Chương 56: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Bàn Long sơn

Phiên bản dịch 8682 chữ

Ngoại ô kinh thành, Bàn Long sơn.

Cách đây 1000 năm, trước khi Tần gia thống nhất thiên hạ, thành lập vương triều Đại Tần, nơi này đã từng là tổ địa của hoàng tộc Đại Tần.

Tần gia đã cải tạo lại nơi đây, tổ địa được biến thành nơi Chân Long ẩn mình. Bởi vậy núi này mới được gọi là Bàn Long sơn.

Bàn Long sơn cũng không cao lắm, càng không có nhiều ngọn núi nối với nhau, nó chỉ là một đỉnh núi riêng biệt lẳng lặng đứng bên ngoài kinh thành, từ xa xa đối diện với kinh đô.

Ngọn núi dốc đứng, chỉ có duy nhất một con đường với những bậc đá phủ kín rêu xanh ban bác để đi lên.

Giờ này khắc này, một bóng người đang chậm rãi bước từng bước đi trên thềm đá, có vẻ y đang muốn đi lên núi.

Người này râu tóc bạc trắng, thoạt nhìn đã có vài phần già nua, nhưng bước chân của y rất mạnh mẽ, trung khí mười phần, ánh mắt của y sáng ngời có thần. Đây chính là người đang đứng đầu Giám Thiên Ty vào thởi điểm này, Cao Quần Thư.

Ông ta đang liên tục vượt lên những bậc đá , chỉ chốc lát đã đi lên đến giữa sườn núi.

Nhưng đúng lúc này, trên núi đột nhiên vang lên một thanh âm lạnh nhạt như có như không.

"Trực tiếp bay lên đi, không cần tuân thủ quy tắc cũ nữa."

Thanh âm tiếp tục quanh quẩn ở bên tai Cao Quần Thư.

"Lễ nghi với tổ tông không thể bỏ qua." Cao Quần Thư hơi khom người, mặt không cảm xúc đáp.

Đây là quy củ của hoàng tộc Đại Tần.

Bất luận kẻ nào đi lên Bàn Long sơn, cũng cần phải từng bước một tiến lên, hễ ai bước nhiều hơn một bậc thang, sẽ coi như là bất kính với tổ địa của Tần gia.

"A, đã như vậy thì đi nhanh lên một chút." Thanh âm phía trên núi lại vang lên, mang theo vài phần bất đắc dĩ.

"Được rồi."

Sau trọn vẹn hơn nửa canh giờ, cuối cùng Cao Quần Thư mới lên tới một khu vực bằng phẳng trên đỉnh núi.

Khoảng trống này có phòng xá bao quanh, đây chính là chỗ ở của người trong Tần gia.

Ở phía trong cùng khoảng sân, có một ngôi từ đường điêu khắc hoa văn hình rồng.

Giờ phút này, có một vị lão giả mặc quần áo bằng vải bố đứng ngay tại phía trước Từ Đường, lão đang cười cười nhìn về phía Cao Quần Thư .

Cao Quần Thư nhanh chóng tiến lên nghênh đón, sau đó y được lão giả dẫn đường đi tới bên bờ vực.

Nơi này đã có sẵn một cái bàn bằng đá.

Hai người vừa mới ngồi xuống, trên bàn đột nhiên xuất hiện một quả bóng ngưng tụ từ nước trong không khí. Sau đó bóng nước tự động rót vào một ấm trà ở bên cạnh.

Trong ấm, lá trà đã được chuẩn bị từ trước. lão giả đưa tay ra cầm lấy cái ấm, chỉ mất mấy hơi thở, nước bên trong đã sôi trào ngay lập tức.

Thấy cảnh này, Cao Quần Thư lại lắc đầu.

"Không cần, nơi này với ta không thích hợp ở lâu, nói xong sẽ đi ngay."

Động tác của lão giả hơi dừng lại.

"Chuyện gì khiến ngươi vội vã như vậy?"

"Nếu như ngươi ra mặt, cho dù người có trẻ tuổi nhiệt huyết cũng không dám nói hai lời mới đúng."

Người trẻ tuổi nhiệt huyết trong miệng lão giả này chính là đương kim thiên tử, đương kim hoàng đế của Đại Tần.

