Chương 103: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Vô tình nhất là Đế Vương Gia

Phiên bản dịch 8247 chữ

Đi theo sau lưng Lục Chiêu Nhi, ngửi được làn gió thơm trên người nàng, cuối cùng Lâm Quý đã giảm bớt được vài phần lúng túng.

Hai người đi thẳng đến chỗ sâu nhất Lục phủ, bên ngoài 1 cái sân nhỏ.

Lục Chiêu Nhi dừng bước, nhìn Lâm Quý.

"Nơi này chính là chỗ ở của cha mẹ ta, bình thường ngay cả hạ nhân đều không tới đây."

Nghe vậy, Lâm Quý có điều không hiểu.

Nhưng lúc Lục Chiêu Nhi và Lâm Quý đi vào tiểu viện, vừa đẩy cửa sương phòng ra, Lâm Quý sắc mặt chợt thay đổi.

Trong sương phòng chỉ có một người phụ nữ trung niên đang lẳng lặng nằm ở trên giường.

Lâm Quý dùng thần thức dò xét qua, vị phu nhân này rõ ràng còn có sinh cơ nhưng nàng lại không có hơi thở, giống như một người thực vật.

Tình huống này, hắn vừa mới gặp qua lúc sáng!

"Biến Bà? Ngay cả Lục phủ của các ngươi cũng. . . ? !"

Vẻ mặt Lục Chiêu Nhi bất đắc dĩ nhìn người phụ nữ trên giường.

"Đây là tiểu di của ta."

Lâm Quý theo bản năng tiến đến hai bước, sau đó hắn mới phát hiện, hình như người phụ nữ trên giường cũng không hoàn toàn chết đi. Sinh cơ trong lồng ngực của nàng cũng không hoàn toàn biến mất, hẳn là khi nàng còn sống đã bị phong ấn lại.

"Còn cứu được?" Lâm Quý hơi kinh ngạc, hắn không ngờ người đã bị luyện thành Biến Bà vẫn còn có cơ hội cứu sống.

"Dì nhỏ họ Tần, mẫu thân của ta cũng họ Tần." Lục Chiêu Nhi nói.

Lâm Quý hít sâu một hơi, đưa tay chỉ lên trần nhà.

"Họ Tần kia?" Lâm Quý càng thêm kinh ngạc.

"Đúng." Lục Chiêu Nhi gật đầu, "Dì nhỏ đã chuyển tới đây rất sớm, ba ngày trước, nàng và mẫu thân của ta đột nhiên cùng nhau rời khỏi thành. Sau đó, Giám Thiên Ty lập tức phát hiện, chúng ta đã nhanh chóng tìm kiếm, nhưng cuối cùng chỉ tìm được dì nhỏ, mẫu thân của ta vẫn chưa biết tung tích."

"Tại sao lại như vậy?" Lâm Quý mở to mắt, nhưng ngay sau đó hắn lại ý thức được tình huống bất thường.

"Đợi một chút, không phải cha mẹ ngươi đang ở Vân Châu sao?"

"Bọn họ đã trở về từ tháng trước, mẫu thân của ta không thích chịu khổ ở Vân Châu, vì thế họ chuẩn bị ở lại kinh thành thêm chút ít thời gian. Có điều mấy người họ lại không muốn tiết lộ với người ngoài."

"Thì ra là thế, khó trách ngay cả hạ nhân đều không cho tới nơi này. Ban nãy khi Trấn Quốc Công muốn nói chính sự, cũng chỉ cho bọn nha hoàn rời đi, chắc là trong phủ của các ngươi cũng có không ít tai mắt đi?"

"Đúng vậy." Lục Chiêu Nhi thừa nhận vô cùng dứt khoát.

"Bái Đế vừa mới đăng cơ, đề bạt rất nhiều tân thần. Trên triều đình, Lạc tướng và gia gia ta địa vị ngang nhau, khắp nơi thế lực ngư long hỗn tạp. . . Gia gia ta lại đứng đầu hàng võ quan, vì thế mà trong phủ tai mắt của các đại thần cũng nhiều vô số kể."

Nói đến đây, Lục Chiêu Nhi nhịn không được nở nụ cười tự giễu hai tiếng.

