Dịch và biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
"Sắp tới rồi! Sắp tới!" Pháo Thiên Minh đoán chắc nhiệm vụ lần này không đơn giản, ít nhất cũng phải leo lên xuống Hoa Sơn vài lần.
Pháo Thiên Minh bước ra khỏi trạm dịch Lạc Dương, nhìn quanh quất chẳng thấy ai hỏi han: "Cô ở đâu?"
"A! Ngươi đã tới rồi sao? Ta sẽ sang ngay." Kiếm Cầm nói thêm một câu khiến Pháo Thiên Minh tức điên lên: "Ta đang ăn ở quán rượu của ngươi đấy! Ngươi có muốn sang ăn cùng không? Hôm nay thịt sườn hầm ngon lắm đấy." Pháo Thiên Minh rơi nước mắt, vì Kiếm Cầm hắn đã phải mất gần sáu tiếng leo lên xuống Hoa Sơn. Sao mấy ngày nay mình lại mắc kẹt ở Hoa Sơn thế này nhỉ? Hay là báo ứng trong truyền thuyết?
Chẳng mấy chốc, Kiếm Cầm đã xuất hiện trước mặt Pháo Thiên Minh, đưa ra một hộp cơm nói: "Ta giúp ngươi đóng hộp rồi đấy."
Pháo Thiên Minh trong lòng rơi lệ, nhận lấy nói: "Cảm tạ!"
"Phượng Hoàng nói chắc ngươi rất buồn phiền, sao cô ấy lại nói thế nhỉ?"
"Cô ấy nói linh tinh, ta vui lắm. Chúng ta hãy lo việc chính cái đã."
Kiếm Cầm gật đầu: "Nhiệm vụ lần này của ta là cứu đệ tử Hoa Sơn - Lệnh Hồ Xung. Gợi ý là vợ của hắn đang đánh đàn ở Lạc Dương."
Pháo Thiên Minh bình tĩnh nói: "Tiểu Cầm, đừng cắt bỏ đầu đuôi, kể đầy đủ gợi ý đi."
"Gợi ý là: Có lẽ hồng nhan tri kỷ am hiểu âm nhạc ở Lạc Dương biết chỗ ở của hắn."
Pháo Thiên Minh gật đầu: "Bây giờ ta hãy hỏi thăm ai là người có tài đánh đàn xuất chúng ở đây."
Vậy nên hai người bắt đầu điều tra từng ngõ ngách, gặp ai là hỏi, nửa giờ sau Pháo Thiên Minh một mình gánh vác công việc hỏi han, bởi Kiếm Cầm thường xuyên kéo tay người chơi trò chuyện hỏi chuyện, nếu không phải cô nàng còn có còn có vài phần nhan sắc, chắc đã người ta cho là nữ lưu manh rồi.
Cho đến khi hai người mò tới phía đông thành mới phát hiện có con hẻm nhỏ khác thường, cuối hẻm là một bụi tre xanh mướt, đung đưa theo gió, thanh nhã tự nhiên. Vừa bước vào hẻm, đã nghe thấy tiếng đàn cầm du dương, có người đang gảy đàn, trong hẻm mang bầu không khí trong lành yên tĩnh, khác hẳn với vẻ ồn ào náo nhiệt bên ngoài thành Lạc Dương.
Hai người liếc nhìn nhau, thở dài một hơi rồi tiếp tục đi. Được nửa đoạn đường, bỗng có giọng nói già nua vang lên: “Quý khách đến Cố Oa cư, không rõ có chuyện gì chỉ giáo?”
Pháo Thiên Minh hít một hơi lạnh hỏi: “Vị Lệnh Hồ Xung kia là nam hay nữ?”
Kiếm Cầm lườm hắn một cái rồi nói: “Lão gia gia, chúng ta tìm người.”
“À, tìm người? Các vị chính đạo đến đây tìm ai?”
Kiếm Cầm đáp: “Tìm Lệnh Hồ Xung của Hoa Sơn.”
“Lệnh Hồ Xung? Y không ở đây, các ngươi đi đi!”
Pháo Thiên Minh cười khà khà: “Dạ thôi, ít ra cũng cho chúng ta gặp mặt hồng nhan tri kỷ của Lệnh Hồ Xung chứ?”
Bên trong im lặng một lúc, ông lão tiếp tục nói: "Bên này chỉ có một bà bà ở cùng ta, không có người ngươi đang tìm kiếm. Hãy đi đi!"
Kiếm Cầm nhỏ giọng hỏi: "Bây giờ phải làm sao?"
Pháo Thiên Minh nói: "Đương nhiên là xông vào thôi." Nói đoạn kéo tay Kiếm Cầm đi vào trong, vừa bước tới bên ngoài, mười mấy mũi châm độc bay ra, tay Pháo Thiên Minh đã nắm chặt chuôi kiếm, vung lên một cái, trước mặt xuất hiện một vòng tròn Thái Cực, đánh rơi tất cả ám khí. Pháo Thiên Minh dừng bước nói: "Lão già kia, thủ đoạn của ngươi thật tàn nhẫn, nhưng vẫn kém xa nữ nhân."
Một giọng nữ vang lên: "Thái Cực Kiếm quả thật danh bất hư truyền. Còn Lệnh Hồ Xung mà các ngươi tìm kiếm quả thật không ở đây."
"Vậy hắn ở đâu?"
Giọng nữ nhân nói: "Sao ta phải nói cho ngươi?"
Pháo Thiên Minh nói: "Còn gọi là hồng nhan tri kỷ... Vậy cô đưa ra điều kiện đi."
Nữ nhân nói: "Các ngươi có thể dùng vật phẩm để trao đổi tin tức cần tìm."
"Đó là vật gì?"
"Tiếu Ngạo Giang Hồ khúc."
"Ở đâu ra vậy, ngươi nói một hơi cho xong đi, đừng có lôi thôi như bóp kèn nữa."
Nữ nhân kia đè nén cơn giận nói: "Ngày mai Lưu Chính Phong của phái Hành sơn sẽ rửa tay gác kiếm, lui về ẩn cư. Nghe đồn rằng hắn cùng trưởng lão Khúc Dương của Nhật Nguyệt Thần Giáo cùng nhau nghiên cứu "Quảng Lăng tán" mà được khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ. Bên này có một tờ thiệp mời, nếu ngươi có thể giúp ta lấy được bản nhạc phổ, ta sẽ nói cho ngươi biết những điều ngươi muốn hỏi." Dứt lời, một phong thư xoay tròn bay ra khỏi rừng trúc. Pháo Thiên Minh dùng mũi kiếm hạ xuống, trên viết: Thiệp mời rửa tay gác kiếm.
... Hành Sơn thành:
Người chơi ở Hành Sơn thành không nhiều, chủ yếu vì không có nhiều việc để làm. Nhưng hôm nay lại có khá nhiều NPC, không ít người chơi phát hiện mục tiêu của họ là Lưu phủ ở Hành Dương. Nhưng dù họ ra sức tìm cách trà trộn vào, cũng được báo là không có thiệp mời thì không được vào. Người chơi hiện giờ tuy đông nhưng đều không đần độn, không ai muốn xông vào sào huyệt NPC tự tìm đường chết.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