Chương 104: [Dịch] Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Đã tới không ít lần

Phiên bản dịch 7250 chữ

Chương 104: Đã tới không ít lần

Cố Đồng đi du học từ rất sớm, vì vậy tính cách có nét thẳng thắn của người Âu Mỹ. Trong mấy ngày kế tiếp, nàng bám riết lấy Mạnh Hiểu Hiểu làm phiền. Mạnh Hiểu Hiểu không còn cách nào khác, đành phải đồng ý dẫn nàng đi gặp Tô Bình Nam.

Địa điểm là quán bar 0h ở thành Tây.

Đây là căn cứ của Cố Đồng mỗi lần về nước. Nàng không chịu nổi cô đơn, mỗi khi về nước thường hay kéo Mạnh Hiểu Hiểu đến đây giết thời gian.

Mạnh Hiểu Hiểu không có xe, không phải vì nàng không mua nổi, mà là bởi vì ba nàng cảm thấy nếu nàng lái xe thì quá thu hút sự chú ý. Cố Đồng cũng không có xe, lý do cũng tương tự Mạnh Hiểu Hiểu.

Khi Mạnh Hiểu Hiểu gọi điện tới, Tô Bình Nam đang bàn bạc với Từ Hoa về kế hoạch phát triển Viễn thông Cẩm Tú trong giai đoạn tiếp theo. Xe của mình quá bắt mắt, hắn dứt khoát lái chiếc xe Santana secondhand của Từ Hoa đến.

Thấy xe của Tô Bình Nam, Cố Đồng liếc nhìn Mạnh Hiểu Hiểu. Mạnh Hiểu Hiểu hiểu ý nàng, ý là "nam nhân ngươi ái mộ chỉ có điều kiện kinh tế bình thường thế thôi à". Mạnh Hiểu Hiểu không giải thích, chỉ cười tươi như hoa bước tới nghênh đón.

Từ khi trùng sinh tới nay, Tô Bình Nam hiếm khi đi quán bar, đây cũng là lần đầu tiên hắn dẫn nữ nhân đi cùng.

Nhưng hắn cảm thấy cái tên "quán bar 0h" này rất quen, hình như kiếp trước nó rất nổi tiếng, nhưng hắn nghĩ mãi vẫn không nhớ ra là tại sao.

Cố Đồng có vẻ ngoài đáng yêu mà lại đi quán bar giết thời gian, Tô Bình Nam có hơi bất ngờ. Nhưng hắn cũng không đánh giá gì hết, mỗi người có cách sống riêng, thích uống rượu cũng không có gì đáng chê trách.

Quán bar 0h nằm ở phía Tây đại lộ khu Tây thành của thành phố Thiên Đô, Cố Đồng nói quán bar này do một người bạn là du học sinh nước ngoài mà nàng quen mở đã mấy năm. Ban đầu việc kinh doanh rất ảm đạm, nhưng mấy năm nay tương tưởng của mọi người đã đổi mới, gần đây làm ăn khá phát đạt.

Tô Bình Nam lái xe rất vững vàng. Khi đến cửa quán bar 0h, cửa vào bãi đỗ xe chật hẹp bị bốn năm thanh niên đang nói chuyện chặn kín.

Mấy người đang nói chuyện gồm ba nam một nữ, thoạt nhìn tuổi chừng hai mươi.

Tô Bình Nam nhìn mấy người đang mải mê tám chuyện, sau đó bóp còi.

Một nam hài say rượu bỗng quay đầu, chỉ vào Tô Bình Nam ở ghế lái và mắng: "Ấn con mẹ mày, vội lên đường đấy à?"

Trên mặt nam hài mắng người viết đầy hai chữ "ngông cuồng", chẳng ngán thằng nào. Nữ hài bên cạnh ra sức kéo cánh tay hắn, hình như đang khuyên can gì đó.

Nhưng nam hài vẫn không chịu để yên, lầu bầu mắng: "Lái con xe rởm mà ấn còi cái beep, chọc giận lão tử thì lão tử đập tanh bành đấy!"

Tô Bình Nam không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn nam hài đang chửi mắng oang oang bị mấy người còn lại kéo đi xa.

Mạnh Hiểu Hiểu ngồi ở hàng ghế sau lập tức căng thẳng, sắc mặt tái nhợt. Nàng biết rõ mọi chuyện liên quan đến nam nhân vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh sau khi bị mắng chửi này.

Nam nhân này có biệt danh là Tiểu Hồng Bào.

Chính nam nhân này vừa mới đến Thiên Đô đã lấy mạng của Lý Cương ở Đông thành.

Chính nam nhân này khiến lão bá đầu hùng cứ nhà ga gần ba mươi năm biến mất không còn tung tích.

Chính nam nhân này được bên ngoài đồn đãi là sắp trở thành ông vua thế giới ngầm ở Thiên Nam.

Mạnh Hiểu Hiểu càng nghĩ càng căng thẳng, không nhịn được kéo cánh tay Tô Bình Nam, run rẩy nói: "Hãy tha cho hắn."

Cố Đồng thấy động tác của Mạnh Hiểu Hiểu, toàn thân chấn động!

Nàng hiểu rất rõ cô bạn thân này, từ nhỏ đã kiêu ngạo như chim công.

Không ngờ nữ hài tử thường ngày kiêu ngạo này lại giống như một cô vợ nhỏ chịu ấm ức, năn nỉ một nam nhân lái Santana?

Vì sao lại thế? Trong lòng nàng nổi lên nghi vấn.

Tô Bình Nam mỉm cười, ngoảnh đầu an ủi: "Không cần căng thẳng như thế, ta đâu phải trẻ con, không so đo đâu."

