Chương 68: [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Bắc Cực công

Phiên bản dịch 8958 chữ

Sau khi trở lại Lương Thành, Lâm Quý đi thẳng về tới phủ nha.

Chuyện xảy ra đêm nay, dù sao hắn cũng phải báo cáo một tiếng cho Triển Thừa Phong.

Nhưng hắn tìm một vòng quanh hậu hoa viên, Lâm Quý vẫn chưa nhìn thấy bóng ảnh của Triển Thừa Phong.

Ngược lại hắn lại thấy được đại sư Hành Si đã ngồi trong đình nghỉ mát tự bao giờ, có lẽ vị này đã chờ suốt cả 1 đêm.

"Triển thí chủ đã đi qua huyện Lương Hà rồi, đêm qua phủ nha lại có tin tức truyền đến, phía bên huyện Lương Hà dường như còn không yên ổn." Đại sư Hành Si cười khổ nói.

Lâm Quý im lặng.

"Sự tình như thế nào? Không phải chúng ta đã giải quyết thuận lợi rồi ư?"

"Không biết nói thuận lợi có đúng hay không, dù sao kẻ giật dây tính kế mà chúng ta tìm được chỉ là một con rối."

Sau khi Lâm Quý tóm tắt sự tình lại một lần, hắn mới vội hỏi: "Dù sao Quỷ Vương đã rời khỏi, có lẽ Lương Thành sẽ không sao."

So với những người phía trên đang tới tới lui lui mưu đồ đại sự, Lâm Quý lại cảm thấy thật sự kết quả như vậy đã có thể thừa nhận.

Mặc kệ trời có sập hay không, lúc ấy tự nhiên có người ở trên cao đón đỡ. Với 1 Tổng Bộ Lương Châu như hắn mà nói, chuyện phiền toái ở Lương Thành có thể giải quyết xong mới là việc trọng yếu.

Nghe vậy, dường như đại sư Hành Si cũng không muốn suy nghĩ thêm nữa, ông chỉ tụng lên A di đà phật rồi thản nhiên rời đi.

Lúc này Lâm Quý cũng không muốn tiếp tục đợi ở nha môn tiếp nữa, quá mỏi mệt một đêm, hắn cần hồi phủ nghỉ ngơi thật tốt.

. . .

Sau khi rời khỏi phủ nha, Lâm Quý nhanh chóng trở về nhà của mình.

Khi đi qua cửa lớn trước phủ, Lâm Quý chợt nhận ra biển hiệu trên cửa chính phủ đệ của mình đã bị thay đổi, đổi thành hai chữ 'Lâm phủ' rất uy phong.

"Hiện tại ta đã có chút cảm giác của một gã nhà giàu nhà cao cửa rộng nhà giàu." Lâm Quý cười thầm.

Vào đến trong nhà, Lý quản gia lập tức vội vàng căn dặn hạ nhân chuẩn bị đồ ăn sáng, lão còn hỏi thăm có phải tối hôm qua Lâm Quý lại ra khỏi thành đi chém giết quỷ vật hay không?

"Lão gia, ngài nói xem rốt cuộc quỷ vật ở ngoài Lương Thành còn muốn náo tới khi nào mới chấm dứt a." Thấy Lâm Quý có thái độ hiền hòa, lão Lý cũng mạnh dạn thì thầm ở bên cạnh.

"Đã kết thúc, có lẽ chỉ trong mấy ngày tới." Lâm Quý thuận miệng trả lời.

Còn dư lại chút quỷ vật, tối đa cũng chỉ là quỷ tướng, tuy rằng tu vi của chúng không kém, nhưng rất khó vào được pháp nhãn của Quỷ Vương.

Hiện tại Quỷ Vương Thành cũng đã chuyển đi, những thứ quỷ vật còn sót lại, triều đình chỉ cần hao tốn một ít công phu là có thể dọn dẹp sạch sẽ.

Sau khi dùng qua đồ ăn sáng, Lâm Quý trở lại trong phòng.

Cho đến tận lúc này, một cỗ mệt mỏi mới dâng lên.

Tối hôm qua, đầu tiên hắn phải chạy gấp trên đường, gần như phải hao hết khí lực để chống đỡ quỷ khí, sau cùng Lâm Quý còn bị quỷ khí của Quỷ Vương xâm nhập thân thể.

Tuy rằng không có gì đáng lo, nhưng đủ loại sự tình xảy ra cùng một lúc, cho dù là một tu sĩ Đệ Tứ cảnh và Lâm Quý cũng không chân chính động thủ nhưng hắn vẫn cảm thấy quá sức mệt mỏi.

