Chương 57: Sao Lại Nằm Xuống Rồi
Đại Địa Thần Khuyển mang theo thần uy của Đại Địa, dù chỉ là ấu khuyển, nhưng cũng không phải đối thủ của họ.
“Xong rồi...”
Âm thanh tuyệt vọng vang lên, ba đầu của Đại Địa Thần Khuyển lập tức nhìn sang hắn, cái nhìn này suýt nữa khiến vết thương đã có chút ổn định của hắn bể nát và nứt ra.
Đây vẫn chỉ là một ánh mắt bình thường.
Thần uy của Đại Địa bí ẩn khó lường.
Sau đó hắn thấy Đại Địa Thần Khuyển nhìn về phía Chu Tự.
Chu Tự cũng đang nhìn Đại Địa Thần Khuyển.
“Có đánh nhau không nhỉ?”
Trong lòng hắn đặt ra câu hỏi này.
Nhưng hắn cảm thấy Đại Địa Thần Khuyển có phần không thể đánh thắng.
Lúc này, sáu con mắt của Đại Địa Thần Khuyển đều đang hướng lên người Chu Tự, bầu không khí có hơi đóng băng, như thể giây tiếp theo sẽ lập tức đánh nhau.
Chung Hổ không dám thở mạnh, sợ sẽ quấy rầy hai đại nhân vật này.
Mà ngay khi bầu không khí đạt đến mức sắp đóng băng, sắp sửa bộc phát, hắn chợt sững cả người.
Đại Địa Thần Khuyển cử động rồi, nhưng không giống với dự liệu của hắn lắm.
Nó, nó…nó…nó, sao nó lại nằm xuống rồi?
Rất nhanh hắn cảm thấy tam quan của mình lại một lần nữa sụp đổ, âm thanh mà Đại Địa Thần Khuyển phát ra rất sợ sệt, khiến người khác rất kinh ngạc:
“Gia gia, lần này không phải ta cố ý đến gần thành phố này, là vì ta có nhiệm vụ nên không thể không đến đây vẽ. Ta thực sự không có ý muốn làm phiền người.”
Chung Hổ ngã xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Hoá ra vẫn đang nằm mơ.
Sao hắn lại chọc giận người mà đến ngay cả Đại Địa Thần Khuyển cũng không dám chọc giận?
Ngủ thôi, ngủ thôi. Ngủ cùng chư vị Lân Hổ.
Chu Tự có chút kinh ngạc nhìn Tam Đầu Khuyển trước mặt, quả thực là giống với Tam Đầu Khuyển mà hắn đã gặp trước đây.
Nhưng hắn nhớ khi đó đã đánh nát hai cái đầu, sao lại còn có ba cái?
Hơn nữa con chó này quả thật không phải là chó hoang bình thường.
“Ngươi là Đại Địa Thần Khuyển?”
Chu Tự bắt đầu hỏi rồi bước tới.
Thấy Chu Tự đi tới, Đại Địa Thần Khuyển bị dọa sợ, nhất thời muốn chạy khỏi nơi này, nhưng nó lại không dám chạy.
Vì nó biết, chạy trốn không có bất cứ tác dụng gì.
Lần trước cũng bị bắt như vậy.
Sau đó…Suýt chút nữa thì bỏ mạng.
“Tiểu nhân chỉ là ấu khuyển, vừa mới được phái đến vùng lân cận Thanh Thành để mở cơ duyên, trưởng bối trong nhà nói Thanh Thành không có ai lợi hại. Là do họ thiển cận, hoàn toàn không biết nơi này là đạo tràng của gia gia.”
Trên người Đại Địa Thần Khuyển phát sáng, vô cùng căm phẫn đối với trưởng bối trong nhà.
Cái gì mà không có cường giả, suýt chút nữa là bị người ta đánh chết ba lần rồi.
Nguyên nhân chủ yếu nó bị đánh ba lần là vì nó có ba đầu. Nếu chỉ có một cái đầu, có thể nó đã bị đánh chết trong một lần rồi.
“Ấu khuyển à.”
Chu Tự quan sát xung quanh, ấu khuyển đã to bằng con trâu như thế này, vậy chó trưởng thành phải to đến mức nào?
“Vâng thưa gia gia.”
Đại Địa Thần Khuyển lập tức gật đầu.
Thấy Chu Tự nhìn mình như vậy, da đầu của ba cái đầu đều ngứa ran.
“Cái đầu này của ngươi lại mọc ra rồi à?”
Chu Tự chọc chọc đầu Đại Địa Thần Khuyển.
Là thật.
Bị Chu Tự chọc, Đại Địa Thần Khuyển như thể sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích.
“Đại, đại địa bảo hộ.”
Đại Địa Thần Khuyển trả lời.
Chu Tự cũng không quan tâm, mà lại hỏi về cơ duyên:
“Cơ duyên là do ngươi mở, ngươi bảo cơ duyên cho ai là cho người đấy, có thể như thế không?”
“Không được đâu gia gia, bọn ta chỉ phụ trách mở cơ duyên, thực ra là do cơ duyên đến gần đây, cho nên mới mở cơ duyên ở đây. Sau khi được mở, độ khó đi vào có thể điều chỉnh được.”
Đại Địa Thần Khuyển cẩn thận trả lời từng chút một.
“Cơ duyên sẽ là gì?”
Chu Tự hỏi.
Hắn quả thực không hiểu nhiều về chuyện của giới tu chân, Nguyệt tỷ cũng không rõ bên trong cơ duyên sẽ là gì. Nàng nói cơ duyên mà Đại Địa Thần Khuyển mở ra chẳng có quy luật gì cả.
“Nghe nói ở nơi sâu nhất sẽ gặp được một lão giả, lão giả này có thể giải thích nghi hoặc cho mọi người. Trưởng bối trong nhà nói, rất có thể là hiền giả, những thứ khác tiểu nhân cũng không biết.”
Đại Địa Thần Khuyển nói.
Hiền nhân?
Cây cổ thụ trí tuệ?
Hay là Solomon?
Có 72 Ma Thần Trụ sao?
“Khi nào sẽ mở cơ duyên chi địa?”
Chu Tự lại hỏi.
Đây là một bí ẩn, cho nên Nguyệt tỷ họ đều đang đợi.
Sau khi cơ duyên chi địa kết thúc, Thanh Thành có lẽ sẽ yên ắng một thời gian.
Lý do mà hầu hết moi người không ở vùng lân cận, là vì không cần lo lắng có người đến tìm hắn để gây sự.
“Gia gia thấy nên mở vào khi nào thì tốt?”
Đại Địa Thần Khuyển cẩn thận hỏi Chu Tự, sau đó lại bổ sung thêm một câu:
“Gia gia thấy lúc nào thích hợp thì sẽ mở lúc đó.”
Nói xong Đại Địa Thần Khuyển liền yên lặng nhìn Chu Tự, chờ đợi kết quả.
Chu Tự trầm mặc một lúc, lúc nào mở thì thích hợp nhỉ?