Tiểu Cư Cư gật đầu liên tục: “Đại sư, vậy chúng tôi nên dời ngôi mộ này đi đâu?”
Anh ta nghĩ đến chuyện An Như Cố nhìn ra bố cục phong thuỷ ở nhà tổ, cảm thấy vẫn nên hỏi cô: “Đại sư, ở chỗ chúng tôi còn nơi nào có cục phong thuỷ tốt hay không, có thể dời ngôi mộ đến đó được không? Tôi tích góp được ít tiền, tôi gửi toàn bộ cho cô!”
An Như Cố kinh ngạc, người đàn ông này rất lương thiện, lại không sợ tiêu tốn tiền của.
Nhưng An Như Cố không đồng ý, cô nói: “Không cần phiền phức vậy đâu, bình thường ủy ban thôn thường có người xử lý mộ hoang, chỗ anh có nghĩa trang công cộng hay không?”
Bố mẹ Tiểu Cư Cư vẫn luôn ngồi bên cạnh nghe, thấy cô nói vậy thì gật đầu: “Chúng tôi nhớ hình như là có.”
“Theo tôi nhớ, hình như được xây 10 năm trước, người già trong thôn sau khi mất đều chôn cất ở đó. Cách nhà chúng tôi khoảng 3-4 km.”
Thế là An Như Cố nói: “Bình thường xây dựng nghĩa trang công cộng, người ta sẽ chú ý bố cục phong thuỷ, mời người có chuyên môn đến xem, vì vậy nghĩa trang công cộng ở thôn mọi người bố cục phong thuỷ chắc không tệ đâu. Anh đến uỷ ban thôn bàn bạc một chút, di dời ngôi mộ hoang đến đó đi.”
Tiểu Cư Cư ngập ngừng, cảm thấy lo lắng phong thuỷ ở nghĩa trang công cộng sẽ có phong thuỷ cục bị vô tình phá hỏng như ở nhà tổ của mình, dẫn đến người bị dời mộ đến đó không vui, bèn hỏi: “Đại sư, tôi cảm thấy không yên tâm, cô có thể xem cục phòng thuỷ ở đó giúp tôi được không?”
“Tất nhiên là được rồi.” An Như Cố nói: “Nhưng từ chỗ tôi đến chỗ anh rất xa, phải ngồi xe lửa rất lâu, anh gọi video call với tôi đi, tôi xem phong thuỷ từ xa giúp anh.”
Nói đến đây, An Như Cố cảm khái, nếu như đang ở cổ đại, những thầy phong thuỷ kia có lẽ phải đến tận nơi một chuyến, bây giờ khoa học kỹ thuật hiện đại, không những có thể cải thiện cuộc sống của người bình thường, mà cũng cải thiện cuộc sống của những đệ tử huyền môn.
Sau khi Tiểu Cư Cư đồng ý, cùng bố mẹ đi xe tới nghĩa trang công cộng trong thôn.
An Như Cố rất cẩn thận, nói Tiểu Cư Cư xoay camera nhiều vòng, xoay đến nỗi người anh ta đổ mồ hôi ướt đẫm, lúc này cô mới nói ngừng lại.
Tiểu Cư Cư nuốt nước miếng không ngừng, lấy tay tự quạt cho đỡ nóng: “Đại sư, phong thuỷ của nghĩa trang ở đây thế nào, có thể khiến chủ nhân ngôi mộ kia hài lòng hay không?”
Anh ta đang rất lo lắng, nghe An Như Cố nói chủ nhân ngôi mộ cố tình chọn cục phong thuỷ nước bao quanh nhà để an táng, chắc chắn đối phương rất để tâm đến phong thuỷ, lỡ như vị đó tức giận, muốn giết anh ta thì sao bây giờ?
Nhưng giọng nói An Như Cố tràn ngập sự tấm tắc, ngoài dự liệu của anh ta: “Phong thuỷ của nghĩa trang công cộng trong thôn của anh…”
Tiểu Cư Cư nghe vậy thì im lặng, bắt đầu lo lắng hơn, cảm thấy chắc là chuyện không tốt: “Tôi cũng nghĩ phong thuỷ chỗ này không tốt.”
Bố mẹ Tiểu Cư Cư nghe vậy cũng lo lắng theo, không biết nên nói gì cho phải: “Vậy chúng tôi có nên chuyển ngôi mộ đó đến đây không?”
“Hay là tìm nghĩa trang công cộng trong thành phố?”
Đúng lúc này điện thoại truyền đến giọng nói êm tai của An Như Cố: “Tôi muốn nói là phong thuỷ ở đây cực kỳ tốt.”
Tiểu Cư Cư và bố mẹ: ???
Tiểu Cư Cư nghe xong thì ngẩn ngơ, nghe hiểu xong mừng rỡ nói: “Thật sao?”
An Như Cố: “Đúng vậy, nghĩa trang công cộng này bốn bề là núi, ở giữa có nhiều con suối uốn lượn xuyên ngang, anh là hoạ sĩ, anh cảm thấy chỗ này giống hình ảnh của thứ gì?”
Tiểu Cư Cư trừng to mắt nhìn nghĩa địa công cộng, sững sờ nhìn hồi lâu nhưng vẫn không thấy chỗ nào đặc biệt, gãi đầu nói: “Tôi không biết.”
An Như Cố thẳng thắn chỉ điểm: “Anh đi lên sườn núi phía sau, từ trên nhìn xuống đi.”
Tiểu Cư Cư và bố mẹ đành nghe theo cô, đi lên sườn núi, bọn họ đứng đó nhìn từ trên cao xuống.
Bất chợt, Tiểu Cư Cư trợn tròn mắt, anh ta đã nhận ra gì đó: “Là hoa sen!”
Bố mẹ anh ta cũng kinh ngạc, vì nghe được anh ta nói cũng sợ hãi kêu lên, quả thật là như thế!
Những con suối uốn lượn quanh nghĩa địa khoảng 4-5 km, lặp đi lặp lại, nhìn đây là một đoá hoa sen tạo từ non xanh nước biếc.
An Như Cố gật đầu: “Minh đường tụ thuỷ là một cục phong thuỷ đại cát đại lợi, với lại chỗ này tụ thuỷ bốn phương, hoa sen nổi trên mặt nước.”
Ba người vừa nghe đại cát đại lợi thì vui vẻ không thôi.
Mặc dù bọn họ nghe không hiểu lắm, nhưng chắc chắn nó rất tốt.
“Minh đường” là nơi vua trông coi việc triều quán, các quan cùng vào đây hầu vua và bàn bạc việc nước, các nghi thức, nghi lễ quan trọng. “Tụ thủy” để chỉ những nơi có mạch tụ sinh khí, nơi các dòng nước đổ về.