Chương 100: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Bản án cũ ở kinh thành

Phiên bản dịch 7594 chữ

Trên con đường dẫn đến Kinh Thành, Lâm Quý cũng có chút cảm khái.

Lần trước khi hắn đến Kinh Thành mới chỉ cuối tháng hai, vậy mà chỉ chớp mắt đã đến giữa hè.

Gần nửa năm đã trôi qua, hắn đã đột phá từ Đệ Tam cảnh đến Đệ Tứ cảnh, cũng từ 1 bộ đầu của huyện Thanh Dương lên tới Tổng Bộ Lương Thành.

Trong nửa năm này, cuộc đời hắn so với mấy năm trước kia ở Giám Thiên Ty càng thêm phong phú.

Dù rằng loại phong phú này, Lâm Quý cũng không tình nguyện.

Đi theo con đường lớn được hơn 10 ngày, thời điểm buỏi sáng đi qua trấn Thông Thiên.

Hiện tại ở trấn Thông Thiên cũng đã không còn quan binh canh giữ.

Người buôn kẻ bán tới lui rất nhiều, họ cũng sẽ nghỉ ngơi để hồi phục ở chỗ này. Ngoài ra còn có rất nhiều du khách xuất nhập kinh thành cũng phải đi qua nơi này rồi lại rời đi.

Lâm Quý cũng không có ý định ở lại trấn Thông Thiên, hắn lại tiếp tục tiến về phía bắc.

Đến buổi trưa, hắn đã tiến vào Kinh Thành.

Đoạn đường này, Lâm Quý cũng không quá vội vàng, hắn hoàn toàn không thấy mỏi mệt cho nên sau khi tiến vào Kinh Thành, hắn lập tức đi thẳng tới phủ nha của Kinh Thành.

"Đứng lại, người nào?" vệ binh canh cửa ở nha môn tiến lên ngăn hắn lại.

"Ta là Lâm Quý, Tổng Bộ của Lương Châu, lĩnh mệnh vào kinh." Lâm Quý lấy ra Kim Trảm lệnh.

Lệnh bài chính là giấy thông hành tốt nhất ở Giám Thiên Ty.

`

Vệ binh lập tức tránh đường để cho Lâm Quý đi vào, tiếp đó gã lại chạy nhanh đi thông báo.

Ở trong sảnh của phủ nha chờ không lâu thì có nha dịch tới truyền lời.

Sau khi tên này dẫn hắn đi quanh quẩn bên trong phủ nha một lúc, Lâm Quý mới phát hiện, vậy mà bản thân đã đi tới hậu đường trong phủ nha.

Nơi này thường là nơi làm việc của quan Trấn Phủ.

Chẳng lẽ một tên Tổng Bộ của Lương Châu vào kinh lại đáng giá quan Trấn Phủ phải đích thân gặp mặt?

Việc này rât đáng ngờ, mà hắn chờ giây lát bên trong hậu đường, một vị trung niên với đôi mày kiếm mắt sáng đã đi đến.

Quả nhiên là Tôn Hà Nhai.

"Tôn đại nhân." Lâm Quý vội vàng đứng dậy hành lễ.

Lần trước hắn gặp Tôn Hà Nhai ở phủ đệ Lạc tướng, nhưng lúc ấy hai người cũng không nói được mấy câu với nhau.

Trong lòng Lâm Quý hơi tò mò, không biết bản án vị phu nhân của Lạc tướng có được giải quyết hay không.

"Ngồi xuống nói chuyện." Tôn Hà Nhai nhìn về phía Lâm Quý gật đầu, ung dung ngồi xuống chủ vị.

Đợi sau khi Lâm Quý ngồi xuống, Tôn Hà Nhai mới nói thẳng: "Gọi ngươi vào kinh là ý của Cao đại nhân, cụ thể ta cũng không rõ ràng. . . Nhưng ngươi có tu vi Đệ Tứ cảnh, không lâu sau Trấn Yêu Tháp sẽ mở lại, ngươi cũng có thể giúp đỡ được 1 ít."

