Chương 72: [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chợ đen (2)

Phiên bản dịch 5017 chữ

Trước cửa,

Trong đình,

Có một chiếc ghế dài đan bằng dây tre, được bọc bằng lông nhung.

Một nam nhân khôi ngô vô cùng đang nằm trên ghế, mặt đất bên cạnh đặt một thanh đao dài khác hẳn với bội đao của người trong giang hồ, hơi giống như loại đao mà đại tướng cổ đại hay dùng trong ấn tượng của Lý Nguyên, à đúng, là loại lạnh lùng như Quan Vũ.

Nô dịch dẫn Lý Nguyên tiến lên, cung kính nói “Lý gia, lại tới một người nữa.”

Nam nhân dùng mũi vù vù đáp lại.

Lý Nguyên quét mắt nhìn lão, thấy quanh thân lão nổi lên chỉ số “130(180)~140(210)”.

Đồng tử hắn hơi co rụt, đây là người mạnh nhất mà hắn từng thấy.

Lý gia khép hờ hai mắt, tựa vào ghế dài, mặt hướng về phía hồ lớn.

Mà nơi thủy vận nước ngọt ở cửa hồ đang có tạp dịch và thương hộ đi qua đi lại bốc dỡ hàng hóa trong tuyết.

Bất luận là người nào, khi đi qua cái đình vô danh này thì đều sẽ hơi cúi người, hoặc là hành lễ, hô một tiếng “Lý gia”.

Mà Lý gia không đáp lại mà chỉ nằm yên như lão thần.

Lý Nguyên thu dù, lẳng lặng chờ đợi.

Lại một lát sau, nô dịch lại dẫn ba người mặc y phục Huyết Đao Môn tới nơi này.

Trong ba người, hai nam một nữ, tuổi tác xấp xỉ hoặc lớn hơn vài tuổi so với Lý Nguyên, nhưng đều xem như thiếu niên.

Bốn người đông đủ, Lý gia nhắm mắt cất tiếng nói:

“Đệ tử ngoại vi 180, Triệu Chí Nam.”

Một thiếu niên trên mặt có vài phần sát khí, bên người bay lượn chữ số “7~8” đáp lại: “Có.”

“Đệ tử ngoại vi 187, Trương Ước.”

Một thiếu niên hào hoa phong nhã, bên người phiêu “6~7” lên tiếng: “Có”

“Đệ tử ngoại vi 197, Lý Nguyên.”

Lý Nguyên cũng lên tiếng.

“Đệ tử ngoại vi 198, Ôn Tiểu Kiều.”

Thiếu nữ xe tăng với hình thể cực mập, gần như bằng hai cái Lý Nguyên, bên người phiêu chữ số “8~9” cũng ngọt ngào đáp lại: “Có.”

Cái tên này, hình thể này, thanh âm này, để cho Lý Nguyên cũng thoáng hơi ngẩn người.

Trước khi xuyên việt hắn có đọc sách, trong sách tả khi gặp nữ nhân trong giang hồ đều là mỹ nữ, sau đó là mấy chuyện như liếc mắt đưa tình, xem ra… tất cả đều là giả……

Lý gia nói tiếp: "Lý Nguyên, ba người bọn họ đều từng luyện đao pháp, nhưng ngươi chưa từng luyện qua, có phải không?”

Lý Nguyên nói: “Hồi bẩm Lý gia, ta là thợ săn, đi săn thú trên núi, am hiểu bắn tên, quả thật chưa từng luyện đao pháp.”

Lý gia nói: “Kéo cung, cho ta xem bản lĩnh của ngươi.”

“Vâng.”

Lý Nguyên đáp lời, sau đó bước ra khỏi hàng một bước, lật tay lấy cung, lấy tên đáp dây, chậm rãi kéo ra.

Ba người bên cạnh lặng lẽ nhìn hắn.

