Diệp Diệu Đông ôm con gà, nhìn mấy người bạn chơi với nhau từ nhỏ đến đang ngồi thành vòng tròn quanh bàn, trong mắt tràn đầy ý cười, dù có tiền hay không thì hạnh phúc mới là quan trọng nhất!
Trong lòng anh thầm đếm số người, Tiểu Tiểu, A Chính, Mập, Chuột, Trần Uy, cộng với A Quang đang đi đến bến tàu, Thất Tiện Khách Bạch Sa đủ hết!
Lúc này, anh thân với Tiểu Tiểu, A Chính và A Quang hơn cả. Nhưng chỉ sau vài năm, ba người họ đã rời đi, chạy theo con đường riêng của mình, chỉ còn một số người khác ở lại trong thôn. Nhiều năm sau mới thỉnh thoảng trở về.
Nhờ em gái A Quang đun nước, anh cầm một cái chén, định lát nữa sẽ hứng máu gà.
Sau khi mài con dao làm bếp thêm vài lần nữa, anh nhanh chóng chộp lấy mào gà, rút ra một nắm lông trên cổ con gà trống lớn rồi dùng con dao làm bếp sắc bén cắt cổ nó.
Gà trống lớn giãy giụa, tung toé vài giọt huyết gà, nhưng phần lớn đều nhỏ xuống bát. Một lúc sau, thêm một thìa nhỏ nước muối vào, để yên trong hai mươi phút cho máu gà đông lại, sau đó khuấy đều, xào một chén lòng gà cũng rất ngon, thơm.
Nước sôi còn chưa chuẩn bị xong, Diệp Diệu Đông ném con gà to vẫn đang co giật sang một bên, tới xem bọn họ chơi bài.
"Chu choa, không chơi năm mươi quân mà chơi bài cào à?"
"Năm người không chơi năm mươi quân được, chỉ có thể lấy poker chơi bài cào. Mày muốn cược không? Ván này sắp mở rồi, mày phải đợi ván tiếp theo."
Anh lắc đầu, không có ý định chơi. Thứ này chẳng tốt hơn đánh bài chút nào, có thể không đụng thì đừng đụng vào, xem một chút thôi là được.
Tiểu Tiểu cầm lấy hai lá bài của mình, vừa nói xong thì dùng ngón tay cái ấn vào góc trên bên trái của hai lá bài thẻ, sau đó chậm rãi di chuyển ngón tay cái từng chút một...
Đồng thời còn kích động hét lên: "Cơ… Cơ… Đây rồi! Không có biên… không có biên… Tới, tới..."
Diệp Diệu Đông duỗi đầu nhìn ra, lá bài đầu tiên của anh ta là Đại Vương. Lá bài thứ hai khi ngón tay cái lộ ra một chút là Cơ. Lộ ra một chút nữa, đã có thể thấy không có biên!
“Mẹ kiếp, không có biên. Không phải 2 thì là 3. Sắp có chí tôn bảo à?”
Bọn họ dùng bài poker thay bài cào. Đại Vương đại diện cho 6. Cơ 3 đại diện cho 3. Cặp đôi này kết hợp với nhau là chí tôn bảo, hầu vương đối!
Tiểu Tiểu cũng rất hưng phấn, không nhìn thấy biên hoa cũng không thấy biên số, như vậy lá bài này không phải là 2 thì là 3.
Anh ta đặt hai tấm thẻ vào nhau một lần nữa, hét lên với những người khác: "Các người có ai lấy được 3 không?"
Những người khác thúc giục: "Mày đừng dây dưa nữa, bọn tao đều xem vài rồi, chờ mày mở bài thôi đó. Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian."
"Đúng vậy, nhanh lên, có phải chí tôn bảo không?"
"Bọn tao giúp mày cho..."
"Không, tao tự mở!" Tiểu Tiểu vặn vẹo cơ thể tránh bọn họ.
"Vậy thì nhanh lên, bài sắp bị mày xé rách rồi!"
"Đàn ông nhanh cái gì mà nhanh!"
Ngón cái của Tiểu Tiểu tiếp tục ấn vào con số ở góc trên bên trái. Đã biết lá bài bên dưới là 2 hoặc 3 nên không kéo sang bên phải mà từ từ kéo lá bài đầu tiên xuống.
Sau khi lộ trái tim đầu tiên, anh ta hào hứng hô lên: "3! 3! 3! Cơ... Cơ... Mẹ kiếp, chí tôn bảo..."
Anh ta hưng phấn ném hai lá bài lên bàn: "Thật sự là chí tôn bảo hầu vương đối. Nhanh lên. Tiền đây! Tiền đây!"
Hai lá bài đã bị anh ta nắm đến cong veo. Những người khác cũng nhìn thấy rõ ràng một Đại Vương và một 3 Cơ, đều mắng: "Mẹ kiếp, thật sự là chí tôn bảo!"