Chương 115: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Áo bào đen xuất hiện

Phiên bản dịch 7729 chữ

Rất hiển nhiên, phòng tuyến xung quanh của Giám Thiên Ti đã bị xông phá.

Bên kia Lôi Báo cũng bị người quấn lấy không thể thoát thân.

Lâm Quý bảo vệ trước người Lục Chiêu Nhi, sắc mặt lộ vẻ nghiêm trọng.

“Chuyện gì xảy ra?”

“Trong Giám Thiên Ti xuất hiện phản đồ, vốn nên bố trí thỏa đáng giờ lại thành chuyện cười.” Lục Chiêu Nhi nói ngắn gọn.

Một lát sau, nàng ăn một viên đan dược, một lần nữa đứng dậy.

Lâm Quý nhìn bốn gã bịt mặt đang xông tới cách đó không xa, hai Đệ Tam cảnh và hai Đệ Tứ cảnh.

Đương nhiên không tính là yếu, đây chỉ là mới ở một chỗ của hắn.

“Ngươi còn có thể kiên trì không?”

“Không được cũng phải được.” Lục Chiêu Nhi cắn răng nói.

“Tự mình cẩn thận một chút.”

Lâm Quý dẫn đầu nghênh đón.

Bốn gã bịt mặt kia hiển nhiên cũng chứng kiến tình huống đồng bạn bị Lâm Quý một kiếm chém chết, thấy Lâm Quý vọt tới, vội vàng hét lên: “Binh khí của tiểu tử này bất phàm, cẩn thận!”

Lúc trước, Lâm Quý có thể một kiếm chém chết gã bịt mặt Đệ Tứ cảnh, toàn bộ đều dựa vào sự sắc bén của Thiên Cương Kiếm cùng với sự tấn công bất ngờ.

Lúc ấy Lâm Quý cũng không nghĩ tới, Thiên Cương Kiếm được người tu luyện Hạo Khí Quyết sử dụng sẽ lợi hại như vậy.

Gã bịt mặt kia cũng vì chịu thiệt thòi này mới chết không rõ ràng.

Nhưng giờ này khắc này, bị người ta biết được sự lợi hại trong đó, tự nhiên sẽ không thoải mái như lúc trước.

Hai gã Đệ Tứ cảnh quấn lấy Lâm Quý, mặc dù thời khắc nào bọn họ cũng cẩn thận với Thiên Cương Kiếm của Lâm Quý, bởi vậy cũng không dám quá ép người, nhưng dù sao cũng là hai tu sĩ cùng cảnh giới, Lâm Quý cũng không dám có chút xem thường nào.

Hai gã Đệ Tam cảnh còn lại thì quấn lấy Lục Chiêu Nhi đang bị thương.

Ngoài ra, ở bốn phương tám hướng, đều có người bịt mặt xuất hiện, lại bị các tu sĩ Giám Thiên Ti ngăn cản.

Nhưng bị người ta xông đến xung quanh tế đàn, hiển nhiên ở trận đầu tiên, Giám Thiên Ti đã bại.

...

Trên tế đàn.

Cao Quần Thư mặt không thay đổi nhìn loạn cục trước mắt.

Trên bầu trời, mưa vẫn đang rơi, càng lúc càng lớn.

Cao Quần Thư dùng thần thức dò xét bốn phía, có thể rõ ràng nhìn ra người của Giám Thiên Ti bị cơn mưa quỷ dị này tiêu trừ linh khí.

Mức độ rất nhẹ, nếu không quan tâm thì thật ra cũng không có gì.

Nhưng với tình hình bây giờ, hiển nhiên là chiến một hồi lâu.

Những người bịt mặt kia không biết dùng thủ đoạn gì, không chỉ không bị cơn mưa này ảnh hưởng, ngược lại linh khí còn đang mơ hồ khôi phục.

Cứ như vậy, dù sao vẫn có chút phiền toái.

