Chương 99: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Bế quan

Phiên bản dịch 8104 chữ

Sau khi giải thích ngắn gọn ở huyện Lâm Xuyên, Lâm Quý lập tức cưỡi ngựa không nghỉ để về lại Lương Châu.

Tới sáng ngày thứ hai, Lâm Quý đã có mặt trong phủ nha của Lương Châu.

Không chậm trễ, hắn lập tức đi đến hậu hoa viên của phủ nha, ngoại viện của Triển Thừa Phong.

Vừa hay Triển Thừa Phong đang ở trong sân, vẫy vẫy tay gọi Lâm Quý lại.

“Mới sáng sớm đã về rồi sao, xem ra sự tình ở Lâm Xuyên không quá đỗi phức tạp?”

Lâm Quý lắc đầu, liền bẩm báo lại tất cả sự việc ngày hôm qua.

Sau khi nghe Lâm Quý tường thuật, sắc mặt Triển Thừa Phong đầy vẻ hoài nghi.

“Sáng sớm tâm trạng của ta đang hứng khởi, tin tức của ngươi làm mất hết cả hứng rồi”.

“Đại nhân, chắc chắn có kẻ đứng sau chỉ điểm Hậu Diểu đó, việc này đã vượt ra khỏi phạm vi của ta, ta muốn điều tra tiếp, còn có…”

Không đợi Lâm Quý dứt câu, Triển Thừa Phong lắc đầu cắt ngang.

“Không điều tra nữa, Bách Túc Quân đã chết, án này đã kết rồi, đơn giản vậy thôi”.

Nghe nói như thế, Lâm Quý chau mày khó hiểu.

“Đại nhân, Bách Túc Quân kia không chỉ gây án ở mỗi huyện Lâm Xuyên, Hậu Diêu kia đến từ Thái Nhất Môn, dung túng để những yêu quái đó đi khắp nơi tác quái. Đằng sau sợ là còn dính líu đến nhiều vụ án lớn khác”.

“Ta biết, nhưng không điều tra nữa”. Triển Thừa Phong vẫn lắc đầu như cũ.

Lần này, Lâm Quý hình như nhìn ra được gì đó.

Triển Thừa Phong vốn không phải người ngồi không ăn bám vô tích sự, đối với vụ án lần này, người còn muốn được đích thân đi một chuyến.

Sự việc ở huyện Lương Hà trước kia, ngài còn có thể truy đuổi kẻ hắc y liên tục mấy ngày mấy đêm, vụ án lần này liên quan không ít người, nếu không có lý do quan trọng gì thì ngài tuyệt đối sẽ không khoanh tay không quản.

Lâm Quý cúi thấp đầu suy nghĩ một chút, hoài nghi hỏi: “Đại nhân, là sự việc bên kinh thành?”

Triển Thừa Phong ngạc nhiên ngước nhìn Lâm Quý.

“Lục Chiêu Nhi đến việc này cũng đã nói với ngươi rồi sao? Hay do ngươi tự mình đoán ra?”

Lâm Quý im lặng không lên tiếng.

Triển Thừa Phong cũng không truy cứu tiếp, gật đầu nói: “Tháp Trấn Yêu sắp sửa mở ra, chuyện này sẽ ảnh hưởng đến bình yên của chín huyện, vì thế mà trong khoảng thời gian này các châu đều sẽ bị kiểm tra, sát hạch nhằm giữ sự ổn định, nên đừng có gây thêm rắc rối gì nữa”.

Chuyện này có liên quan đến Thái Nhất Môn, bất kể Thái Nhất Môn có mưu tính thâm sâu cỡ nào, hay là đệ tử môn hạ xuất thân từ những thành phần cặn bã, đều không đơn giản”.

Nói đến đây, Triển Thừa Phong khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn đá, trong giọng nói có sự thở dài.

“Vì vậy, việc này chỉ có thể tạm thời lắng xuống. Đợi bên kinh thành dỡ bỏ lệnh cấm, thì tính sau vậy”.

Lâm Quý hiểu được tình hình, nên hành lễ lui ra.

“Hạ quan cáo lui”.

