Chương 108: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thiên Cương Kiếm

Phiên bản dịch 8156 chữ

Lâm Quý ngẩng đầu lên với vẻ bối rối.

Đường đường là tư chủ, hắn lại gọi một tên Tổng bộ Lương Châu đến hỏi chuyện, chỉ là vì cái này sao?

Nếu như chỉ đơn giản là ban thưởng, có thể trực tiếp bảo hạ nhân đi chuyển lời không phải là được rồi sao?

Lâm Quý nghĩ mãi cũng không hiểu nổi.

Cao Quần Thư đã nhìn ra được sự hiếu kỳ khó hiểu của Lâm Quý, liền nói: “Sao vậy, không có chuyện gì ta không thể gọi ngươi đến nói chuyện được sao?”

“Không dám”.

Cao Quần Thư quơ tay bảo Lâm Qúy không cần hành lễ, đứng lên nói: “Đi thôi, ta dẫn ngươi đi đến mật khố Tổng nha xem thử”.

Lâm Quý vội vàng đứng lên đi theo.

Đi theo phía sau Cao Quần Dương, vừa mới bước ra khỏi thư phòng được vài bước, Lâm Quý đột nhiên cảm thấy choáng váng đầu óc.

“Có gì đó không đúng ở đây”. Hắn như người mất hồn.

Nhưng đến khi hắn hoàn hồn lại, hắn đã ở trong một căn phòng rất kì lạ.

Lâm Quý trong lòng có chút hoảng loạn, chắc chắn là trong lúc hắn không còn biết gì, đã đem hắn vào nhốt trong mật khố này?

Thủ đoạn này đúng là từ trước đến nay chưa từng nghe, cũng chưa từng thấy qua, hoặc có thể nói rằng bản thân hắn thô thiển kiến thức hạn hẹp.

Ngẩng đầu lên, Cao Quần Thư ở ngay trước mặt, cười khẩy nhìn hắn.

“Không tồi đó, phản ứng cũng nhanh lắm. Ngươi ở Lương Châu đã gặp qua Phương Vân Sơn chưa? Phương Vân Sơn ngay lần đầu tiên khi đến mật khố này, cũng phải mất tận khoảng năm hơi thở mới hoàn hồn lại được”.

“Ta mất trong bao lâu?” Lâm Quý vô thức hỏi ngay.

Cao Quần Thư không chút quan tâm, một thân một mình quay người bước đi về phía trước.

Lâm Quý vội vàng đi lên theo.

Căn phòng này nhìn kĩ lại thì cũng không lớn lắm, nhưng mỗi bước đi, phía trước lại có nhiều thêm một con đường.

Mà hai bên đường có những cái giá gỗ giống như cái giá để đồ, bên trên đó đặt rất nhiều đồ đạc, mỗi một thứ nhìn kĩ lại dường như không có chút điểm kì quái nào.

“Chỉ là một trận pháp đơn giản mà thôi, cũng chẳng phải thủ đoạn cao thâm gì”.

Cao Quần Thư nói như thế, nhưng Lâm Quý không tin.

Mật khố của Tổng nha Giám Thiên Ty, lại chỉ dùng một thuật che mắt đơn giản như vậy thôi sao?

Những lời đó đem nói cho đứa con nít ba tuổi nó cũng không thèm tin.

Cả đoạn đường đi theo Cao Quần Thư tiến về phía trước, Lâm Quý cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, liền hỏi: “Đại nhân kêu ta đến đây, thật sự là muốn ban thưởng cho ta, vì Lục gia biến bà án sao?”

“Không hẳn, còn vì công lao của ngươi tại Quỷ Vương Thành tại Lương Châu”.

“Chuyện ở Quỷ Vương Thành, Triển Thừa Phong đã ban thưởng cho hạ quan rồi”.

Cao Quần Thư đột nhiên dừng bước, lúc cười lúc không quay sang nhìn Lâm Quý.

“Sao hả, Triển Thừa Phong thưởng được, còn ta thì không được sao?”

“Hạ quan lỡ lời”. Lâm Quý vội cúi người xuống tạ lỗi.