Sau khi ba người xuống xe, Mạnh Hiểu Hiểu cấp tốc kéo Cố Đồng đi đằng trước. Nàng nói thầm với Cố Đồng, tốc độ nói chuyện cực nhanh: "Kẻ mắng chửi là con trai của Lưu Vĩ Dân. Hai chúng ta đi đằng trước kẻo bọn hắn lại nảy sinh xung đột."

Cố Đồng ngu người luôn, cô bạn thân của mình bảo vệ nam nhân trông có vẻ nhu nhược này quá rồi đó!

Nam hài mắng người đang chờ xem ai xuống chiếc xe Santana này. Khi thấy Mạnh Hiểu Hiểu và Cố Đồng đi đằng trước, hắn lập tức gượng cười nịnh nọt.

"Xin lỗi Cố tỷ và Mạnh tỷ, lúc nãy ta không nhìn thấy hai ngươi ngồi trong xe."

Cố Đồng và Mạnh Hiểu Hiểu có địa vị rất cao trong giới con em nhà giàu ở Thiên Đô, ít nhất thì anh chàng mắng người này nhất định phải nể mặt các nàng.

Mạnh Hiểu Hiểu lạnh lùng trợn mắt trừng chàng trai đang cười cợt nhả: "Không sao, về nhà sớm đi."

Chàng trai này là Lưu Tuấn Hải, con trai của Lưu Vĩ Dân. Hắn vừa cười hì hì vừa chắp hai tay hành lễ: "Người không biết thì không có tội, lát nữa ta sẽ uống rượu tạ lỗi."

Quán bar rất náo nhiệt, Tô Bình Nam dựa vào ghế, lật xem thực đơn rượu mà phục vụ đưa cho, sau đó thuần thục gọi vài ly.

Cố Đồng cười tủm tỉm nói: "Có vẻ như ngươi rất quen thuộc chỗ này, xem ra đã tới không ít lần."

Nghe vậy, Tô Bình Nam lắc đầu đáp: "Lần đầu tiên ta tới."

Mới nãy hắn thuần thục như thế là do ký ức kiếp trước.

"Dối trá!"

Ấn tượng của Cố Đồng về Tô Bình Nam lại xấu đi vài phần.

Phục vụ nhanh chóng bưng khay đến bàn của Tô Bình Nam, thành thạo chia rượu.

"Tiểu tử ngươi vận khí không tệ, bữa rượu này tính cho ta, xem như là nhận lỗi với hai vị tỷ tỷ."

Lưu Tuấn Hải nhiệt tình kéo một chiếc ghế trống ngồi xuống, tùy tiện nói.

Tô Bình Nam nhíu mày, không đáp lời chàng trai say rượu này mà gật đầu nói với Mạnh Hiểu Hiểu và Cố Đồng: "Ở đây hơi ồn, ta ra ngoài gọi điện thoại."

Lưu Tuấn Hải rất bất mãn vì mình vừa ngồi xuống thì Tô Bình Nam rời đi. Hắn nói với hai người Cố Đồng: "Hai vị tỷ tỷ, anh bạn này của các ngươi thật kiêu ngạo."

Tô Bình Nam đã đi vài bước, nghe vậy bèn dừng lại, ánh mắt nhìn Lưu Tuấn Hải đã trở nên sắc bén.

Mạnh Hiểu Hiểu thấy Tô Bình Nam dừng lại, trái tim lập tức vọt lên cổ họng, chỉ có thể liều mạng nháy mắt ra hiệu cho Tô Bình Nam, rất sợ hắn nổi cáu. Khác với dự đoán của Mạnh Hiểu Hiểu, Tô Bình Nam không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười với nàng rồi xoay người đi ra ngoài.

Tô Bình Nam gọi mấy cú điện thoại, sắp xếp công việc xong thì quay lại. Không biết Lưu Tuấn Hải đã chạy đến xó xỉnh nào quẩy rồi.

Cố Đồng cảm thấy tỷ muội của mình bị mù rồi. Nàng nhìn Tô Bình Nam, giọng nói chua ngoa: "Ngươi trốn rượu hay trốn người thế? Đừng sợ, tiểu tử kia hơi khốn nạn tí, nhưng có ta ở đây thì hắn không dám làm gì đâu."

Tô Bình Nam cạn lời, người này cứ tự cho mình là đúng, hắn lập tức muốn rời khỏi đây.

Đúng lúc này, ở góc quán bar vang lên tiếng hét chói tai, tiếng thét giận dữ và tiếng đồ đạc đổ vỡ.

Sự việc chỉ diễn ra vài phút rồi nhanh chóng trở lại bình thường. Bảo vệ của quán bar chạy tới, mở hết đèn lên, chiếu sáng cả quán bar.

Lại có tiếng hét còn lớn hơn vang lên, ba nam nhân toàn thân đẫm máu nằm sõng soài trên đất, cơ thể không ngừng co giật. Lưu Tuấn Hải cũng nằm trong số đó. Ngoài ra còn một nữ hài sợ hãi khóc đứt ruột đứt gan.

Một người trẻ tuổi rõ ràng là hung thủ giết người, sắc mặt đỏ bừng, không coi ai ra gì vẫn uống hết ly này đến ly khác. Hung khí trong tay phải đang nhỏ máu tươi tí tách.

"Choang!"

Ly rượu của Mạnh Hiểu Hiểu rơi xuống đất vỡ tan, sắc mặt tái mét.

"Chẳng phải ngươi đã đồng ý là sẽ tha cho bọn hắn sao?"

Giọng nói lạnh lùng xen lẫn nghẹn ngào run rẩy.

Bạn đang đọc [Dịch] Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi của Đại Đại Quyển

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    295

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!