Chương 73: [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Tiểu Lý gia

Phiên bản dịch 4644 chữ

“Cung này cho ngươi, mau đem bỏ thứ cũ kĩ kia đi.” Lý gia lại nói.

“Vâng…” Lý Nguyên đành phải cung kính đáp lại.

Mà ba vị đứng bên cạnh kia, trong lúc nhất thời bị hành động của đối phương làm cho bất ngờ tới trợn tròn mắt.

Vốn tưởng rằng bọn họ đến để cạnh tranh nhau, nhưng không nghĩ tới lại là một võ giả nhập phẩm.

Nhưng ngươi đã là võ giả nhập phẩm, vì sao vẫn là đệ tử ngoại vi, mà không phải đệ tử ngoại môn?

Nhưng rất nhanh, bọn họ đã nghĩ tới Lý Nguyên, cũng vì thế mà đoán ra được chút nguyên nhân.

Dùng cung, chứ không phải dùng đao, nếu muốn học lại đao, vậy cũng đồng nghĩa với việc phải bắt đầu lại từ đầu.

Giữa các công pháp và kỹ năng đều tồn tại xung đột, cũng không phải muốn là trực tiếp chồng lên được.

Nghĩ đến đây, ba người lại thoáng yên tâm hơn.

Bên kia, Lý gia lại lên tiếng.

“Nếu đã nói xong chuyện của Lý Nguyên rồi, thì mau bắt tay vào chính sự.

Vào chợ đen trông coi thông thường sẽ là ba năm.

Ba năm sau, các ngươi vượt qua bài khảo hạch là có thể trở thành đệ tử ngoại môn, chính thức tu luyện công pháp Huyết Đao Môn.

Nhưng trước đó, các ngươi có thể học tập đao pháp nhập môn của Huyết Đao Môn, khẩu quyết và luyện pháp của đao pháp này, hai ngày nữa sẽ có người của nội môn đến dạy cho các ngươi.”

“Lúc các ngươi ở chợ đen, mỗi tháng sẽ được phát mười lượng bạc, tất cả đệ tử đều sẽ được chia làm hai nhóm, cứ cách bảy ngày lại thay ca một lần.

Ở nơi đó, tạp dịch có khoảng ba trăm người, đệ tử ngoại vi có hai mươi người, còn trên đảo thì có mười đệ tử.

Mười người này sẽ chia làm hai người một nhóm, tổng là năm nhóm, thay phiên nhau tuần tra bốn nơi cùng trung tâm của chợ đen, mỗi nhóm sẽ được dẫn theo sáu mươi người tạp dịch.”

“Ở chợ đen các ngươi có quyền tự do tận hưởng mọi lợi ích, nhưng phải nhớ kỹ ba quy tắc.”

“Thứ nhất, không được hỏi hàng từ nơi nào tới, chỉ cần giao tiền, mua tại quầy hàng hoặc cửa hàng, là có thể lên đảo.

Thứ hai, mặc kệ bọn họ buôn bán cái gì, chỉ cần là ở trên đảo, thì chuyện hãm hại lừa gạt tất nhiên sẽ xảy ra, chỉ cần đôi bên cùng đồng ý, vậy ngươi cũng đừng quản, cũng đừng vạch trần.

Thứ ba, không ở trên đảo đánh nhau bằng vũ khí, nếu có người sử dụng vũ khí thì lập tức cưỡng chế lấy lại hoặc giết, hàng hóa thì trực tiếp tịch thu.

Đương nhiên, người thực thi nhiệm vụ cũng có thể miễn phí lấy trước một món trong đó làm phần thưởng.”

Dường như cảm nhận được sự chờ đợi của những người bên ngoài, Lý gia lại nói: “Có biết vì cái gì chợ đen đang có hai mươi đệ tử, mà các ngươi vẫn phải tới không?”

Tên đệ tử Trương Ước kia nghe vậy, tiến lên một bước nói: “Lý gia, ta đoán là bởi vì… Thương vong. Nếu không thể áp chế trận chiến vũ khí trên đảo, rất có thể sẽ chết…”

Lý gia nói: “Biết là tốt rồi, bốn người các người cứ theo quy tắc mà chia nhóm, hiện giờ còn trống hai vị trí là Đông thị cùng Trung thị, sau khi phân nhóm xong, thì mau nhanh chóng xuất phát, đi coi chừng nơi đó, đừng xảy ra sự cố.”

“Vâng, Lý gia.”

Bốn người đứng dậy đồng thanh nói.

Sau đó bắt đầu chia nhóm.

Dựa theo đánh số, Trương Ước và Triệu Chí Nam một nhóm, Lý Nguyên và Ôn Tiểu Kiều một nhóm.

Sau đó là bốc thăm, phân vùng.

Trong lọ nhỏ có bốn tờ giấy ghi “Đông”, “Đông”, “Trung”, “Trung”.

Chỉ khi cả bốn người lấy đúng tất cả thăm, mới được tính.

Sau vài lần, cả Lý Nguyên và Ôn Tiểu Kiều đều bắt được “Trung”.

Nhóm này, cùng khu vực tuần tra đã định xong.

“Tiểu Lý gia, xin chỉ giáo nhiều hơn.” Giọng nói đầy sự nũng nịu của một thiếu nữ có hơi béo vang lên.

Lý Nguyên hơi không biết nói gì.

Nhưng chẳng phải cô nương béo thì cuối cùng vẫn chỉ là cô nương sao?

Hắn cũng lễ phép trả lời lại: “Ôn cô nương, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Sau đó, hắn lại nói thêm một câu: “Đừng gọi Tiểu Lý gia, gọi ta Lý Nguyên là được rồi.”

Vừa mới đặt chân lên đảo đã bị người ta tôn vinh, việc này cũng không phải chuyện tốt.

Nhưng đồng thời, điều này cũng làm cho hắn sinh ra một loại tâm lý cấp bách buộc bản thân phải trở nên mạnh mẽ hơn.

Cuối cùng hắn cũng đã thể hiện sức mạnh của nhập phẩm, ở trước mặt mọi người biểu hiện ra “19~20”, nếu vậy giữ sức mạnh “54~55” làm át chủ bài có phải là hơi yếu rồi không?

……

Khi Lý Nguyên và Ôn Tiểu Kiều đi tới trung thị, sáu mươi tạp dịch bội đao đã sớm xếp thành hàng chờ đợi ở một bãi đất trống trước cửa vào trung thị.

Trung thị tương đối đặc thù, nếu coi toàn bộ đảo chợ đen là một tòa thành, vậy trung thị này chính là thành trong thành.

Được bao quanh bởi một mê cung các nhà kho, cũng như các bức tường cao, tổng thể có màu xám.

Mà con đường duy nhất để đi tới cửa vào trung thị là một con hẻm nhỏ chật chội. Và đây cũng là chỗ mà Lý Nguyên nghe được tiếng khóc của nữ nhân, đây chính là nơi bán hàng sống.

Bạn đang đọc [Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn của Đào Hoa Tô Nha

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    48

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!