Cao Quần Thư không cười nữa, tiếp tục đi về phía trước.

“Lâm Quý, ngươi có biết vào vài tháng trước, Giám Thiên Ty đã liệt kê ra hết một lượt để khảo sát các danh lục không?”

“Không biết”. Lâm Quý đến nghe cũng chưa từng nghe ai đề cập đến cả.

Cao Quần Thư cũng không lấy làm lạ, chuyện này tuy không có ẩn tình gì, nhưng những người biết chuyện đều không thể suy đoán nói ra nói vào lung tung được.

“Tháp Trấn Yêu đó bị phá đi đến Đại Trận không lâu sau đó, bởi vì áp lực của Giám Thiên Ty đột ngột tăng lên nhanh chóng, nên mới chuẩn bị đi tuyển chọn những người nhân tài để đề bạt lên, để đối phó với thời loạn thế này”.

Cao Quần Thư nhìn sang Lâm Quý.

Ngươi ở trên danh lục này, đứng ở vị trí thứ nhất”.

Lâm Quý cúi thấp đầu với nét mặt không biểu lộ cảm xúc.

Hắn vốn không muốn gây sự chú ý ở Giám Thiên Ty.

Thăng quan tiến chức là chuyện tốt, nhưng nếu thăng quan trong thời điểm như thế này, chưa chắc nó đã là chuyện tốt.

Nhìn thấy Lâm Quý trầm mặc không nói gì, Cao Quần Thư đã nhìn thấu được hắn, nói: “Ta biết đối với chuyện thăng quan tiến chức ngươi vốn không mong cầu gì, với tài thiên phú và năng lực của ngươi, nếu như muốn tiến thân, cũng không cần phải chờ đợi đằng đẵng ba năm ở huyện Thanh Dương”.

“Cứ yên tâm đi, danh sách này có chút kì lạ, mọi thứ được làm khác với những dự liệu ban đầu, vì vậy nó đã bị bãi bỏ dần”.

Cao Quần Thư thuận miệng nói: “Thời loạn thế thì có cách trị của thời loạn thế, ai xứng đáng được đề bạt tiến cử, một người cũng không được thiếu, có phải là đằng sau còn phải thi đấu một trận sao?”

“Sau khi tỉ thí thì sao? Không lẽ đều nhìn vào năng lực để tiến cử lên sao? Hay là nói có kẻ động tà tâm đi đường tắt đút lót bề trên, thì phải làm sao đây?”

Nghe nói đến đây, Lâm Quý khẽ chau mày, lớn tiếng nói: “Đại nhân, hạ quan mới nhận chức Tổng bộ Lương Châu được vài tháng”.

“Ha ha, đừng lo lắng, ta chỉ là có vài lời nếu không nói thì khó chịu mà thôi”. Cao Quần Thư cười lớn.

Mãi nói chuyện cũng khá lâu, hai người đã đứng trước giá để binh khí.

Cao Quần Thư nén nụ cười trên vẻ mặt hắn hỏi: “Lâm Quý, chủ tu công pháp của ngươi là Hạo Khí Quyết phải không?”

“Đúng”. Lâm Quý gật đầu.

Cao Quần Thư thuận tay lấy một thanh trường đao từ giá binh khí xuống, đưa cho Lâm Quý.

“Cầm lấy đi, cho dù ngươi không chịu chọn, ta sẽ làm chủ thay ngươi”.

Lâm Quý tiếp nhận thanh trường kiếm ấy.

Vừa cầm kiếm xong, hắn cảm giác trong lòng run sợ một hồi, linh khí trong cơ thể hắn bị khuấy động.

Tiếp theo đó, hắn căn bản không khống chế nổi, một luồng Hạo Nhiên khí quanh người bỗng bị khuấy động ra.

Nhưng chính vào lúc này, Cao Quần Thư đột nhiên nhấc tay lên, đặt trên vai Lâm Quý.

Trong khoảnh khắc ấy, Lâm Quý suýt chút không khống chế nổi linh khí, bỗng biến mất không còn thấy gì nữa.

Lâm Quý hoàn hồn trở lại, vẫn còn sợ hãi nhìn xuống thanh trường kiếm trong tay hắn.