Nhưng Cao Quần Thư lại giống như không nghe thấy lão giả nói .

Ánh mắt của ông ta nhìn về phương Đông, xuyên thấu qua vô số lớp mây mù, mơ hồ có thể thấy một tòa tháp cao đứng lặng lẽ.

"Bên phía Lương Thành đã được bố trí thiên la địa võng, lại có Trấn Yêu Tháp làm mắt trận, không sợ người bày ra mưu đồ này không lộ diện."

Tuy Cao Quần Thư nói như thế, nhưng trên mặt ông vẫn mang theo vài phần không xác định.

"Nếu như lần này thành công, chúng ta có thể thuận lợi tiến hành kế hoạch tiếp theo."

Ánh mắt của lão giả trở nên thâm trầm.

"Định Hồn Hàng Ma Xử a. . . Thế nhân chỉ biết rằng, Trấn Yêu Tháp bị phá là vì để cho giang sơn Đại Tần rối loạn. Ai có thể nghĩ đến, chân chính nguyên nhân lại do món Phật Môn Chí Bảo không có nguồn gốc này gây ra đâu."

Nghe thế, Cao Quần Thư cúi đầu xuống, trầm mặc không nói.

Tuy rằng lời này của lão giả rất chính xác, nhưng ông ta lại không dám nghe.

Thời điểm này nếu ông ta dám tìm hiểu, cũng coi như là đã đi quá giới hạn.

Thiên hạ đều biết kinh thành nắm giữ long mạch lớn nhất của vương triều Đại Tần, nhưng không ai biết rằng, Trấn Yêu Tháp đang trấn áp ngay phía trên long mạch này.

Nó không chỉ trấn áp long mạch, mà còn bảo hộ cho vận mệnh của đế quốc Đại Tần.

Thế nhưng Trấn Yêu Tháp cùng Hàng Ma Xử lại là bảo vật của Phật môn Tây Phương.

Ngàn năm trước, nơi này đến cùng đã xảy ra chuyện gì, Cao Quần Thư không rõ ràng, cũng không có hứng thú.

Nghe đồn rằng, ngôi vị hoàng đế của Đại Tần chiếm được không sạch sẽ.

Có điều giữa hoàng tử hoàng tôn còn tranh quyền đoạt lợi với nhau như gà cùng một nhà bôi mặt đá nhau, vì thành lập một đại vương triều làm sao có thể sạch sẽ cho được.

Lão giả nhìn Cao Quần Thư.

"Ngươi vừa nói việc này thành công. . . Vậy nếu không thuận lợi thì sao, lúc đó ngươi sẽ làm như thế nào?"

"Nếu không thuận lợi, ta sẽ đưa Định Hồn Hàng Ma Xử về kinh, tu chỉnh lại Trấn Yêu Tháp, dùng sức mạnh bình định thời kỳ loạn thế này."

Nói xong, Cao Quần Thư chợt cười lạnh.

"Đối phương đã bỏ ra rất nhiều công sức mới có được cục diện hôm nay. Ta không tin sau khi bọn chúng phá vỡ Trấn Yêu Tháp, chúng còn có thể trơ mắt nhìn chúng ta tu sửa lại Trấn Yêu Tháp một lần nữa. Huống hồ cho dù có thể sửa lại, những yêu ma quỷ quái được phóng thích cũng đã chạy trốn cả rồi."

"Nếu như chúng động thủ ở kinh thành. . ." Lão giả hơi híp mắt.

"Đúng vậy, nếu như đối phương dám động thủ ở kinh thành động thủ, ngược lại ta càng thêm lo lắng."

Cao Quần Thư thản nhiên nói: "Lương thành không thể so với kinh thành, nếu đối phương dám hiện thân ở kinh thành, vậy có thể khẳng định. . . Bọn chúng thật sự có nắm chắc gây náo loạn long trời lở đất trong triều đình."

Nói đến đây, Cao Quần Thư dừng một chút, ông ta nhìn lão giả.

"Đến lúc đó, mọi chuyện không dễ giải quyết. . ."

"Lão phu sẽ không khoanh tay mà nhìn cơ nghiệp 1000 năm của Tần gia sụp đổ." Lão giả nói một cách chém đinh chặt sắt.