Lâm Quý ngã xuống giường, sau một lát, tiếng ngáy của hắn đã vang lên.

Một giấc ngủ này hắn đã ngủ hết cả ngày.

Cho đến tận buổi chiều, cuối cùng Lâm Quý mới tỉnh lại, hắn cũng đã khôi phục lại tinh lực.

Sau khi rời khỏi giường, hắn đang chuẩn bị đi ra ngoài tìm gì đó ăn, nhưng mới đi hai bước, Lâm Quý chợt phát hiện địa phương mình đặt chân hình như hơi rung động.

Nếu như đang ở huyện Thanh Dương, Lâm Quý có khả năng sẽ không để ý đến 1 việc như vậy. Nhưng mà bây giờ, nơi hắn đang ở chính là Lương Thành, chẳng lẽ phủ đệ của 1 Tổng Bộ ở Lương Thành lại được xây dụng một cách thô ráp như vậy.

Theo bản năng, hắn nhìn xuống dưới chân.

Viên gạch dưới chân là một khối đá xanh nhìn rất tầm thường, chỉ có điều khe hở xung quanh nó thì hơi lớn một chút.

Nếu như không quan sát cẩn thận, căn bản sẽ nhìn không ra khác biệt.

Nhưng Lâm Quý lại mơ hồ cảm thấy vật này có chút mất tự nhiên.

Hắn ngồi xổm xuống, thò tay tách ra phần đất bên cạnh viên gạch này. Hầu như không cần dùng đến lực lượng, Lâm Quý đã lấy viên gạch dưới sàn này lấy ra.

Phía dưới quả nhiên có một hốc tối.

"Kho tàng của Tổng Bộ trước kia?" Lâm Quý giương lông mi lên, hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Mở ra hốc tối, đầu tiên đập vào mắt Lâm Quý chính là một xấp ngân phiếu.

Một tờ trị giá 1000 lượng , Lâm Quý đếm ước chừng chỗ này có hơn 100 tờ.

"10 vạn lượng bạc, đúng là không ít."

Lâm Quý cũng không có quá nhiều hưng phấn, nhưng tự nhiên có thêm nhiều tiền như vậy, dù sao hắn vẫn có chút vui mừng ngoài ý muốn.

Nhưng ngay sau đó, Lâm Quý lại phát hiện một quyển sách được cất giấu phía dưới xấp ngân phiếu.

Nhìn những chữ to trên bìa mặt bộ sách, Lâm Quý hít sâu một hơi.

"Bắc Cực công. . . Đây là công pháp thần thông của Thái Nhất Môn sao? Có lẽ vị Tổng Bộ tiền nhiệm xuất thân từ Thái Nhất Môn."

Nghĩ tới đây, Lâm Quý chợt không còn đói bụng.

Thái Nhất Môn được xưng môn phái đệ nhất thiên hạ, tự nhiên 1 môn công pháp thần thông trong đó sẽ không đơn giản. Chắc là quyển bí tịch này mới được vị Tổng Bộ thu được gần đây, hơn nữa y còn chưa kịp tu luyện thành công, nếu không y sẽ không giấu ở chỗ này.

Lâm Quý lập tức mở xem Bắc Cực công, nho nhỏ đọc lên.

Hắn đọc liền hai canh giờ.

Cho đến tận ban đêm, thời điểm trăng đã treo qua ngọn cây, cuối cùng Lâm Quý mới đọc hết một lượt trọn bộ công pháp.

"Thái Nhất là trung tâm của thiên không , được xưng là Bắc Cực... Tất cả các vì sao dều quay xung quanh."

"Công pháp này là thủ đoạn mượn nhờ lực lượng của tinh thần(ngôi sao)! Công pháp mượn nhờ thiên uy như vậy đã không thua gì Dẫn Lôi Kiếm quyết."

Lâm Quý càng nghĩ càng kinh hãi.

Qua hai canh giờ nghiên cứu sơ qua, hắn đã hơi có cảm ngộ với môn Bắc Cực công này.

Tuy công pháp này và Dẫn Lôi Kiếm quyết có cách sử dụng khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, cả hai đều lấy thân thể của tu sĩ làm môi giới để mượn nhờ thiên uy thi triển ra sát chiêu.

Khác biệt duy nhất với Dẫn Lôi Kiếm quyết chính là lực lượng tinh thần nhu hòa rất nhiều so với thiên lôi.