Vỏ kiếm màu trắng bạc, bên trên không có chút hoa văn trang trí gì cả.

Rút một nửa kiếm ra khỏi bao, rõ ràng cũng chỉ là một thanh trường kiếm bình thường, ngoại trừ sắc bén hơn chút, cũng không có điểm gì lạ thường.

Nhưng tình huống vừa nãy tuyệt đối không phải là giả.

Lâm Quý không hiểu nổi nhìn lên Cao Quần Thư

“Kiếm này, chính là thanh kiếm luôn theo bên người của vị đại nhân ở Giám Thiên Ty ấy Hạo Khí Quyết, giờ để nó lại đây”. Cao Quần Thư nhẹ nhàng nói, nét mặt còn lộ đầy sự khao khát.

Lâm Quý ngẩn người ra, không phản ứng được gì cả.

Nhưng ngay sau đó, hắn nghĩ đến lai lịch của Hạo Khí Quyết.

“Là vào khoảng ngàn năm trước, Thủ vị tư chủ đại nhân của Giám Thiên Ty sao?”

“Không sai”. Cao Quần Thư gật gù, “Công pháp cũng sẽ ảnh hưởng lên tu sĩ, kẻ tu luyện tà pháp tự nhiên sẽ nham hiểm vô song, còn người tu luyện chính pháp cũng tự nhiên sẽ quang minh lỗi lạc”.

“Chuyện này đương nhiên không phải là tuyệt đối, nhưng tu luyện ở cảnh giới càng cao, ảnh hưởng của công pháp sẽ càng nặng”.

Cao Quần Thư lại vỗ lên vai Lâm Quý.

“Tu sĩ tu luyện chính là vì để tìm lại chính mình, hoặc có thể nói duyên số của mỗi một người khi bước chân vào con đường tu luyện là không ai giống ai, nhưng đến cuối cùng, đều giống như trăm sông đổ về biển lớn, đều sẽ gặp nhau ở một điểm chung”.

“Chuyện này hiện tại ngươi chưa thể hiểu nổi đâu, nhưng mà đợi sau khi ngươi đạt đến đệ lục cảnh, chắc chắn sẽ không khó để hiểu đạo lý này đâu”.

“Kiếm này tên là Thiên Cương, hi vọng ngươi không sa đọa vào tên tuổi của nó”.

Lâm Quý vuốt ve bao kiếm một cách bình thường.

“Thiên Cương trảm tà sao?”

Chính vào lúc này, Cao Quần Thư lại cất tiêng lần nữa.

“Được rồi, ngươi cũng nên rời đi rồi, sau này ngươi nhất định phải tuân theo mệnh lệnh của Tôn Hà Nhai, ở lại kinh thành một thời gian đi”.

Lâm Quý ngẩng đầu lên chuẩn bị hành lễ, nhưng ngay sau đó, đầu óc bỗng choáng váng, hoa mắt như lúc mới tới lại xuất hiện lần thứ hai.

Đợi đến khi hắn hoàn hồn trở lại, hắn đã ở bên ngoài cửa của thư phòng.

Nhưng cửa thư phòng chỉ đóng một nửa, Lâm Quý ngó vào trong nhìn thử, vẫn chỉ nhìn thấy Cao Quần Thư đang đứng ở bàn đọc sách phía sau mà thôi.

“Được rồi, đi về đi”.

“Hạ quan cáo từ”. Lâm Quý cúi người hành lễ, sau đó bèn quay người rời đi.

Đợi cho Lâm Quý rời đi được một lúc rồi, Cao Quần Thư mới đột nhiên ngẩng đầu lên.

Phía sau của thư phòng, một người mặc áo đạo sĩ luộm thuộm bước ra.

Cao Quần Thư nhìn sang vị đạo sĩ ăn mặc lôi thôi ấy.

“Tại sao cứ phải là hắn”.

Thiên cơ, nói xong Bình Tâm đạo nhân khẽ mỉm cười.

“Là cơ duyên trùng hợp, cũng chưa chắc không phải do thiên ý chủ định”.

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!