Rời khỏi phủ nha, Lâm Quý có chút không can tâm.

Linh tính mách bảo có gì đó không ổn, cái cảm giác bị vướng nhiều sự việc làm không thể tiếp tục tiến hành điều tra, khiến hắn cảm thấy như có một cục tức nằm ở ngay lồng ngực vậy.

“Thôi bỏ đi, quay về an tâm tu luyện vậy. riêng vụ này ta đây lực bất tòng tâm, có nghĩ nhiều cũng vô dụng”.

Về đến phủ nha, sau khi dặn dò hạ nhân đừng làm phiền, Lâm Quý ở một mình trong phòng bắt đầu tu luyện.

Sau khi đến Lương Thành phải đối mặt với quá nhiều chuyện, khiến hắn cứ có cảm giác lực bất tòng tâm.

Ngày trước khi ở tại huyện Thanh Dương, không dám nói mọi việc đều dễ dàng, nhưng chung quy thì vẫn có thể dám đối đầu, chạm trán với bọn yêu quái đó.

Nhưng mà đến kinh thành này, có thể nói là do hắn xui xẻo, cái hắn có thể chạm được, đại đa số đều là những rắc rối, phiền phức mà hắn không có cách nào giải quyết được.

“Không thể buông thả được nữa”.

Thời gian trôi nhanh thật.

Chớp mắt một cái đã đến ngày mùng ba tháng bảy âm lịch năm Thịnh Nguyên đầu tiên.

Trong khoảng thời gian Lâm Quý bế quan, Lương Thành xem ra cũng bình yên trở lại.

Thời gian này Lâm Quý cũng có xuất quan mấy lần, đi xử lý vài vụ việc ở phủ nha. Mới phát hiện được cả Lương Châu đều rất đỗi bình yên.

Không biết có thật sự được như vậy không, hay bên dưới giấu giếm, bề trên thì không thèm truy cứu.

Nhưng bất luận dù thế nào, nhìn qua vẻ ngoài, tất cả đều sóng yên gió lặng.

Lâm phủ.

Lâm Quý ngồi xếp bằng trên giường, miệng nhổ ra một luồng khí, linh lực toàn thân bị tiêu tán.

“Lưu Ly Bảo Giáp quả nhiên lợi hại, tư chất ta cũng xem như tầm thường, vốn muốn tiến bộ nhanh tuyệt đối không được có bất kì nút thắt nào. Nhưng từ khi có Lưu Ly Bảo Giáp này, tu luyện trong một tháng nay, tu vi đã tăng đến trung kỳ đệ tứ cảnh”.

Mới đột phá Thông Tuệ chưa bao lâu, hắn lại có sự đột phá mới.

Dựa theo tình hình hiện tại, sợ là không cần đến một năm, hắn sẽ có cơ hội đột phá đến cảnh giới cảnh đêm du cảnh đệ ngũ cảnh.

Ngoài ra, hắn còn học về Bắc Cực Công, cũng có sự tiến bộ nhất định.

Bắc Cực Công tương ứng với Bắc Đẩu Thất Tinh, mỗi lần nó chạm vào đều sẽ dẫn đến sức mạnh của một ngôi sao tương ứng.

Vốn dĩ ban đầu hắn chỉ là người mới nhập môn, cũng mới cảm ứng một chút với Thiên Khu Tinh.

Sau khi tu luyện, Lâm Quý đã mơ mơ hồ hồ cảm nhận được ngôi sao thứ hai Thiên Toàn Tinh.

Mặc dù chỉ dẫn được ít sức mạnh của Thiên Toàn Tinh, nhưng chỉ cần có bắt đầu, sau này chắc chắn sẽ đạt được kết quả.

Sau khi xuất quan, Lâm Quý đến phủ nha, chuẩn bị xử lý vụ án gần đây nhất.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, văn thư của các huyện ai nấy cũng là bình yên không có vấn đề gì cả. Dường như bọn yêu ma quỷ quái tác oai ngày trước đều rủ nhau nghỉ hết vậy.

“Mà thôi, sau này truy cứu lại cũng không muộn”. Lâm Quý đặt văn thư xuống, xoa xoa sống mũi mà lòng đầy lầu ro, ưu phiền.

