Chương 50: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thư đến từ Lương Thành

Phiên bản dịch 9060 chữ

Sau khi Lâm Quý giải quyết cơn thèm ăn ở Như Ý lâu, hắn lại đi tới nha môn để điểm danh, chào hỏi một tiếng với Huyện lệnh.

Không hợp cũng không phải vấn đề gì to tát, dù sao vẫn phải để Lý Huyện lệnh biết rõ hắn vẫn là một bộ đầu của huyện nha.

Đây cũng không phải vì tranh quyền đoạt lợi, chỉ là vì chức vị bộ đầu có một vị trí trọng yếu, liên quan đến sự yên ổn của cả một địa phương .

Cho dù Lý Huyện lệnh nhìn hắn không vừa mắt , nhưng lúc hắn không có ở đây, Lý Huyện lệnh cũng chưa hẳn đã ngủ ngon.

Sau khi giải quyết những việc lặt vặt này, Lâm Quý quay về nhà, chuẩn bị củng cố tu vi.

Chỉ là Lâm Quý còn chưa kịp bắt đầu tu luyện, hắn đã phát hiện có một tu sĩ đang lao nhanh về phía nhà mình từ rất xa.

Đây là diệu dụng khi ngũ giác được tăng cường .

Tâm niệm Lâm Quý vừa động, thần thức bay ra dò xét phối hợp với cảm giác cực kỳ nhạy cảm, trong lòng hắn ngay lập tức hiểu rõ.

Thần thức quả thật linh hoạt quá nhiều so với linh nhãn của Đệ Tam cảnh.

Quả nhiên, sau một lát, cửa viện nhà hắn bị gõ.

Lâm Quý ra mở cửa, hắn phát hiện người đến là một tên bộ khoái có gương mặt rất lạ lẫm.

"Ngài là Lâm bộ đàu của huyện Thanh Dương phải không?" Bộ khoái thi lễ.

"Chính là ta, ngươi từ đâu tới?" Lâm Quý khẽ nhíu mày, hắn cảm thấy không rõ ràng cho lắm.

"Ti chức tới từ Lương Thành, đặc biệt tới đưa tin cho Lâm bộ đầu."

Sau khi bộ khoái giao nhận thư tín, y lập tức hỏi Lâm Quý về vị trí của dịch trạm trong huyện, tiếp đó nhanh chóng cáo từ.

Lâm Quý cầm bức thư tín trên tay, trong lòng hắn lại có thêm vài phần lo lắng.

"Nguyên lai nguồn gốc khiến tinh thần của ta không yên là ở đây."

Lâm Quý đánh giá phong thư, phía trên chữ viết và dấu ấn chính xác là của quan Trấn Phủ Lương Châu Triển Thừa Phong.

Phong thư có trọng lượng không nhẹ, hình như bên trong đang chứa một vật khá nặng, không biết vị đại nhân này đột nhiên mang đồ tới cho mình là có dụng ý gì, chẳng lẽ muốn chúc mừng hắn tấn cấp Đệ Tứ cảnh?

Phong thư bị xé ra, một khối lệnh bài rơi ra đầu tiên

Lâm Quý tiếp được lệnh bài, chỉ vừa nhìn thoáng qua, hắn chợt mở to hai mắt nhìn.

"Tại sao lại là Trảm Tự Lệnh? Lại còn là kim lệnh?"

Đặc trưng của quan chức trong Giám Thiên Ty chính là Trảm Tự Lệnh

Thất phẩm bộ đầu như Lâm Quý sẽ dùng Trảm Tự Lệnh màu bạc. Mà như bộ đầu của phủ thành, tuy rằng chức vị của họ cao hơn 1 cấp so với bộ đầu ở các huyện, lĩnh chức quan lục phẩm, nhưng họ cũng vẫn dùng Trảm Tự Lệnh màu bạc mà thôi.

Chỉ có Tổng Bộ của một châu, dù vẫn là lục phẩm, mới được chấp chưởng Trảm Tự Lệnh màu vàng.

Tổng Bộ của một châu có trách nhiệm rất nặng, chưởng quản công việc của tất cả Yêu Bộ của các thành, các huyện trong châu quận.

Giống như khi Lâm Quý xử lý một vụ án ở huyện Thanh Dương, hắn sẽ phải đưa hồ sơ báo cáo đến Lương Thành. Sau khi hồ sơ được văn thư tổng hợp sửa sang lại, cuối cùng còn phải giao cho Tổng Bộ xem qua trước khi đưa vào lưu kho.