Nghe nói thế, Lâm Quý hơi kinh ngạc, hắn ngẩng đầu nhìn Tôn Hà Nhai.

"Tôn đại nhân, chẳng phải tin tức về Trấn Yêu Tháp phải giữ bí mật ư?"

Bỗng thấy Tôn Hà Nhai lắc đầu, rõ ràng y đang không cao hứng cho lắm.

"Đây là bí mật, nhưng ngươi cũng là Tổng Bộ của Lương Châu, không cần phải giữ bí mật với ngươi."

Lâm Quý còn định hỏi thêm mấy câu, nếu không hắn không thấy nắm chắc.

Nhưng còn không đợi hắn mở miệng, Tôn Hà Nhai đã khoát tay cắt ngang.

"Không cần hỏi nữa, việc này không thể nói rõ rang trong dăm ba câu, ta cũng không muốn nói."

"Vâng." Lâm Quý bất đắc dĩ lên tiếng.

Trong hậu đường tạm thời trở nên im lặng.

Lâm Quý thấy Tôn Hà Nhai cầm lấy chén trà nhỏ, hắn tưởng rằng y đang muốn tiễn khách nên hắn đứng dậy định chuẩn bị cáo từ.

Tôn Hà Nhai lại cười một cái, nói: "Vội cái gì, ta chỉ muốn uống miếng nước, ngươi cứ ngồi xuống đi."

"Vâng." Lâm Quý còn có thể nói cái gì.

Một lát sau, Tôn Hà Nhai mới đặt chén trà xuống, hỏi: "Lâm Quý, lần trước khi ngươi tới báo cáo công tác ở kinh thành, có phải Trịnh đại nhân từng nhắc với ngươi chuyện ở lại kinh thành?"

"Đúng là có chuyện này." Lâm Quý gật đầu.

"Tại sao lần trước ngươi lại từ chối? Chẳng phải ngươi ở kinh thành so với Lương Châu càng có tiền đồ hơn ư?"

"Hạ quan xuất thân từ huyện Thanh Dương, muốn làm việc ở quê hương, không muốn xa xứ." Lâm Quý nói rất thản nhiên.

"Ngươi cũng tính là thành thật!"

Tôn Hà Nhai lại hỏi: "Vậy nếu lần này ta tự mở miệng mời ngươi ở lại thì sao? Trước khi ngươi đến, ta đã cố ý nhìn qua kinh nghiệm xử lý trong nửa năm nay của ngươi, không thể không nói, ngươi làm 1 bộ đầu rất tốt."

Lâm Quý lắc đầu.

"Đại nhân, hạ quan mới vừa thăng nhiệm làm Tổng Bộ ở Lương Châu, cũng không thể bỏ đi nhanh như vậy, huống hồ, Triển đại nhân đã nói ta có thể trở về."

Nếu là người muốn trở mình bò đi lên, lúc này hẳn đã sớm lựa chọn ở lại kinh thành theo Tôn Hà Nhai nói.

Thấy Lâm Quý nói như vậy, Tôn Hà Nhai cũng biết hắn đang từ chối.

"Vậy cũng tốt, cứ theo ý của ngươi đi."

Tôn Hà Nhai gật đầu rồi nhìn về phía bên ngoài hậu đường.

"Người tới."

"Tôn đại nhân." 1 nha dịch tiến tới lĩnh mệnh.

"Đi gọi Lôi Báo tới."

Cũng không lâu lắm, nha dịch dẫn tới một người đàn ông cường tráng, thân cao chừng hai mét đi vào hậu đường.

"Bái kiến Tôn đại nhân." Tráng hán tên Lôi Báo thi lễ một cái, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, tiếp đó y nhìn về phía Lâm Quý.

"Vị này là?"

"Tổng Bộ của Lương Châu, Lâm Quý."

Tôn Hà Nhai chỉ vào Lôi Báo nói: "Vị này chính là Tổng Bộ của Kinh Châu, tên gọi Lôi Báo. Lần này, ta an bài để y đưa tiếp ngươi tới kinh thành."

