: ???
Người xem: ???
Một viên đá dấy lên ngàn gợn sóng, khiến mọi người hoảng sợ không thể bình tĩnh nổi.