Cầm lấy Trảm Tự Lệnh màu vàng, Lâm Quý lấy bức thư ra khỏi phong bì.

Nội dung được viết trong 2 trang.

Phần lớn là những lời chúc mừng, khen ngợi Lâm Quý tuổi còn trẻ đã đột phá đến Đệ Tứ cảnh, tương lai nhất định sẽ có nhiều đất dụng võ vân vân....

"Hôm nay ta vừa mới xuất quan, buổi tối tin đã đưa đến, đoán trước sao?" Lâm Quý hơi híp mắt, tiếp tục nhìn xuống.

Nội dung phía dưới càng thêm kinh hãi.

"Sau khi ngươi nhận được tin phải lập tức khởi hành đi tới Lương Thành để báo cáo công tác và nhận chức Tổng Bộ của Lương Châu."

"Tổng Bộ của Lương Châu? Ta đi!" Trong lòng Lâm Quý trong rất kinh ngạc.

Mặc dù Tổng Bộ một châu chỉ là quan lục phẩm, mặt trên còn có Du Tinh quan ngũ phẩm, Chưởng Lệnh quan tứ phẩm ....

Càng khỏi phải nói Trấn Phủ quan tam phẩm.

Nhưng vị trí Tổng Bộ lại xa xa không chỉ là một quan lục phẩm đơn giản như vậy, chức vị này có một vị trí cực kỳ trọng yếu trên con đường phát triển trong Giám Thiên Ty.

Muốn tạo được ấn tượng trong Giám Thiên Ty, không phải chỉ cần có tu vi cao cường là đủ.

Kinh nghiệm ứng đối, quy cách làm người, tính tình như thế nào,... tất cả các phương diện của người ứng tuyển sẽ được đưa ra tổng hợp và phân tích.

Nếu như người đó chỉ là một cường giả, gia nhập nửa đường, cùng lắm sẽ trực tiếp phong cho vị trí Du Tinh quan ngũ phẩm, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi.

Dù cho là con em dòng chính của Giám Thiên Ty, nếu không được những người bên trên đứng ra công nhận, Chưởng Lệnh quan tứ phẩm đã là cực hạn.

Duy nhất chỉ có Tổng Bộ một châu, cái chức vị nhìn như chỉ có lục phẩm này, lại hầu như có thể nhận định là người kế nghiệp của Trấn Phủ quan trong tương lai. Hiện tại, những người đang giữ chức Trấn Phủ quan của các châu quận, cơ bản đều xuất thân từ Tổng Bộ.

Thiên hạ có Cửu Châu, tức là chỉ có chín vị Trấn Phủ quan mà thôi. Cho dù đặt ở toàn bộ vương triều Đại Tần, chức Trấn Phủ quan tam phẩm này cũng được coi là quan lớn một phương

Trong một số tình huống nhất định, chức quan này còn trọng yếu hơn so với thừa tướng đương triều.

"Để cho ta nhận chức Tổng Bộ của Lương Châu ư? Như vậy không phải quá nhanh đi." Chân mày Lâm Quý càng lúc càng nhíu lại.

Cảm giác bất an ở trong lòng nhắc nhở hắn trở lại hiện thực, chuyện này nhìn qua tuyệt đối cũng không đơn giản như vậy.

Rất nhanh, Lâm Quý nhìn đến nội dung cuối cùng.

'Đừng quên mang theo vật mà ngươi nên mang.'

Đây là một câu nói không đầu không đuôi, không liên quan gì đến nội dung trước đó, thậm chí nó cũng không có quan hệ chút nào với toàn bộ bức tín thư này.

Nhưng sau khi thấy được những lời này, Lâm Quý bỗng nhiên mới kịp phản ứng.

"Đúng rồi! Ta đã đột phá đến Đệ Tứ cảnh, sự việc không rõ ràng mà đại sư Hành Si đề cập lúc trước , cũng nên được tiếp tục."

Lâm Quý đã nhận ra kế hoạch của đại sư Hành Si và triều đình. . Hoặc là nói Giám Thiên Ty, cũng có liên quan với nhau.

Nếu không trên phong thư này đã không có chữ viết và dấu ấn của quan Trấn Phủ Triển Thừa Phong, hơn nữa còn cố ý phái tới một tên Yêu Bộ có tu vi không cạn đưa tin.

"Cho nên vị trí Tổng Bộ tính là cái gì, thù lao sao? Cần sự tình cỡ nào mới đáng giá chức Tổng Bộ làm ban thưởng?"

