Tốc độ truyền bá của Internet rất nhanh, bây giờ An như Cố đã có chút danh tiếng, không bao lâu sau, chuyện cô xuất hiện ở công ty bất động sản Trường Cửu đã được lan truyền trên diễn đàn nền tảng Cá Mập.
Cùng lúc đó, An Như Cố và công ty Trường Cửu đồng thời lên Hot Search.
Chuyện này hấp dẫn một đám quần chúng chuyên hóng drama.
An Như Cố không hề biết bây giờ danh tiếng của cô dần dần nổi lên như diều gặp gió, cô đi theo phó giám đốc Tôn vào cao ốc của công ty, cô gặp phải một người mặc cảnh phục màu đen: “Xin lỗi, trong công ty đang rất bận, người không phận sự miễn vào.”
Phó tổng giám đốc Tôn: ???
Đây là công ty của ông ta mà?
Sao vừa ra ngoài một chuyến thì đã không cho ông ta vào rồi?
Phó tổng giám đốc Tôn chỉ tay vào người mình rồi nói: “Tôi là phó tổng giám đốc ở đây, không phải người không có phận sự, còn vị này là đại sư tôi mới đến để xử lý chuyện ma quỷ lộng hành.”
Chàng trai nghe vậy thì nhìn An Như Cố, vẻ mặt trở nên thận trọng hơn, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho cấp trên của mình, sau khi cúp điện thoại thì gật đầu nói: “Vậy vào đi.”
An Như Cố nhìn tay chàng trai kia rồi khen một câu: “Đồng hồ rất tốt đó.”
Chàng trai nghe vậy sửng sốt, vô thức lấy tay đè lên đồng hồ, muốn che kín nó lại.
Phó tổng giám đốc Tôn quay đầu nhìn cậu ta, không hiểu nói: “Đồng hồ này không phải hàng hiệu mà.”
Đồng hồ mà chàng trai kia đeo là đồng hồ cơ giới, kiểu dáng rất cũ, thậm chí nhìn sắp hỏng mất, không hề hợp với hai chữ rất tốt.
Phó giám đốc Tôn không nhịn được nghĩ thầm, ánh mắt của đại sư sao kỳ lạ như vậy nhỉ…
Còn chàng trai kia dùng một ánh mắt khác nhìn về An Như Cố, giọng điệu lễ phép hơn khi nãy: “Đội trưởng của chúng tôi ở bên trong, mời cô đi theo tôi.”
Thực ra, cái đồng hồ nhìn rất bình thường của cậu ta là một pháp khí, bên trong có nhiều bùa chú nguyền rủa. Một khi nhấn nút, phù chú mang tính công kích bên trong sẽ khởi động, sẽ gây tổn thương cho quỷ quái.
Đồng hồ có phù chú che giấu khí tức, không ngờ An Như Cố chỉ nhìn thoáng qua mà đã nhận ra.
Xem ra đây là một vị đại sư lợi hại.
Thế là An Như Cố đi theo vào trong, phó tổng giám đốc Tôn cũng muốn đi vào cùng, nhưng lại bị chàng trai đưa tay ra ngăn lại.
Phó tổng giám đốc Tôn ngẩn người, sau đó tủi thân nói: “Sao cô ấy có thể đi vào? Sao cậu lại phân biệt đối xử vậy hả?”
Rõ ràng ông ta mới là phó tổng giám đốc của công ty này mà!
Chàng trai bình tĩnh giải thích: “Vì sự an toàn của mọi người, tốt nhất không nên đến gần.”
Chàng trai dẫn An Như Cố đến trước mặt Lý văn Trung, thì thầm vài câu, ánh mắt Lý Văn Trung nhìn An Như Cố lập tức thay đổi 180 độ.
Ông ấy chủ động vươn tay ra, nói thân phận của mình cho An Như Cố: “Xin chào, tôi là đội trưởng đội xử lý vụ án đặc thù, Lý Văn Trung.”
An Như Cố bắt tay ông ấy rồi nói: “Tôi là người quản lý Xuất Vân Quán.”
“Xuất Vân Quán?” Lý Văn Trung điểm lại những Đạo Quán nổi tiếng gần đây, hình như không có ấn tượng gì về Xuất Vân Quán, thành thật nói: “Tôi chưa từng nghe nói đến.”
An Như Cố vẫn không quên tuyên truyền cho Xuất Vân Quán: “Xuất Vân Quán ở thôn Thang Trì, ngoại thành Nam Kinh, quy mô khá nhỏ, nhưng linh nghiệm, nếu mọi người muốn dâng hương, có thể đến Xuất Vân Quán.”
Lý Văn Trung cười một tiếng, cảm thấy người này khá thú vị, sảng khoái đáp một tiếng: “Được.”
Mà lúc này hai người được phái đi điều tra khi nãy cũng quay về.
Lâm Vi Vũ cau mày, lần đầu tiên gặp phải yếm thắng thuật khó giải quyết như vậy: “Năng lượng ở đây quá rối loạn, không thể sử dụng la bàn ở đây, tôi thật sự không tìm thấy trấn vật được đặt ở đâu.”
Cần phải thông qua trấn vật làm môi giới mới có thể sử dụng được yếm thắng thuật, ví dụ như con rối, kéo cắt tóc, cây đinh,... Không tìm được trấn vật thì không có cách nào phá giải yếm thắng thuật được.
Tô Lai đứng bên cạnh nóng nảy nói: “Năng lượng chỗ này quá loạn, tôi không thể mời Thần được, không ai đáp lại tôi, bây giờ tôi không biết nên làm gì.”
Lý Văn Trung nghe vậy cau mày, không dám tin lại có thể như vậy.
Từ xưa đến nay, thủ đoạn huyền học thường được các gia tộc huyền học năm giữ trong tay, tuyệt đối không truyền cho người ngoài. Khi Cục quản lý vụ án đặc thù được thành lập, họ phí bao nhiêu công sức và tài nguyên mới mời được một số người trẻ tuổi ở gia tộc huyền học đến.
Lâm Vi Vũ và Tô Lai được coi như nhân tài kiệt xuất trong số đó, dường như chưa từng thất bại lần nào.
Xem ra việc ác mộng lần này quả thực không hề đơn giản.