Chương 110: [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Thiên Long loạn lạc 7

Phiên bản dịch 4888 chữ

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Đoàn Duyên Khánh dừng bước hỏi: "Ngựa giống?"

Pháo Thiên Minh nói: "Đi gieo giống lung tung không phải gọi là ngựa giống sao?"

Đoàn Duyên Khánh cười nói: "Ha ha, hay lắm! Dùng từ này rất đúng. Ngươi có biết hắn là phụ thân của bằng hữu ngươi không?"

"Đoàn Dự?"

Đoàn Duyên Khánh gật đầu. Pháo Thiên Minh suy nghĩ rồi nói: "Cái này...ta khó ra tay lắm! Tuy nhiên ta có thể nhờ bằng hữu của ta ra tay. Ngươi kể kể về Đoạn Chính Thuần là người thế nào trước đã, ta sẽ cân nhắc xem nên tìm ai."

Pháo Thiên Minh gửi tin nhắn nhóm: Có một người chiếm đoạt rất nhiều mỹ nữ, chỉ gieo giống không chịu trách nhiệm. Khiến N gia đình tan nát, N đứa con phải sống thiếu cha, N người đàn ông phải mọc sừng. Chúng ta nên làm thế nào đây?

Phích Lịch: Giết đi!

Tiểu Nhị: Có bí quyết thành công nào không?

Xa: Nghĩa là sao?

Mã: Tệ hại hơn cả ta, giết đi.

Vô Song Ngư: Chắc chắn người này rất giàu có.

Một Giới: Trời ạ! Ta căm ghét nhất loại nhà giàu tìm "bé đường" rồi.

Ái Niếp Niếp: Ta rất muốn sống cuộc sống như vậy, nhưng ta không sống được như vậy, thì đừng hòng có ai sống được như vậy.

Bất Túy: Pháp luật ước thúc, cần khuyên bảo trước, rồi mới ra tay.

Kiếm Cầm: Loại người này không có nhân tính, chỉ biết phong lưu nhất thời, gieo giống xấu ác mà không nghĩ tới hậu quả. Báo tên ra, ta sẽ trừng trị.

Tinh Ảnh: Chẳng trách ta vẫn độc thân.

Pháo Thiên Minh: Tập hợp tại trạm dịch XX.

"Hì hì! Một đám cao thủ tới rồi! Mọi người đều căm ghét loại người này. Nếu không được, chúng ta sẽ kéo tới hoàng cung Đại Lý... diễu hành phản đối, đòi loại người này phải thoái vị."

Đoàn Duyên Khánh hỏi: "Tại sao ngươi lại giúp ta?"

"À... không vì lý do gì cả, thật đấy. Ngươi có thể cho là đồng cảm với ngươi hay là cho rằng Đoạn Chính Thuần rất đáng ghét. Chúng ta vốn là đám người nhàm chán, ngươi chỉ cần kiểm soát Diệp Nhị Nương và Vân Trung Hạc một chút, thân thế của ngươi rất dễ khiến mọi người đồng cảm giúp đỡ ngươi. Mặc dù nhiều người sợ ngươi là tên ác nhân đầu sỏ, nhưng có một người ngoại quốc tên là Milton viết cuốn Paradise Lost, trong đó viết rằng ngay cả Ma Vương Lucifer cầm quyền địa ngục, cũng không chịu nổi nỗi đau khi nhớ lại mình từng là "con trai của ánh sáng". Ta đọc quyển sách đó hai lần, nên ta hiểu tâm trạng của ngươi. Chỉ cần có thể giết Đoạn Chính Thuần để ngươi được giải thoát, ta rất vui lòng giúp ngươi việc này, bởi vì ta đang rất nhàm chán, cần tìm việc gì đó để làm." Pháo Thiên Minh cười tươi trả lời.

Đoàn Duyên Khánh trầm ngâm rất lâu rồi mới nói: "Ngươi là người đầu tiên nói như vậy, ta sẽ cố gắng ước thúc bọn Diệp Nhị Nương và Vân Trung Hạc, coi như để cảm tạ ngươi đã nói lại chuyện này."

Thị trấn nhỏ XX, người cư trú gần như đã tuyệt diệt. Mọi người tụ tập lại với nhau, Pháo Thiên Minh giới thiệu một phen, ai nấy đều phản đối cách chuyển hướng căm hận của Đoàn Duyên Khánh, nhưng đều vô cùng cảm thông nỗi gian truân của hắn, đặc biệt là sau khi thấy Đoàn Duyên Khánh ăn bát chào loãng mà Pháo Thiên Minh cố tình dặn dò mang đến. Ngoài ra, mọi người còn căm ghét cuộc sống phóng đãng và thiếu trách nhiệm của Đoạn Chính Thuần. Quan trọng nhất là bây giờ mọi người không có việc gì làm, Pháo Thiên Minh vừa mở miệng, cho dù có bảo làm chuyện xấu thì cũng có hơn một nửa số người sẽ cùng đi.

Mấy người đến Vân Nam, xuống xe ngựa ở một tiểu trấn gần đó rồi hướng về Vạn Kiếp cốc. Rõ ràng đoạn đường này nhộn nhịp hơn nhiều, hiếm khi thấy tất cả mọi người tụ tập lại với nhau, nói ríu rít không ngừng. Vô Song Ngư, Xa, Tinh Ảnh, Hát Bất Túy, Một Giới, Ái Niếp Niếp đều nhận một tấm "Thưởng Ác Phạt Thiện lệnh", sau bảy ngày nữa sẽ đến Hiệp Khách đảo uống cháo loãng. Tiểu Nhị và Phích Lịch nhận nhiệm vụ giải cứu NPC Địch Vân nhưng tạm thời chưa có manh mối. Phích Lịch tình cờ nhận được nhiệm vụ về chưởng thứ ba, nhưng cần chờ thêm một thời gian. Chỉ riêng Mã, Kiếm Cầm và Pháo Thiên Minh là nhóm không có việc gì làm.

Bên ngoài Vạn Kiếp Cốc, hai nam tử oai vệ, một tăng nhân lông mày vàng và một nhóm người đang bàn bạc việc gì đó bên ngoài cốc, bỗng thấy hơn mười người đi tới. "Nam tử kia chính là Đoàn Chính Thuần." Nói xong chỉ vào người áo tím ở đằng xa, chỉ thấy người này khuôn mặt vuông vức, thần thái oai vệ, lông mày rậm mắt to nghiêm nghị, có dáng vẻ đế vương.

Pháo Thiên Minh lập tức tập hợp mọi người lại dặn dò: "Nếu có cơ hội thì cắt bỏ bộ phận kia của hắn tốt rồi, đừng giết hắn, nếu không sẽ có lỗi với Đoàn Dự. Nhưng để hắn đăng cơ sớm một chút có phải là chuyện tốt không nhỉ?"

Một nhóm người quay sang đón tiếp, Đoàn Chính Thuần lên tiếng nói: "Sao tiền bối lại phải so đo với một tiểu tử vắt mũi chưa sạch, kính xin thả khuyển tử ra, Đoàn Chính Thuần cảm kích khôn cùng... Vị này không phải Phượng Hoàng cô nương à, sao lại đứng chung một phe với tứ đại ác nhân? " Xa đi Đại Lý báo tin.

Xa do dự nói: "Vấn đề này à... Ngươi hỏi hắn." Tay chỉ về Pháo Thiên Minh.

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Bạn đang đọc [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!