Chương 51: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thái Nhất môn

Phiên bản dịch 7465 chữ

Thấy Ngô Phi nói không lên lời, không nói được Lâm Quý có bao nhiêu phần đắc ý.

Lắc đầu cười nửa miệng, hắn không hề để ý tới đám người Ngô Phi, tự mình bước vào Phủ nha Lương Thành.

Ngoài cửa Phủ nha, Ngô Phi tức giận sắc mặt đỏ bừng.

"Đầu nhi, tiểu tử này cũng quá ngang ngược."

"Đến Lương Thành này còn dám không cho ngài mặt mũi, hắn thực sự lấy thân phận bộ đầu ở quê lên để đáp trả.”

"Để ta xem, phải cho hắn khoảng thời gian khó khăn, làm cho hắn nhớ thật lâu..."

"Đủ rồi!"

Ngô Phi cau mày quát lớn một câu, phần đông bộ khoái nhất thời câm miệng không nói.

"Còn không biết tiểu tử này đến Lương Thành làm cái gì, việc này chi bằng nên bàn bạc kỹ hơn."

Lời nói vừa phát ra, Ngô Phi quay người bước đi, một đám bộ khoái cũng vội vàng đi theo.

. . .

Bên kia, sau khi Lâm Quý tiến vào Phủ nha, lập tức có nha dịch tiến lên dẫn đường.

Tiến vào sâu tới bên ngoài tiểu viện của phủ nha, bước chân nha dịch mới dừng lại.

"Lâm bộ đầu, đại nhân đang ở bên trong."

"Làm phiền." Lâm quý chắp tay nói lời cảm ơn.

Sau khi đợi cho nha dịch dẫn đường rời khỏi, Lâm Quý đang chuẩn bị tiến lên gõ cửa thì bên trong lại trực tiếp vang lên âm thanh của Triển Thừa Phong.

"Trực tiếp vào đi."

"Tuân mệnh."

Sau khi hơi khom mình hành lễ, Lâm Quý đi vào tiểu viện.

Trong viện, Triển Thừa Phong đang ngồi ở trên ghế trong góc, trên tay cầm một bộ sách, luôn nhíu mày trầm tư.

Hắn cũng không ngẩng đầu, chỉ trực tiếp nói tới cái ghế đối diện mình: “Ngồi.”

"Đa tạ đại nhân ban thưởng ngồi."

"Không cần giữ lễ tiết, từ trước đến nay ta không thích mấy lễ nghi phiền phức này, ngươi thả lỏng một chút."

Ánh mắt Triển Thừa Phong không rời bộ sách, không chuyên tâm nói: "Chờ ta xem xong một chương sẽ cùng ngươi nói tỉ mỉ, trước tiên đợi một lát."

"Vâng" Lâm Quý thuận miệng đáp.

Sự chờ đợi này, ước chừng nửa canh giờ.

Chớp mắt đã đến gần trưa, Triển Thừa Phong cuối cùng cũng buông sách xuống, nhìn về phía Lâm Quý.

"Lâm Quý, đã lâu không gặp, ngươi so với hai năm trước còn nhanh nhẹn hơn nhiều.

"Nhờ được đại nhân chăm sóc, nên các hạ quan đều kinh hãi."

"Nói rồi, không cần những lễ nghi phiền phức này, tùy ý làm thứ ngươi muốn."

Triển Thừa Phong ngoắc ngoắc tay áo, đứng dậy nói: "Nào, đi theo ta."

Giọng nói vừa thốt ra, không đợi Lâm Quý trả lời, Triển Thừa Phong đi ra khỏi tiểu viện, đến hoa viên cách đó không xa.

Phủ nha này nói là Phủ nha, nhưng thật ra cũng không khác gì so với huyện nha của thị trấn.

Lâm Quý hơi cúi đầu đi theo sau Triển Thừa Phong, trong lòng hắn có không ít nghi vấn, nhưng không nóng vội hỏi.

Mọi người đã đến rồi, hắn tin hắn muốn biết điều gì, Triển Thừa Phong hẳn sẽ chủ động nhắc tới.

Triển Thừa Phong đang đi ở phía trước thì dừng lại, lúc này hai người đã đi tới bên cạnh hồ nước.

"Đột nhiên cho ngươi nhận chức Tổng bộ Lương Châu, phải chăng có vài phần kinh ngạc?"

"Lúc đầu có, sau hạ quan lại suy nghĩ cẩn thận, tất cả những gì còn lại là sợ hãi, ngược lại thì kinh ngạc và vui sướng một chút cũng không có." Lâm quý lời ngay nói thật.

"Trong lòng run sợ?"

"Định Hồn Hàng Ma Xử." Lâm quý thản nhiên cười, "Thứ này tựa như khoai lang nóng, lúc đầu hạ quan thực sự nghĩ rằng Hành Si đại sư muốn độ hạ quan gia nhập cửa Phật, sau này cũng trải qua những điều không hay thì chính mình cân nhắc lại và lúc này mới suy nghĩ cẩn thận."

Lâm Quý dừng một chút, cười khổ trên mặt.

"Bất luận là bảo vật Định Hồn Hàng Ma Xử của Phật môn để khắc chế tai hoạ, hay là Kim Trảm lệnh ở trong ngực hạ quan lúc này, nó không giống như ban tặng, mà là một khoản đặt cọc cho cuộc đời của hạ quan."

Triển Thừa Phong hơi có chút kinh ngạc đích quay đầu lại, từ trên xuống dưới đánh giá Lâm Quý.

"Thú vị, tiểu tử ngươi thật thú vị!"