"Khi nãy những gì gia gia nói thực sự không phải là nói dối, càng đứng ở nơi cao thì càng ngày càng cẩn thận."

"Cuộc sống như thế này, ngươi có thể tưởng tượng được không? Một đám nha hoàn hầu hạ ta sinh hoạt mỗi ngày, sau lưng thậm chí sẽ mang chuyện hôm nay ta mặc đồ lót gì đều truyền ra."

"Trấn Quốc Công cũng mặc kệ ư?" Lâm Quý hơi kinh ngạc.

"Có thể làm gì chứ? Chẳng lẽ đuổi hạ nhân đi để thay 1 nhóm mới? Vậy làm thế nào để xác định người mới đến sẽ không có vấn đề?"

Lâm Quý giật mình.

Đúng thế, kẻ dám sắp xếp tai mắt vào trong phủ của Trấn Quốc Công, chắc chắn không phải là 1 nhân vật đơn giản.

Giả tạo 1 cái thân phận trong sạch cũng không phải việc gì khó.

Loại sự tình này muốn điều tra, thật sự là quá khó, nhìn ai cũng thấy nghi ngờ.

"Thật ra việc mẫu thân ở kinh thành đã sớm bị tiết lộ, nhưng nếu chúng ta không nói, chắc chắn không ai dám nói ra việc này, chỉ là chính nàng nghĩ đến quá nhiều mà thôi."

Lâm Quý lại không hiểu gì.

"Chỉ là đi Vân Châu muộn mấy cái tháng mà thôi, chẳng lẽ việc này cũng sẽ bị người khác bàn tán?"

"Mẫu thân của ta là tỷ tỷ của bệ hạ."

"Ừ. . ." Lâm Quý có chút không phản bác được, nói như vậy Lục Chiêu Nhi còn là cháu gái bên ngoại của Hoàng Đế Đại Tần.

Đây chính là Vương Công trọng thần, hoàng thân quốc thích a.

Đúng là mở mang kiến thức.

"Có kẻ muốn lấy việc này ra làm đề tài bán tán, chỉ cần đưa việc cha và mẹ ta ở riêng hai nơi nói lung tung một hồi, chúng có thể khiến lời đồn nổi lên bốn phía."

Nghe nói như thế, Lâm Quý mới hiểu rõ ràng.

Thân là tỷ tỷ của Bái Đế, nếu việc này truyền ra

,

Cho dù Bái Đế Đế biết là giả, nhưng dù sao vẫn ảnh hưởng đến danh tiếng của hoàng gia, tóm lại sẽ có vài phần ý kiến với Lục gia.

Chỉ cần như vậy đã đủ rồi.

Cho dù ai muống làm rõ ràng chuyện này vẫn sẽ đắc tội Bái Đế, căn bản cũng không cần suy tính.

Nhân vật dám mưu đồ chuyện như vậy, ai chả có mấy cái thủ hạ sẵn sàng chết thay.

"Trở lại chuyện chính, sau khi Giám Thiên Ty tìm được dì nhỏ, mẫu thân của ta đã biến mất." Lục Chiêu Nhi nhìn Lâm Quý, "Ta muốn ngươi giúp ta điều tra việc này."

"Chuyện này Giám Thiên Ty đã tìm được một người, tại sao không để bọn họ tìm tiếp? Hơn nữa tại sao dì nhỏ và mẹ của ngươi lại không ở cùng một chỗ?"

"Giám Thiên Ty không tra được, hoặc là nói họ không muốn tiếp tục tra xét." Lục Chiêu Nhi lắc đầu nói, "Ta đã đi tìm Cao đại nhân, y nói. . . trước khi xong việc ở Trấn Yêu Tháp, không nên làm phức tạp."

"Tại sao ngươi không đi tìm ông cậu?" Lâm Quý hỏi.

Cao Quần Thư không muốn tìm người, chẳng lẽ Bái Đế cũng không tìm?

Nhưng Lục Chiêu Nhi vẫn chỉ lắc đầu.

"Từ nhỏ ta và người cậu này đã rất ít gặp mặt, quan hệ không phải quá thân cận."

Thấy Lục Chiêu Nhi dường như không muốn nói tỉ mỉ, Lâm Quý cũng không hỏi lại, chỉ có điều trên mặt hắn nổi lên vài phần khó giải quyết.

