Mượn dùng ánh trăng bàng bạc, rất nhanh Lý Thủy Đạo đã phát hiện ra gốc đại thụ kia. Cành lá nửa tươi nửa khô, hình thể thật lớn vô
Hắn nhanh chóng bò lên một cành cây có độ cao chừng hai, ba mét trên cây đại thụ, tìm một nơi khá thoải mái và nằm xuống.
Đây là một thế giới bí ẩn.
Có những tán cây cối xum xuê xung quanh che đậy không trung, còn dưới mặt đất lại có một bãi cỏ xanh mềm mại che phủ.
Gió nhẹ thổi qua, lá cây sa sa rung động, mang đến một loại bầu không khí yên lặng mà thoải mái.
Đồng tham bích ngọc thiềm thừ đang ngồi một bên canh gác, rất nhanh, Lý Thủy Đạo đã buông lỏng tâm thần, bước vào mộng đẹp...
Sáng sớm...
Lý Thủy Đạo thức tỉnh trên cây, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng.
Hắn nhảy khỏi tán đại thụ, lại cố ý đi tìm kiếm một phen trong khe đá dưới tàng cây, rồi tìm ra một phong thư tín dính đầy sương, đã ố vàng.
Toàn bộ chữ viết trên bức thư nọ đã sớm bị sương đêm xóa nhòa, trở nên mơ hồ không rõ, chẳng đọc được nội dung gì, chỉ sợ nếu còn để nó ở lại nơi này thêm một đoạn thời gian nữa thì ngay cả hình hài của lá thư cũng không thể bảo tồn nguyên vẹn được.
Hẳn là Lý Thủy Long đã để lại phong thư này cho hắn, mà tới tám chín phần mười nội dung trong thư là tin tức về chuyện Chu Ngọc Lan muốn tham gia tông môn thí luyện, sau đó nhờ hắn hỗ trợ đối phương đi giết người báo thù.
Giấu thư trong khe đá kiểu này không ổn rồi.
Lý Thủy Đạo thu bức thư nọ đi, hành động này có thể báo cho Lý Thủy Long biết hắn đã nhận được tin tức.
Tới gần buổi trưa, rốt cuộc Lý Thủy Đạo cũng đi ngang qua Độc Long lĩnh, kết thúc cả chặng đường dài từ phường thị về tới động phủ của Kim Diện Lang Quân.
Lúc này vừa vặn là giờ cơm trưa, tuy Lý Thủy Đạo đã luyện《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》đạt tới tiểu thành, tốc độ xói mòn tinh khí tương đối thong thả, nhưng hắn vẫn cần ăn cơm linh mễ.
Tu vi hiện tại của hắn còn chưa thể ích cốc được.
Trong một cánh rừng trúc cách động phủ của Kim Diện Lang Quân chỉ chừng trăm bước, có một gian nhà cỏ tranh đơn sơ lặng lẽ, đứng sừng sững bên trong rừng rậm.
Phía trước gian nhà tranh nọ có một con suối nước lưu chuyển tuần hoàn, còn đằng sau nhà tranh là những cây trúc xanh biếc đung đưa sinh động.
Suối nước róc rách lưu động, trong suốt thấy đáy. Một cơn gió nhẹ lơ đãng bay ngang qua rừng trúc, gây nên những âm thanh sa sa rung động, tựa như đang chuyển đến cho nơi này một luồng sinh cơ an bình.
Bên trong nhà tranh, trên đỉnh đầu Lý Thủy Đạo không ngừng bốc lên từng luồng khói trắng. Hắn đang tán công, là hoàn toàn tán đi《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》đã tu luyện ban đầu.
Chỉ có buông bỏ thành quả cũ trong quá khứ, mới có thể nghênh đón đột phá mới trong tương lai.
Bình thường, tu sĩ tu luyện môn công pháp này, cần phải mất từ ba đến năm năm khổ công, mà Lý Thủy Đạo chỉ tốn có một tháng đã luyện ra một chút thành tựu.
Hơn nữa, trùng tu bao giờ cũng nhanh hơn tu luyện lần đầu, bởi vậy hắn tán công vốn chẳng quá đau lòng.