Lâm Quý đứng dậy hành lễ với Lôi Báo, tiếp đó hắn lại từ chối: "Đại nhân, hạ quan tới dịch quán là được rồi."

"Ngươi đường đường là Tổng Bộ một châu, sao có thể ngủ lại ở dịch quán." Tựa như 1 người bạn cũ, Lôi Báo nắm lấy cổ tay Lâm Quý, cười nói, "Lâm lão đệ, ngươi chỉ cần để ý đi theo ta là được."

Cứ thế, Lâm Quý đành cùng Lôi Báo rời khỏi phủ nha kinh thành.

. . .

Ra tới trên đường cái, Lôi Báo mới chịu buông lỏng tay ra.

"Lần này Lâm lão đệ tới Kinh Thành có chuyện gì?"

"Việc chung, không tiện nói ra." Lâm Quý thuận miệng đáp lời.

Nghe vậy, Lôi Báo cũng không truy vấn nữa, y cũng hiểu quy củ.

Hai người sánh bước đi thẳng tới một cái sân nhỏ ở ngoài thành Đông.

Nơi này có phần yên tĩnh, chung quanh đều là nhà cao cửa rộng, duy chỉ có tiểu viện này so với chỗ ở của Lâm Quý ở huyện Thanh Dương không lớn hơn bao nhiêu.

"Đây là một tòa nhà của ta trong thành, mấy ngày này ở kinh thành, Lâm lão đệ cứ nghỉ chân ở chỗ này đi."

"Đi, ta đưa ngươi vào trong xem."

Lâm Quý không thể từ chối.

Mặc dù tòa nhà này không lớn, nhưng bên trong đều đủ.

Hai gian sương phòng, 1 phòng bếp vô cùng sạch sẽ, trong sân trồng một gốc cây cây đào, trên cây đã kết không ít trái ngọt.

"Ngươi xem xem có hài lòng hay không, nếu thấy chưa ưng ta lại đưa ngươi đi nhìn nơi khác." Lôi Báo nhếch miệng cười nói.

"Thoả mãn, đa tạ Lôi đại nhân."

"Khách khí." Lôi Báo khoát tay không để ý, "Lát nữa đi quán rượu đặt một bàn, mời lão đệ ngươi là khách từ phương xa đến dùng cơm! Sau này ở kinh thành, nếu ngươi gặp việc phiền toái gì, chỉ cần đến tìm ta là được."

Nghe vậy, Lâm Quý chuẩn bị định nói lời cảm tạ.

Ai ngờ có người đột ngột xông vào sân.

Người tới mặc trang phục của Yêu Bộ, thần sắc hơi bối rối.

Lôi Báo quay đầu lại, vừa phát hiện là thủ hạ của mình, y lập tức sầm mặt lại.

"Vội vội vàng vàng còn ra thể thống gì? Xảy ra chuyện gì?"

"Bẩm đại nhân, phu nhân Ngụy thượng thư đã trở lại."

Vừa nghe lời này, lông mày Lôi Báo lập tức nhíu lại, đầu tiên là nhìn thoáng qua Lâm Quý rồi mới tiếp tục hỏi: "Như thế nào?"

Yêu Bộ chỉ gật đầu.

Ở bên cạnh, Lâm Quý thấy một màn như vậy lập tức mở miệng nói: "Nếu có việc công, Lôi đại nhân cứ giải quyết đi, không cần để ý đến ta."

"Không.. Không, Lâm lão đệ, việc này cũng có chút quan hệ với ngươi."

"Hả?" Lâm Quý khó hiểu.

Lôi Báo lại thở dài một tiếng.

"Có quan hệ đến Biến Bà xuất hiện ở phủ Lạc tướng mấy tháng trước."

Vừa thế, Lâm Quý chợt mở to hai mắt nhìn.

"Chẳng lẽ việc này còn có người bị hại? !"

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!