Phủ nha không có việc gì, hắn đành quay về Quý phủ của mình.

Trồng hoa nuôi chim, rảnh rỗi quá thì đi dạo xung quanh, những ngày này cũng xem an nhàn.

Nhưng ngày tháng bình yên ấy không kéo dài được bao lâu.

Vào ba ngày sau kể từ khi Lâm Quý xuất quan.

Sáng hôm ấy, sau khi Lâm Quý thức dậy, vốn tính tập một vài đường quyền xong sẽ đi dùng bữa sáng.

Ai ngờ được vừa mới xếp cái kệ xong, một con bồ câu trắng mượt bay đến đậu lên cây to trong hoa viên.

Nếu như là con bồ câu bình thường thì cũng thôi đi, nhưng nó lại có yêu thân, Lâm Quý lúc này muốn làm ngơ cũng không được.

“Bồ câu của Giám Thiên Ty? Sao lại tìm đến ta?” Lâm Quý có chút hiếu kỳ, thắc mắc.

Bồ câu của Giám Thiên Ty bình thường chỉ có Lục Tinh Quan, cùng lắm là những chức quan cao hơn mới được dùng, còn đối với Tổng Bộ lục phẩm nhỏ nhoi như hắn, trực tiếp cho Điền Phủ Quan đến gọi là được rồi.

Trong lòng dấy lên đầy nghi hoặc, Lâm Quý lấy ra Kim Trảm Lệnh của bản thân.

Quả nhiên, nhìn thấy Kim Trảm Lệnh, con bồ câu kia liền nhả ra một mảnh giấy.

Lâm Quý vội cầm lên.

Sau khi mở ra, bên trong chỉ có bốn chữ rất to.

‘NHANH CHÓNG HỒI KINH’

“Triệu ta hồi kinh sao?” Lâm Quý ngạc nhiên mở to mắt.

Hiện nay kinh thành là nơi đầy dẫy thị phi, nếu như có thể, Lâm Quý ngàn lần không muốn tiến vào vũng nước đục đó.

“Ta đây chỉ là một Tổng Bộ Lục Phẩm nhỏ nhoi. Bây giờ lại kêu ta đi đến kinh thành?”

Lâm Quý trong lòng đầy phân vân, lập tức đem theo mảnh giấy đến phủ nha tìm Triển Thừa Phong.

Ai mà ngờ được suy nghĩ của Triển Thừa Phong vô cùng đơn giản, dứt khoát.

“Kêu ngươi đi thì ngươi cứ đi”.

“Đại nhân, điều này không hợp quy tắc”. Lâm Quý có chút không tình nguyện.

Triển Thừa Phong cười nhạt, nhìn vào mảnh giấy trên tay Lâm Quý nói: “Người đã từng thấy ấn ký trên mảnh giấy này chưa?”

“Chưa từng”. Lâm Quý lắc đầu.

Nhưng khi nghe Triển Thừa Phong nhắc nhở, Lâm Quý đột nhiên nghĩ ra.

Trong mảnh giấy của Lục Chiêu Nhi lần trước cũng có hình ấn ký này, chính là ấn ký của Trịnh Lập Tân đại nhân ở kinh thành.

Nghĩ lại thì hai mảnh giấy đều có chung một ấn ký giống nhau.

Lâm Quý phân vân quay qua nhìn Triển Thừa Phong.

“Đại nhân, không có ấn ký nghĩa là gì?”

Triển Thừa Phong cầm lấy mảnh giấy, nhìn đi nhìn lại trong giây lát, rồi trả lại Lâm Quý.

“Ở Giám Thiên Ty, việc dùng bồ câu truyền tin là một quy tắc chết, chính là để ghi chép lại toàn bộ sự việc, tương lai nếu có bất kì điều gì cũng dễ truy cứu trách nhiệm”.

“Chỉ có một người mới có thể triệu được bất kì ai mà không phải trả khoản phí nào”.

“Ai?”

Triển Thừa Phong chỉ tay thẳng về phía kinh thành.

“Tư Chủ Cao Quân Thư đại nhân”.

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    14

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!