Bỏ xuống thư tín, cất kỹ Kim Trảm lệnh, Lâm Quý ngẫm nghĩ thêm một lát. Cuối cùng hắn cũng nghĩ không ra điều gì nên đành trở về phòng. Lâm Quý nhanh chóng thu thập một ít hành lý, chuẩn bị xuất phát.

Nếu như trong thư đã viết rõ phải lập tức xuất phát, hắn tự nhiên không thể trì hoãn thêm được.

Sau khi đi đến huyện nha lên tiếng chào hỏi, Lâm Quý rời khỏi huyện Thanh Dương, nơi hắn đã thủ hộ nhiều năm qua, tiến vào trong màm đêm.

. . .

Huyện Thanh Dương cách Lương Thành khoảng hơn trăm dặm.

Lâm Quý đi thẳng một mạch trên con đường lớn. Tuy hắn không chạy với tốc độ cao nhất nhưng khi trời vừa hừng sáng, Lâm Quý cũng đã chạy tới bên ngoài Lương Thành.

Trên đường đi, hắn không hề gặp được bất cứ một thứ quỷ vật nào.

Mãi đến lúc hắn tới bên ngoài Lương Thành, trong phạm vi thần thức của Lâm Quý có khả năng dò xét, hắn mới thấy được quỷ khí ngập trời xung quanh Lương Thành.

Lần này quỷ khí còn mạnh hơn vô số lần so với "Bách quỷ dạ hành" mà hắn từng gặp.

"Sau lần kinh biến này, cho dù cuối cùng Lương Thành có bình yên vô sự, có lẽ dân chúng trong thành cũng khó tránh khỏi một trận đại dịch bùng phát, thậm chí còn bị giảm thọ."

Đi đến cửa thành, Lâm Quý dùng Trảm Tự Lệnh để đi vào.

Còn không đợi Lâm Quý đi tìm dịch trạm của quan sai ngủ lại, hắn đã bị người ta ngăn lại.

"Lâm bộ đầu." Ngô Phi dẫn theo mấy tên thủ hạ ngăn cản phía trước Lâm Quý.

"Ngô bộ đầu, đã lâu không gặp." Lâm Quý cười chắp tay.

"Triển đại nhân bảo ta đợi ngươi ở đây, đi theo ta đi." trên mặt Ngô Phi tỏ ra có vài phần bất thiện, nhưng cuối cùng gã cũng không phát tác, chỉ là trong giọng nói có một chút không tình nguyện.

Không chỉ có Ngô Phi, ngay cả mấy tên bộ khoái đi theo gã đều như thế, ai ai cũng thể hiện một sự khó chịu ra mặt.

Lâm Quý có một chút bối rối, hắn tự ngẫm lại mình cũng chưa từng trêu chọc gì Ngô Phi mới phải.

Mang theo một chút nghi ngờ, Lâm Quý và Ngô Phi đi tới bên ngoài phủ nha của Lương Thành.

Tới trước cửa lớn của phủ nha, Ngô Phi dừng bước.

"Tự ngươi đi vào thôi."

"Đa tạ." Lâm Quý nói tạ rồi nhanh chóng ly khai.

Nhưng hắn chưa đi được hai bước, thanh âm của Ngô Phi lại vang lên từ sau lưng.

"Lâm bộ đầu có biết, chỉ vì chuyện lần trước ngươi trảm Quỷ Tướng trên quan đạo, mà đã mang đến bao nhiêu phiền phức cho Lương Thành không?"

Lâm Quý giật mình, quay lại nhìn Ngô Phi.

"Tất nhiên là biết rõ đấy."

"Ngươi biết?"

"Bây giờ Lương Thành bị vạn quỷ vây thành rất nhiều tháng trời, chính là kết quả của chuyện do ta làm lần trước." Lâm Quý thản nhiên nói.

"A, nếu như biết rõ ràng như thế, tại sao ta không thấy ngươi có nửa điểm xấu hổ? Ngươi có biết rằng, chỉ vì sự lỗ mãng của ngươi, có bao nhiêu đồng liêu đã phải chết thảm trong tay quỷ vật, bao nhiêu chí sĩ mất mạng ở Lương Thành hay không?"

"Cho nên ta phải làm gì?" Lâm Quý hỏi ngược lại.

Câu hỏi này vừa ra, ngược lại khiến Ngô Phi giật mình.

"Cái gì cho nên, chuyện đã đến thế này còn chưa đủ sao?"

Lâm Quý cười khẽ hai tiếng.

"Ta thân là người của Yêu Bộ, diệt trừ một con quỷ vật có gì không đúng ư?"

"Thế nhưng. . ."

"Có gì không đúng?"

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!