Dịch và biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Ái Niếp Niếp thở dài nói: "Nếu thật sự như vậy, thế thì tỷ tỷ của ngươi là một thiên thần rồi. Không những không đủ xấu, mà còn quá nhân hậu. Ngươi cần bảo tỷ tỷ của ngươi tập luyện thêm, sau này cô ấy sẽ phải đối phó với lũ sói già, đáng sợ hơn là bọn chúng đội lốt đầy tớ nhân dân."
Một Giới cười khổ nói: "Tiểu bằng hữu, chúng ta không hiểu tỷ tỷ của ngươi là vì không quen biết gì với cô ấy cả, nhưng ngươi cần phải thấu hiểu tỷ tỷ của ngươi. Sau này nếu có thể bỏ tiền được thì tốt, chứ e rằng cả thân thể cũng phải hiến dâng vài trăm lần. Ta nói thế có phải không tốt lắm không? Sẽ khiến độc giả hiểu lầm quan trường rất thối nát?"
Pháo Thiên Minh nói: "Nói bậy! Ta chỉ tiếc nước mình không có cơ quan phòng chống tham nhũng. Nhìn Na Uy kìa, nhận một lá cờ làm quà đã bị coi là nhận hối lộ rồi, vì họ cho rằng, ngươi đã lĩnh lương, việc đó là bổn phận của ngươi, nhận cờ là hưởng lợi ngoài luồng, phải bị thẩm vấn."
Chân Hán Tử nghi ngờ hỏi: "Không phải còn cục phòng chống tham nhũng sao?" Ba người đồng loạt khinh thường thằng nhóc này. Hừ, tôm tép cũng làm chuyện xấu, chẳng qua là cấp bậc thấp, chỉ giao dịch với cấp thấp, nộp lên dưới hai mươi ngàn mỗi năm...
Tại Phong Thiện Đài của Tung Sơn...
Tả Lãnh Thiền của Tung Sơn, Nhạc Bất Quần của Hoa Sơn, Lệnh Hồ Xung của Hằng Sơn, Mạc Đại tiên sinh của Hành Sơn, Thiên Môn của Thái Sơn đều hiện diện tại đây.
Tả Lãnh Thiền lớn tiếng nói: "Nếu các vị đều tán thành việc liên minh, vậy chúng ta bắt đầu tranh tài võ công đoạt ngôi chưởng môn, mỗi phe cử bốn người, không biết như vậy có được chưa?"
Nhân viên công chứng Phương Chứng nói: "Miễn cứ điểm đến là dừng, không biết Tung Sơn sẽ cử ai ra đấu?"
"Tất nhiên là Ái Niếp Niếp, Chân Hán Tử, Thanh Mai Chử Trà và Một Giới đại sư rồi. Các ngươi tự chọn người, chỉ cần đánh bại được 4 người này, vị trí chưởng môn Ngũ Nhạc đương nhiên sẽ thuộc về ngươi."
Một nữ tử đã lập gia đình của Hoa Sơn bước ra nói: "Hoa Sơn Nhạc Linh San không biết trời cao đất rộng, không rõ vị nào nguyện chỉ giáo cho?"
Ái Niếp Niếp bước ra nói: "Xin mời! Sau khi hai người thi lễ, Ái Niếp Niếp đâm thẳng như tia chớp về phía Nhạc Linh San. Đó là thương pháp cao cấp "Xuyên Vân Thiểm Nhật thương" của Anh Hùng môn, kết hợp nội công "Thiên Hành công". Nhạc Linh San đỡ đòn bằng kiếm nhưng không làm thay đổi đường đâm, biết là nội lực không bằng đối phương. Không dám cố sức, quay người xông lên tấn công.
Nhạc Linh San tuy rất hiểu về kiếm pháp các phái Ngũ Nhạc, nhưng lần đầu đối đầu với thương. Cảm thấy bất lực, lại thêm nội lực kém Ái Niếp Niếp, chỉ hơn 20 chiêu đã bị Ái Niếp Niếp đánh bay kiếm mà thua.
Pháo Thiên Minh hỏi: "Chân Hán Tử, ngươi đang nhìn gì thế?"
Chân Hán Tử nói chậm rãi: "Có thể là gặp đồng đạo rồi." Rồi bước ra trước trận.
Một thiếu niên áo đỏ trong trận doanh Hoa Sơn cũng rút kiếm bước ra nói: "Ta không đấu với ngươi, Thanh Mai Chử Trà, ngươi đã bán tuyệt học Tịch Tà Kiếm Phổ của nhà họ Lâm ta cho người khác, sao không dám ra đấu một trận, cứ như con rùa rút đầu vậy?"
Pháo Thiên Minh cảm nhận được một luồng sát khí bay tới, à... không phải của Lâm Bình Chi mà là của Chân Hán Tử. Chân Hán Tử mắt đỏ ngầu hỏi: "Hóa ra là ngươi bán tuyệt học kiếm phổ!"
Pháo Thiên Minh cười hì hì nói: "Hóa ra là ngươi mua kiếm phổ à. Khụ! Tuyệt học, tuyệt học đó nha!"
Chân Hán Tử thét lên lao tới Pháo Thiên Minh, Pháo Thiên Minh vội vận khinh công lượn vòng. Ài! Bị khách hàng phát hiện rồi. Lương tâm vẫn khiến y cảm thấy có lỗi, dù sao cũng làm người ta tổn hao khá nhiều tiền bạc cộng thêm lão nhị. Đang xoay vòng với Chân Hán Tử, bỗng một thanh kiếm quỷ dị chém ngang qua, là Lâm Bình Chi chặn đường.
Pháo Thiên Minh vội tránh sang bên trái, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. Hai người phối hợp tấn công, chưa đầy 3 chiêu Pháo Thiên Minh đã đổ mồ hôi nóng ròng ròng. Kiếm pháp này thật sự quá độc ác, Chân Hán Tử và Lâm Bình Chi dường như đồng môn huynh đệ vậy. Kiếm phân trái phải hoàn toàn chặn hết đường lui. Vòng xoay của Pháo Thiên Minh không thể thoát khỏi hai người. Một Giới định ra tay thì Ái Niếp Niếp kéo hắn lại, nói:"Chỉ số thông minh của Chân Hán Tử không thấp đến thế đâu?"
Một Giới thở dài: "Khó nói lắm, ánh mắt đầy căm hận kia có vẻ rất thật. Ta cũng thắc mắc, một người bán một người mua, tại sao lại thù hận đến vậy? Bộ dạng cũng không giống giả bộ."
Hai người đang nói thì thấy Pháo Thiên Minh sắp về thành dưỡng sức, Chân Hán Tử hô "giết", đầu kiếm rời ngực Pháo Thiên Minh, lật tay đâm về phía ngực Lâm Bình Chi. Lâm Bình Chi kinh hãi, lướt nhanh sang bên trái nhưng bị mấy chục vòng tròn cản đường lui, chỉ kịp kêu lên "Đê tiện!" rồi bị Chân Hán Tử đâm xuyên ngực gục xuống đất.
Pháo Thiên Minh thở hồng hộc: "Hay đấy! Tưởng ngươi diễn quá hóa thật đấy chứ."
۩ ۩ ۞ ۩ ۩