Khi ai đó muốn tu luyện Dẫn Lôi Kiếm quyết, chỉ một lần không cẩn thận cũng có thể khiến chính mình bị cắn trả. Chỉ có như Lâm Quý dựa vào Nhân Quả Bộ học cái gì biết cái gì, bởi vậy hắn mới dám tu luyện, thi triển tự nhiên.

Nhưng nếu đổi lại một người khác, cho dù là đã nhập môn, nhưng làm gì có ai không phải cẩn thận.

Nhưng môn Bắc Cực công này lại không cần như vậy, tuy rằng nhập môn vẫn rất khó khăn, nhưng chỉ cần hắn học thành công, Lâm Quý tùy thời có thể dẫn lực lượng tinh thần nhập vào thân thể.

So với đòn sát thủ như Dẫn Lôi Kiếm quyết, công pháp Bắc Cực công đúng lúc đã đền bù khiếm quyết cho Lâm Quý.

Bình thường khi hắn động thủ, Lâm Quý chỉ có thể điều khiển linh khí hóa thành kiếm quang chém ra, nhưng bây giờ hắn đã có một thủ đoạn mới.

"Môn Bắc Cực công rất thích hợp với ta. .. Chờ đã!"

Lâm Quý đột nhiên lại có phát hiện.

"Phải chăng thứ này chính là quà tặng khi ta hoàn thành nhân quả của Lạc tiểu thư?"

"Nếu như ta chỉ chuyển giao cái túi thơm kia mà thôi, làm sao phần thưởng đưa tới lại là một quyển công pháp thần thông phù hợp được như thế?"

Lâm Quý hơi nhíu mày.

"Vậy thì chỉ có thể là việc của Lạc tiểu thư có liên quan với mưu đồ của triều đình và Giám Thiên Ty. Mặc dù ta chỉ là một con cờ trong đó nhưng cũng góp được một ít tác dụng, bởi vậy mới được ban tặng thứ này."

Hiểu rõ được vấn đề, Lâm Quý chợt cảm thấy thoải mái.

Thiên đạo ban tặng có đủ loại phương thức, Lâm Quý cũng không cảm thấy việc này trùng hợp hay kỳ quái gì.

Sau khi cất ngân phiếu đi, Lâm Quý cũng không ra ngoài tìm ăn nữa, hắn vội vã bắt đầu tu luyện ngay trong phòng.

Thời gian một đêm thoáng cái đã qua.

Cho đến tận sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Quý mới dừng việc tu luyện.

Tất nhiên lúc này Bắc Cực công của hắn đã nhập môn.

Lâm Quý mở hai mắt ra, ý niệm trong lòng hơi động một chút, bỗng một cỗ sức mạnh huyền diệu khó giải thích xuất hiện xung quanh thân thể của hắn.

"Bắc Cực công đã bao hàm Bắc Đẩu Thất Tinh, mỗi khi ta mượn đến sức mạnh của một ngôi sao, thực lực của ta đều tăng cường được một thành."

"Có điều hiện tại dù ta mới chỉ mượn đến lực lượng của Thiên Khu tinh, nhưng ta đã loáng thoáng cảm nhận được đã đạt đến cực hạn."

Lâm Quý nhanh chóng tản đi lực lượng tinh thần quanh người.

"Đúng là một môn thần thông cao thâm, cho dù ta đã đạt đến Đệ Tứ cảnh cũng chỉ có thể nhập môn."

Nghĩ tới đây, hai mắt Lâm Quý rõ ràng trở nên sáng ngời.

Có thêm 1 thủ đoạn lợi hại như vậy, cũng khó trách Lâm Quý cảm thấy vô cùng hưng phấn.

. . .

Sau khi kết thúc tu luyện, Lâm Quý ra khỏi phòng, dùng đồ ăn sáng.

Tiếp đó hắn thản nhiên đi tới phủ nha.

Tiến vào sảnh làm việc, khi hắn mới vừa ngồi xuống thư phòng, bên ngoài đã vang lên một âm thanh ồn ào.

"Lệ bộ đầu, mong ngài nể mặt ta vào thông báo một tiếng!"

"Thông báo cái rắm!"

Ngay sau đó, cửa lớn của thư phòng đã bị người ta đẩy ra.

Một gã đàn ông cường tráng bước vào trong thư phòng, gã lạnh lùng quan sát Lâm Quý.

"Ngươi có phải là Lâm Quý tân nhiệm Tổng Bộ tới từ Thanh Dương huyện đúng không?!"

Bạn đang đọc [Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    12

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!