Tiếp đó, lão giả lại hỏi: "Đúng rồi, người trẻ tuổi mà các ngươi chọn lai lịch như thế nào?"

"Một tên bộ đầu nho nhỏ ở huyện thành." Cao Quần Thư lơ đãng trả lời.

"Tại sao chọn hắn?"

"Thân thế trong sạch, tư chất trác tuyệt."

Ánh mắt Cao Quần Thư chợt vui vẻ lên: "Tiểu tử này lật xem hai lần trong thư khố, đã học xong Dẫn Lôi Kiếm quyết, công pháp mà hắn tu luyện cũng là Chính Khí quyết."

"Thú vị." Lão giả có chút ngoài ý muốn.

Vô luận là Chính Khí quyết hay là Dẫn Lôi Kiếm quyết, cả hai đều thuộc những công pháp khó tu luyện nhất mà Giám Thiên Ty công bố ra ngoài.

Không cần ai chỉ điểm có thể học được, ngộ tính như thế tự nhiên không cần nhiều lời.

Cao Quần Thư tiếp tục nói: "Sau sự việc Trấn Yêu Tháp, vốn là Giám Thiên Ty đã tổ chức khảo hạch những thanh niên tài tuấn phía dưới. Chúng ta định đề bạt một nhóm dòng chính lên để bổ xung lực lượng, Lâm Quý cũng có tên trong danh sách, tên hắn đứng thứ 11."

"Thiên phú tốt như vậy, hơn nữa thân thế lại trong sạch, tại sao mới đứng 11?"

"Bởi vì thân thế quá trong sạch." Cao Quần Thư cười lạnh nói.

Lão giả này mới phản ứng tới, cũng cười theo hai tiếng.

"Cho nên những cái tên bài danh hàng đầu kia. . ."

"Đều là con em thế gia, hoặc ám tử của tông môn. Ngoài ra, chúng cũng rất giỏi che giấu thân phận, hoặc là hối lộ người phía dưới đưa tên vào danh sách. . . Nói ngắn lại, việc này như quần ma loạn vũ, rất khó coi!"

Lão giả gật đầu, lại nói: "Chỉ vậy còn chưa đủ a."

Cao Quần Thư hiểu rõ, ý của lão giả nói, tại sao họ lại giao một vật trọng yếu như Hàng Ma Xử vào tay Lâm Quý.

"Việc này là do Thiên Cơ lão đạo đề nghị." Cao Quần Thư giải thích một câu.

"Người được xưng tính chuyện 500 năm trước và 500 năm sau, Thiên Cơ?"

Lão giả giương lông mi lên, kinh ngạc nói: "Không phải lão quái vật này vẫn luôn không tham gia vào sự tình trong triều đình sao? Lúc ta còn tại vị, từng mấy lần mời y rời núi, y lại không cho ta một chút mặt mũi nào."

"Chính y đã chủ động tìm tới tận cửa, sau đó chỉ để lại 3 chữ 'huyện Thanh Dương' và rời đi."

Cao Quần Thư nói thẳng: "Nếu không phải y có lời, danh sách khảo sát dài như vậy, một bộ đầu ở huyện Thanh Dương không có chút bối cảnh như Lâm Quý, sẽ không nổi danh trên bảng."

"Thì ra là thế."

Lão giả trầm ngâm một lát, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Thấy vậy, Cao Quần Thư muốn đứng dậy cáo từ.

Nhưng mà ông ta mới vừa đi hai bước, lão giả đột nhiên cất tiếng gọi.

"Chậm đã, nếu ta nhớ không lầm, Thiên Cơ lão đạo chuyển thế trùng tu cũng được mấy lần rồi, kiếp này y dùng thân phận gì?"

"Lạp Tháp đạo nhân, khoảng 40 tuổi, đạo hiệu Bình Tâm."

Cao Quần Thư thuận miệng đáp: "Lúc ấy ta cũng hỏi đến việc này, y nói rằng đời này tính khí không được tốt như trước, nhưng từ khi y lấy Bình Tâm làm đạo hiệu, lại không còn tiếp tục cáu gắt."

"Bình Tâm, tĩnh khí bình tâm. . . Ha ha." Lão giả buồn cười.

Cao Quần Thư lại hơi nghiêng mình hành lễ, tiếp đó quay người rời đi.

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    21

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!