Lại nói, căn cơ tu luyện của Lý Thủy Đạo vẫn là 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》, 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》và 《 Thủy Nguyệt Lưu Châu 》, coi như hai cành chính trên một thân cây. Mà 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》 nhiều nhất chỉ có thể xem như một mầm cây nhỏ, hiện giờ nó còn chưa lớn lên, nhưng đã mọc sai hướng mất rồi, chỉ có thể dứt khoát chém bỏ!
Một nén nhang sau, Lý Thủy Đạo đã hoàn toàn tán đi thành quả tu luyện ban đầu của《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》.
Nghỉ ngơi một lát, hắn nhanh chóng trở lại nhà tranh bắt đầu trùng tu.
Chỉ thấy hai tay hắn ôm lấy đầu gối, thân thể cuốn cong, động tác bắt đầu có chút giống Kim Thiềm Bão Lý, nhưng chỉ vẻn vẹn là giống thôi...
Thân thể Lý Thủy Đạo càng ngày càng cuốn cong như một con nhộng.
"Hết thảy vạn vật trên thế gian đều tuần hoàn, giống như xà hàm đầu vĩ [1], sinh tử tương liên..."
[1] : nghĩa là cái đầu con rắn ngậm lấy cái đuôi của chính nó.
Về bản chất, tu luyện《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》chính là bố trí thân thể thành một trận pháp phòng ngự, cho nên tráo môn là thứ tất phải tồn tại, chỉ có thể che giấu, không thể biến mất đi.
Mà muốn che giấu nó chỉ có thể dùng tới "Súc dương nhập phúc".
Tuy《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》có thể "Súc dương nhập phúc" nhưng lại không thể vừa vận chuyển 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》vừa vận chuyển 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》.
Bởi vậy Lý Thủy Đạo phải trùng tu 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》, lưu lại cho môn công pháp này một cánh cửa sau có thể co giãn, yếu quyết hành công của cánh cửa sau này lại đến từ chính 《 Xà Hàm Tâm Kinh 》.
Quá trình tu luyện của Lý Thủy Đạo cực kỳ bình tĩnh, giống như cây măng nẩy mầm, hậu tích bạc phát, trước dài rễ, sau mọc măng vậy.
Bình tĩnh mà lâu dài, cây măng ấy lặng lẽ nẩy mầm, rồi nhanh chóng trưởng thành, con đường tu hành của hắn cũng là như thế...
Hơn nửa tháng sau, Lý Thủy Đạo đã hoàn thành trùng tu《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》.
Sau khi trùng tu 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》, luận về uy lực, nó cũng chẳng khác gì lúc trước, điểm khác nhau duy nhất chính là có thể hoàn thành súc dương nhập phúc.
Hơn nữa, môn công pháp này đã có thể dung hợp cùng 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》, tuy trình độ dung hợp còn khá nông cạn, nhưng theo tu vi tăng trưởng, có lẽ trong tương lai, chúng có thể dung hợp hoàn mỹ với nhau, tạo thành một môn công pháp mạnh mẽ.
Ngày mùng một tháng chín là ngày đầu tiên tới báo danh tham gia đại chiến suất bài.
Một con Bạch Vũ Hạc xoay quanh vài vòng rồi hạ xuống. Ở thời điểm nó tiếp đất, Lý Thủy Đạo lập tức nhảy xuống, rồi vững vàng đứng thẳng.
"Đạo huynh đệ, cố lên!" Lý Thủy Lãng đang điều khiển Bạch Vân Hạc, lập tức hô lớn.
"Cứ yên tâm!" Lý Thủy Đạo cũng ôm quyền nói với gã.
Nơi này chính là quảng trường bên ngoài thí luyện đường.
Vào những ngày đặc biệt thế này, trên quảng trường vô cùng đông đúc, chỉ thấy từng con Bạch Vũ Hạc không ngừng chao liệng rồi nhẹ nhàng hạ xuống, sau đó từng vị đệ tử cũng nhanh nhẹn tiếp đất giống như Lý Thủy Đạo.