Triển Thừa Phong có chút tán thưởng nhìn Lâm Quý, lại tò mò hỏi: "Ngươi đã biết hai đồ vật này lấy không tốt, sao không bo bo giữ mình, đem đồ vật này ở lại huyện Thanh Dương rồi chính mình thoát thân rời đi?"

"Nếu ngươi làm như vậy, Giám Thiên Ty đang ở trong một mớ hỗn độn, sẽ không có thời gian để ý tới ngươi."

Lâm Quý cười cười, vẫn chưa đáp lại.

Nếu Triển Thừa Phong không nhắc tới, hắn sẽ không bao giờ tưởng tượng được ra điều này.

Đối với yêu bộ cùng đầu mục bắt người tầng lớp dưới, Giám Thiên Ty chưa từng có quy định rằng chỉ có xác chết mới được rời đi.

Dù sao cũng không biết cái gì là đại bí mật, nếu không muộn làm điều đó thì cứ thông báo với cấp trên một tiếng, sau đó thì rời đi.

"Có lẽ nhãn giới quá hẹp, từ ngày bắt đầu gia nhập Giám Thiên Ty, vài năm nay đã hỗn loạn, hạ quan dĩ nhiên chưa từng nghĩ tới việc rời đi." trong lòng Lâm Quý âm thầm có chút hối hận.

Nơi mà Giám Thiên Ty cả ngày đối phó cùng tai hoạ, hóa ra lại là vùng an toàn của hắn. Cho dù hắn biết rõ bị người ta tính kế thì hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc rời đi.

Thật sự là biết vậy chẳng làm.

Nhưng đều đã đến, lời nói trong lòng không cần phải nói.

Thấy Lâm Quý không nói, Triển Thừa Phong cho rằng hắn đang tỏ thái độ, vậy nên liền tiếp tục nói: "Bất luận như thế nào, ngươi đã đến đây, trước tiên ta sẽ cho ngươi biết điểm mấu chốt. nguồn gốc của Định Hồn Hàng Ma Xử này không đơn giản, nó là mắt trận của đại trận Trấn Yêu tháp ở bên ngoài kinh thành."

"Cái gì?!" Lâm Quý chợt ngẩng đầu.

"Việc này ta cũng mới biết được không lâu, về mưu đồ của việc này, là hàng trên quyết định, ta cũng chỉ nghe theo lệnh làm việc mà thôi."

Triển Thừa Phong nhún vai, vui đùa nói: "Ta đây quan lớn tam phẩm, cùng ngươi đây Tổng Bộ bình thường lục phẩm còn chưa nhận chức, đều là quân cờ mà thôi."

Nghe nói như vậy, Lâm Quý cười khổ nhất thời lại nồng đậm vài phần.

"Thần không muốn nghe qua điều này."

"Bây giờ quay lại? Muộn rồi!"

Triển Thừa Phong cười nói: "Nói tóm lại, tốc độ đột phá của ngươi nhanh hơn nhiều so với chúng ta mong đợi, vì vậy kế hoạch đã được ứng trước. Trước tiên ngươi sẽ ở Lương Thành, sau bảy ngày, cầm Hàng Ma Xử đi Quỷ Vương thành, gặp Quỷ Vương Lương Thành."

"Thần đi một mình?"

"Ừm, ngươi cứ việc đi, nếu như dám để một Đệ Tứ cảnh nhỏ bé như ngươi đi vào, hiển nhiên là có chuẩn bị phía sau. Về phần chuyện gì sẽ xảy ra, ta cũng không thể nói rõ ràng cho ngươi được.”

Nói xong, Triển Thừa Phong lại nhìn về phía Lâm quý, cười giải thích nói: "Thật không phải sợ ngươi thế nào, mà là trên đời không có bức tường kín, tuy rằng việc này gần như là kết cục đã định, ngươi cũng không nói ra, nhưng mọi chuyện đều sợ ngộ nhỡ mà thôi.”

"Ngộ nhỡ?"

"Ngộ nhỡ để lộ tin tức, ta lại kể nội tình cho ngươi biết, sau đó tiểu tử nhà ngươi bị bắt đi sưu hồn, chẳng phải là chuyện xấu sao?"

Sắc mặt Lâm Quý nhất thời đen vài phần.

Triển Thừa Phong dặn dò vài câu không rõ ràng, đã chuẩn bị cho Lâm Quý rời đi.

Nhưng tại thời điểm khi hắn rời đi thì Lâm Quý đột nhiên có chút tò mò hỏi: "Triển đại nhân, người tiền nhiệm Tổng bộ của Lương Châu được thăng chức rồi sao? Không phải vị trí Tổng bộ này người nào việc ấy và hắn bị thay thế, dù sao cũng phải nói rõ. . ."

Lâm Quý nói được một nửa, Triển Thừa Phong đột nhiên cười lạnh hai tiếng.

"Cách nói bên ngoài là chết ở trên tay Quỷ Soái."

"Bên ngoài? Vậy tình hình thực tế thì sao?"

"Ta tự tay vặn gãy cổ hắn."

Lâm Quý chợt ngẩng đầu, nhìn về phía Triển Thừa Phong, trong mắt tràn đầy khó hiểu.

Vừa lúc Triển Thừa Phong cũng nhìn giống Lâm Quý, trên mặt mang theo vài phần ý cười.

"Hắn là đệ tử của Thái Nhất môn."

"Thái Nhất môn đứng đầu thiên hạ này?"

"Đúng vậy, chính là Thái Nhất môn, phái được mệnh danh là môn đạo đứng đầu."

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    18

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!