Tuy đệ tử Huyết Đao Môn nghiêm cấm đồng môn tương tàn, nhưng đều ở trong tình trạng cạnh tranh, có thể nói mỗi người đều là đối thủ, đều là địch nhân. Mà xung quanh mình có một địch nhân cường đại, tóm lại là có uy hiếp.

Cho nên, sau khi ba người này đến liền thoáng đứng cách xa nhau và cẩn thận quan sát đối phương.

Lúc này…

Dây cung mở dần.

Trong thanh âm ca ca ca, thân cung đã kéo được một nửa, lực đạo này không nhiều lắm, chỉ ở tầm “8~9”.

Thần sắc ba người ngưng trọng, mỗi người đều có suy nghĩ.

Lý Nguyên thở phào nhẹ nhõm, đang đợi thu cung, Lý gia đột nhiên hô to: “Đừng giấu dốt! Bản lĩnh của ngươi càng lớn, ở đây sẽ có địa vị càng cao, giấu diếm có chỗ tốt gì?”

“Vâng……”

Lý Nguyên đáp lời.

Sau đó lại kéo cung, lần này hắn nâng lực đạo lên “13~14”.

Cung thành trăng tròn, lộ ra khí tức nguy hiểm.

Trên mặt ba người kia đều hiện ra vẻ kinh ngạc và vẻ cực kỳ ngưng trọng.

Lý gia đột nhiên ngồi dậy, nhìn Lý Nguyên một lát, nói: “Đổi cây cung đi, trình độ của thợ rèn bán ngươi cây cung đó còn không thua cả thợ rèn cơ bản trong môn.”

Nói xong, lão đứng lên, chọn một cây thiết cung làm bằng tinh thiết trên giá vũ khí phía sau ghế dài, rồi lại ném cho hắn một ống tiễn, nói: “Đây là cung tiễn phổ thông trong môn, thử lại.”

Lý Nguyên nhận cung.

Vừa nhìn, số liệu bên cạnh hắn lại xảy ra biến hóa.

Từ “39~40” thành “54~55”.

Chính hắn cũng sửng sốt.

Sau đó giơ tay lên, chậm rãi kéo cung, lần này… hắn phải kéo đến cấp độ “19~20”.

Lý gia nói: “Nhập phẩm rồi?”

Tim Lý Nguyên đập thình thịch.

Còn chưa mở miệng, Lý gia lại nói: “Nhập phẩm cũng rất tốt, trong đám đệ tử ngoại vi Huyết Đao Môn ở chợ đen chỉ có một mình ngươi nhập phẩm.”

Lý Nguyên:……

Lý gia hỏi: “Bao nhiêu tuổi?”

Lý Nguyên nói: “Mười bảy.”

Lý gia gật đầu, nhắm mắt nói: “Lúc nãy ta nghe thấy nô dịch gọi ngươi là Tiểu Lý gia, vậy giờ ngươi gọi là Tiểu Lý gia đi, dù sao ngươi còn trẻ như vậy mà đã đạt nhập phẩm, hơn nữa còn là người của ta, nhận cái hư danh đó cũng được.

Về phần có thể bảo vệ hay không, cũng còn phải xem chính ngươi mới biết.

Chỉ có điều, thứ Huyết Đao Môn chú trọng chính là đao pháp, mà đao pháp cũng có một bộ công pháp hoàn chỉnh.

Ngươi tu công pháp khác, nếu đột nhiên chuyển sang tu công pháp của Huyết Đao Môn, không biết sẽ phải tốn bao nhiêu công phu.

Cũng nhờ như vậy, chợ đen có thể xem như rất thích hợp với ngươi, cứ ở chỗ này lật xem một chút đi, biết đâu được sẽ tìm thấy loại võ công thích hợp với ngươi.

Đến lúc đó, năng lực của ngươi đủ rồi, dù không tu Huyết Đao Môn, cũng có thể khiến ngươi trở nên mạnh hơn.”

“Đa tạ Lý gia.” Lý Nguyên nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn của Đào Hoa Tô Nha

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    54

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!