"Giám Thiên Ty không muốn tìm, một cái Tổng Bộ nho nhỏ như ta, lại nhậm chức ở Lương Châu, đi tìm như thế nào?"

"Chỉ cần ngươi tận lực là được, quá trình luyện người sống thành Biến Bà cần thời gian bảy ngày, tính toán thời gian, vẫn còn có bốn ngày."

Lục Chiêu Nhi tỏ ra rất bình thản, nàng nói: "Từ thời khắc mẫu thân mất tích, ta và gia gia đã coi như nàng bị ngộ hại rồi, lúc này tất cả mọi việc cũng đành nghe thiên mệnh mà thôi."

"Gia gia ta đứng đầu hàng võ quan, tay nắm binh quyền ở kinh thành, bởi vậy ông không thể hành động. Ngay cả ta muốn tự đi tìm, Giám Thiên Ty cũng sẽ không để cho ta mạo hiểm, gia gia lại càng không cho phép."

"Hơn nữa ở kinh thành, thân phận của ta rất dễ làm người khác chú ý, không thích hợp tra xét việc này."

Nghe nói thế, Lâm Quý chợt không biết nên nói gì cho phải trong khoảng thời gian ngắn.

Đúng như Lục Quảng Mục đã nói, đứng càng cao, cản tay càng nhiều.

Rõ ràng quyền nghiêng thiên hạ, vậy mà khi xảy ra chuyện, tự mình lại phát hiện muốn làm cái gì cũng không được.

Loại cảm giác hữu tâm vô lực này, thật sự có thể làm người ta cảm thấy tuyệt vọng mệt mỏi.

"Chỉ có 4 ngày, ta chưa chắc đã tra ra cái gì."

"Ngươi không cần thấy áp lực, tìm được thì tìm, không tìm được thì đành thôi. Bốn ngày sau, chuyện này coi như không từng phát sinh, ta và gia gia đều nợ phần nhân tình này của ngươi."

Nghe đến đây, Lâm Quý trầm ngâm một lát, cuối cùng gật đầu.

"Được rồi, việc này ta sẽ đáp ứng. Có điều ta sẽ không cam đoan điều gì cả, hơn nữa ta cũng cần Giám Thiên Ty phối hợp."

"Cảm ơn."

. . .

Đêm khuya, thời điểm rời khỏi Lục phủ, Lâm Quý được Lục Chiêu Nhi đích thân đưa tiễn.

Hai người đi rất gần, hầu như song bước cạnh nhau.

Cảm nhận từng làn gió thơm bên cạnh, trong lòng Lâm Quý lại không hề có cảm giác ong bướm nào.

Chỉ mới vừa ra khỏi Lục phủ, Lâm Quý lập tức phát giác được có mấy người đi ngang qua ở xa xa cửa phủ, có điều ánh mắt của họ rõ rang vẫn nhìn về phía này.

"Thám tử của nhà khác." Lục Chiêu Nhi tỏ ra đã quen thuộc.

Lâm Quý suy nghĩ một lát, đột nhiên nói: "Dung nhan của Lục du tinh hoa nhường nguyệt thẹn, gia thế càng hiển hách, chắc hẳn có không ít người tới cửa cầu thân chứ?"

"Gọi ta là Chiêu Nhi." Lục Chiêu Nhi dừng bước, cười nhẹ hai tiếng.

"Vậy là ngươi đã đoán dược."

"Bất đắc dĩ ta đã trở thành bia đở đạn." Lâm Quý nhịn không được cười lên.

Lâm Quý khoát tay áo muốn chuẩn bị rời đi, nhưng mới vừa đi hai bước, hắn lại không nhịn được mà quay lại.

Quả nhiên Lục Chiêu Nhi vẫn đang nhìn theo hắn.

"Ta có một chuyện còn chưa hiểu."

"Chuyện gì?"

"Mẹ của ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mà ngươi cũng không giống như đang lo lắng?"

"Ngươi chưa từng nghe qua 1 câu nói sao?" Lục Chiêu Nhi thu lại nụ cười trên mặt.

"Vô tình nhất là Đế Vương Gia!"

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    17

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!