Chương 112: [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Thiên Long loạn lạc 9

Phiên bản dịch 4772 chữ

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

"Hừ! Ta tưởng Đoàn Chính Thuần kia đáng chết, không ngờ lại là đám nữ nhân tự bôi xấu mình." Mọi người đều nhìn ra được tính cách phong lưu của Đoạn này là do nữ nhân cưng chiều mà ra. Tính cách của Xa khá thẳng thắn, không nhịn được lớn tiếng nói: "Con cái sống chết còn chưa rõ, mà còn có tâm tư ở đây tranh giành tình nhân, ghen tuông vớ vẩn. Bây giờ chàng chàng thiếp thiếp, chẳng lẽ định diễn trò nhất long song phượng ngay tại chỗ này?"

Tần Hồng Miên đứng phắt dậy, giận dữ mắng: "Loại nữ nhân hoang dại ở đâu ra?" Một câu nói thật lại rất chướng tai, song đao chém tới nhanh như điện, rất có phong thái một đao tất sát, hiển nhiên thẹn quá hóa giận.

Phích Lịch gầm lên: "Đồ độc ác, vứt bỏ con cái không buồn để ý. Giết!" Ban đầu mọi người xem màn này đã rất ghê tởm, vừa nghe chữ giết, tất cả đồng loạt xuất chiêu, chưởng phong, đao quang, kiếm ảnh ập tới che kín trời đất. Đoàn Chính Thuần kinh hãi, cùng bốn hộ vệ và Bảo Định đế đồng thời ra tay phòng ngự. Âm Dương kiếm của Pháo Thiên Minh bị Bảo Định Đế đánh rơi, Vô Song Ngư đỡ một chỉ của Đoàn Chính Thuần, bị thương nặng bay ra, hai tay chụp lại lôi theo Đoàn Chính Thuần. Kiếm Cầm dùng hoắc kiếm, một chiêu Phá Chiêm thức cơ, xuyên thủng hạ bộ Đoàn Chính Thuần. Những người khác cũng giao chiến một hiệp rồi lui ra.

Pháo Thiên Minh thấy hạ thể Đoàn Chính Thuần đẫm máu, đập tay với Kiếm Cầm rồi hỏi: "Làm thế nào mà chuẩn thế?"

Kiếm Cầm cười khì: "Ta giả định vị trí đó mọc ra thanh kiếm, ta đâm vào cổ tay hắn, rồi... hì hì."

"Đáng đời!"

"Ta là vương gia, cho dù có tam thê tứ thiếp, cho dù hậu cung ba ngàn mỹ nữ cũng rất bình thường, ta sai chỗ nào?" Đoàn Chính Thuần vừa hít một hơi lạnh vừa chất vấn.

"Ngươi có tiền nuôi nhiều nữ nhân không ai trách được, nhưng nếu ngươi có tài thì nên cưới hết vào cửa. Nhưng... những người nữ nhân này cũng thật là ti tiện. Nhất là nguyên phối của ngươi, nếu ta là cô ta, chồng dám ngoại tình, ta đánh thuốc thiến hắn ngay. Không thể dùng hết thì đừng dùng nữa." Xa nói xong, ai nấy ớn lạnh.

Nói xong những lời này, mọi người mới phản ứng lại. Trước tiên là Đao Bạch Phượng kêu một tiếng thảm thiết, quỳ bên cạnh Đoàn Chính Thuần xem xét vết thương. Kế đến, hơn mười hộ vệ đằng đằng sát khí rút vũ khí ra. Bên phía người chơi cũng không hề khách khí chỉnh đốn trang bị sẵn sàng ứng chiến.

"Gieo nhân nào gặt quả ấy, A - Di Đà Phật Phật!" Hoàng Mi Tăng đi đến bên hai nhóm người nói: "Đoàn vương gia thiếu niên phong lưu đa tình, nay do một tiểu cô nương kết thúc mầm họa, cũng không thể nói không phải việc lành."

Bảo Định Đế thở dài: "Đại sư nói nhẹ nhàng quá, chuyện nơi đây không chỉ liên quan địa vị nhà họ Đoàn trong giang hồ mà còn liên quan tới quốc uy của Đại Lý quốc. Ta sẽ phân trần với thần dân Đại Lý ra sao?"

"Hoàng đế khai quốc Đại Lý hình như là nữ giới? Nếu vậy, dường như cũng chẳng cần phân trần gì." Thải Vân Phi nhẹ nhàng nói.

Bảo Định Đế im lặng rồi nói: "Gieo nhân nào thì gặt quả đó. Thu hồi binh khí đi." Quay sang Đoàn Duyên Khánh: "Tiền bối, bây giờ có thể thả Dự Nhi được chưa?"

Ánh mắt Đoàn Duyên Khánh mang ý cười nhìn Bảo Định Đế, đột nhiên vận nội lực truyền âm vào trong cốc: "Giết tiểu tử đó đi. Ta muốn Đại Lý các ngươi tuyệt hậu."

"Đồ chó chết tiệt, ngươi dám lừa ta?" Pháo Thiên Minh cực kỳ tức giận.

"Ta chỉ hứa khống chế lão nhị và lão tứ chứ không nói sẽ không giết Đoàn Dự." Đoàn Duyên Khánh ngửa mặt lên trời: "Cho dù không thể đòi lại món nợ, ta cũng sẽ phá hủy tất cả."

Pháo Thiên Minh gọi đồng đội: "Cứu người!" Một chiêu Phi Vân Thê lao thẳng qua tường cây. Đoàn Duyên Khánh định ngăn cản, bỗng một thanh kiếm như rắn độc đâm thẳng vào bụng hắn. Chân Hán Tử lạnh lùng nói: "Nhiệm vụ của ta là cứu người!"

Hai người cùng leo qua tường cây là Tinh Ảnh và Pháo Thiên Minh, còn lại ai nấy đồng thời tấn công. Đoàn Diên Khánh trái ngăn phải đỡ, tuy nội lực đám đông không bằng Đoàn Duyên Khánh, nhưng mỗi người dùng tuyệt học rất đúng chỗ. Chưa đầy mười chiêu, Đoàn Duyên Khánh đã trúng đòn hai lần, cực kỳ nguy cấp...

Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh xoay người vượt qua tường cây, Pháo Thiên Minh mắng: "Kẻ đáng thương ắt có chỗ đáng ghét. Ta quên mất nhân phẩm đám NPC rồi." Vừa hạ xuống đất chưa kịp ngắm cảnh đã thấy một thanh đại đao chém tới, cả hai đồng thanh hét: "Ai mà xấu thế?"

Kẻ xấu xí kia là cốc chủ Vạn Kiếp Cốc Chung Vạn Cừu, cách đó không xa Chung Linh bị một mỹ phụ trung niên giữ tay. Chung Linh vội la: "Bên kia kìa!" đầu còn lắc lắc về bên tay trái mình.

Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh liên thủ, khiến Chung Vạn Cừu hoàn toàn bị động, hai người dùng khinh công quấn quanh khiến đối phương choáng váng. Pháo Thiên Minh xoay tay, hàng chục vòng tròn co vào trung tâm định giết Chung Vạn Cừu, Chung Linh lại la lên: "Đừng làm hại phụ thân ta!"

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Bạn đang đọc [Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!