“Mưa này cũng không phải là thủ đoạn trận pháp, mưa rơi là có ý tứ, là bị người mượn lực.”

Cao Quần Thư phỏng đoán trong lòng.

Cho dù lấy kiến thức của y, cũng biết mưa to bao trùm trăm dặm không thể do người gây ra.

Chí ít Đệ Thất cảnh Nhập Đạo cảnh như y tuyệt đối không thể làm được.

Nhưng nếu thật sự có tu sĩ Đệ Bát cảnh Đạo Thành cảnh xuất thủ, vậy thì không cần phiền phức như thế.

“Mượn thiên uy bố trận, chẳng lẽ thật sự là thủ đoạn của Trận Đạo Tông? Ngoại trừ Thái Nhất Môn, lại có một đại môn phái muốn đối nghịch với triều đình.”

Nghĩ tới đây, ánh mắt Cao Quần Thư lại rơi vào Hàng Ma Xử trước mặt.

Định Hồn Hàng Ma Xử, trận nhãn của đại trận Trấn Yêu Tháp.

Chỉ cần y ném Hàng Ma Xử vào phạm vi của đại trận Trấn Yêu Tháp, đại trận sớm đã chữa trị lập tức có thể một lần nữa vận chuyển.

Đến lúc đó, bất kể những người bịt mặt có mưu đồ gì, thì mọi thứ cũng sẽ kết thúc.

Nếu không phải Bái Đế cố ý muốn khởi động lại Trấn Yêu Tháp trước mắt người trong thiên hạ, nào có nhiều chuyện bị hỏng như bây giờ.

“Ngươi nghĩ thế nào? Bệ hạ làm như vậy có quá đáng không?” Cao Quần Thư nói.

Phía sau y cũng không có một người, nhưng hết lần này tới lần khác, một giọng nói khàn khàn vang lên.

“Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai? Tiểu nhi của hoàng đế là ngươi hầu hạ, chính ngươi không nghĩ ra, lại đến hỏi tên phản tặc như ta?”

Dứt lời, một bóng đen đi thẳng đến sau lưng Cao Quần Thư.

Cao Quần Thư chợt quay đầu lại, ánh mắt như điện, nhìn chăm chú vào bóng đen kia.

Y đột nhiên giơ tay lên, chưởng ra một chưởng.

Người áo bào đen cũng xuất chưởng, va chạm với bàn tay của Cao Quần Thư.

Một đạo khí lãng vô hình lấy hai người làm trung tâm, lan ra bốn phía.

Cây cối xung quanh lần lượt ngã rạp.

Cao Quần Thư lùi lại nửa bước, trên mặt mang theo vài phần ý cười mơ hồ.

“Lần trước cũng là ở chỗ này.”

Trên mặt người áo bào đen hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Không sai, không bao lâu sau khi Bái Đế đăng cơ, cũng ở bên cạnh Trấn Yêu Tháp này! Ngươi trơ mắt nhìn ta phá vỡ đại trận của Trấn Yêu Tháp, chỉ lúc ta muốn lấy đi Hàng Ma Xử ngươi mới ngăn trở!”

“Hơn nữa...”

“Hơn nữa vừa rồi ngươi lại lui nửa bước! Mặc dù đại trận Trấn Yêu Tháp bị phá, tu vi của ngươi bị quốc vận Đại Tần liên lụy, trên người có thương tích! Nhưng đã qua mấy tháng, ngươi vẫn chưa khôi phục sao?”

Nói đến đây, người áo bào đen không nhịn được, miệng phun ra máu tươi, hiển nhiên, vừa rồi đối một chưởng cùng Cao Quần Thư cũng đã khiến gã bị một chút thương thế.

Nhưng thần sắc của gã lại càng thêm phấn chấn.

“Cao Quần Thư, Đệ Thất cảnh đỉnh phong như ngươi sao lại không chịu nổi? Có phải là do chuyện đêm qua không? Mưu đồ của lão bằng hữu của ta lại thật sự đã thành? Đến mức liên lụy Giám Thiên Ti các ngươi?”

Người áo bào đen không chỉ nói Cao Quần Thư.

Còn có Phương Vân Sơn đang dây dưa với người áo bào trắng, và Tử Tình đang giao thủ với người áo bào xám.

“Ba tình huống của các ngươi đều không đúng, đêm qua trong kinh thành, hẳn đã chết không ít vương công đại thần, ha ha ha.”

“Thành cũng là quốc vận, bại cũng là quốc vận! Tu sĩ mượn quốc vận tu hành, vốn buồn cười như vậy, ha ha ha ha.”

Tiếng cười của người áo bào đen phảng phất không thể nhịn được.

Cao Quần Thư chỉ lặng lẽ quan sát.

“Từ trước đến nay, lời vô nghĩa của ngươi đều nhiều như vậy sao?”

“Không... chỉ là mắt thấy các ngươi xui xẻo, không nhịn được vui vẻ mà thôi.”

“Ngàn năm trước có phải ngươi cũng nói nhảm nhiều như vậy hay không, mới để Tần gia nhìn ngươi không vừa mắt, bởi vậy đổi ý?” Cao Quần Thư lại đột nhiên nói.

Tiếng cười của người áo bào đen nhất thời dừng lại.

Gã kinh ngạc nhìn Cao Quần Thư, trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng thế nào.

Duy chỉ có chuyện này là Cao Quần Thư tuyệt đối không nên biết.

“Làm sao ngươi biết được?”

“Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió.”

Người áo bào đen lại không tin lời quỷ quái này, suy nghĩ trong chốc lát lập tức có đáp án.

“Là con lừa hói Lương Châu kia tới rồi sao? Làm sao hắn dám đến kinh thành? Không phải hắn nên trốn tránh ta sao?” Người áo bào đen nghĩ không ra, “Hắn không sợ bị ta làm thịt sao?”

“Ngươi không sợ bị hắn làm thịt sao?” Cao Quần Thư hỏi ngược lại.

Người áo bào đen lại cười.

“Không sợ, hắn không giết được ta, ai hắn cũng không giết được! Hơn nữa mặc dù có thể, hắn cũng sẽ không động thủ.”

Nghe vậy, Cao Quần Thư lại không nhịn được bật cười.

“Ai nói người xuất gia thanh tâm quả dục, tất cả mọi người đều ích kỷ, mặc dù thủ đoạn bất đồng, nhưng lại trăm sông đổ về một biển.”

“Nói cái gì phân biệt thiện ác, thế gian này nào có thể phân biệt thiện ác rõ ràng! Nhân vật như ngươi cũng vậy.”

Dứt lời, Cao Quần Thư trở tay, cầm lấy Định Hồn Hàng Ma Xử, ý vị sâu xa nói: “Hàng Ma Xử ở đây, ngươi muốn đi vào sao?”

Người áo bào đen nhìn Hàng Ma Xử trong tay Cao Quần Thư, trầm mặc một lát, lại đột nhiên cởi mũ trên đầu xuống.

Nhìn cái đầu trần trụi của người áo bào đen và vết sẹo trên đỉnh đầu, mặc dù sớm biết như thế, Cao Quần Thư vẫn không nhịn được lộ ra vẻ sợ hãi thán phục.

“Vậy mà thật sự có thủ đoạn như thế.”

Thấy người áo bào đen không nói lời nào, Cao Quần Thư lại hỏi.

“Di Chương, ngươi không muốn đi vào sao?”

“Ngươi không ngăn cản ta?”

“Không ngăn cản.”

“Hừ, đi thì đi.”

Dứt lời, người áo bào đen xoay người rời đi, lao vào trong đại trận của Trấn Yêu Tháp.

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    9

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!