Chương 75: Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái (Bản Dịch)

Đoạt xá

Phiên bản dịch 5097 chữ

Về phần muốn gia tăng cảnh giới để thử lại, hắn ta thật sự không muốn.

Trước đó còn có thể nói mình đè thấp cảnh giới, nhưng nếu gia tăng cảnh giới vẫn phải quỳ thì thật sự rất khó nói.

Mặc dù hiện tại mặt rớt không ít, nhưng chịu khó nhặt lên thì vẫn có thể dùng!

Nếu tứ giới vẫn không nhìn ra manh mối, thì liệu những cảnh giới phía sau sẽ xảy ra tình huống như thế nào, chính hắn ta cũng không dám nắm chắc.

“Thật sự là không cần phải thử lần nữa.”

Chu Tuế Phàm lại tao nhã đứng dậy.

“Kiếm Thần sáng tạo ra kiếm pháp quả nhiên không phải tầm thường, võ phu bát giới thi triển cũng có thể cường hãn như thế, thật sự là làm cho người ta kính ngưỡng! Hôm nay có thể lĩnh hội kiếm pháp này cũng là may mắn, nhìn sắc trời cũng hơi muộn, không bằng chúng ta dừng ở đây được không?"

Tiêu Tử Phong cũng theo bậc thang này, cho người ta mặt mũi này, một tiền bối quỳ trước mặt ngươi nhiều lần như thế, thật sự là không cần phải hố người ta nữa.

"Cũng đúng, ta cũng có chút mệt mỏi. Thi triển kiếm pháp cũng tốn không ít tinh thần, nhất là thi triển với tiền bối lại càng mệt nhọc.”

Chu Tuế Phàm khách khí nói: "Khách khí, khách khí, ta thấy tiểu hữu khí độ bất phàm, tài tình vô song, sau này nhất định có thể đạt tới độ cao của Kiếm Thần. Nếu đã gặp nhau, vậy phải uống hai ly.”

Hiện tại Triệu Tuyền Lạc phát hiện, kiếm pháp của sư phụ mình không nhất định tốt nhất, nhưng da mặt tuyệt đối là dày nhất.

So ra lão Lý còn kém xa.

Lần trước lão Lý chỉ quỳ đúng một lần, nhưng lại nhốt mình trong phòng suốt một ngày không ra.

Hiện tại Chu Tuế Phàm quỳ nhiều như vậy, nhưng mặt cũng không đỏ, lại còn muốn mời đối phương uống rượu.

Da mặt này, khí độ này, quả thực tìm không thấy người thứ hai.

Khó trách lúc trước nghe lão Lý phun tào qua, Chu Tuế Phàm luyện mặt xong mới luyện kiếm, hành tẩu giang hồ chính là mặt dày.

Kiếm Tiên trên thiên hạ, nếu luận kiếm thuật, Chu Tuế Phàm chỉ có thể coi là dòng cuối cùng.

Nhưng luận da mặt trên thiên hạ, thì không có bất kỳ một Kiếm Tiên nào, có thể vượt qua.

Nếu trên đời này có một bảng xếp hạng da mặt Kiếm Tiên, thì hắn ta tuyệt đối đứng ở vị trí thứ nhất, thậm chí còn bỏ người đứng thứ hai tám ngàn dặm.

Trong tẩm cung của hoàng đế.

Nhị hoàng tử đột nhiên được triệu kiến.

Nhìn Hoàng đế ngồi bên giường, đầu đầy tóc bạc, nhưng thần sắc lại tỏa sáng.

Nhị hoàng tử không khỏi cảm thấy thất vọng, bộ dáng lúc trước của hoàng đế còn suy yếu như thế.

Nhưng loại tình huống này, hắn cũng đã từng nhìn thấy trên người của một ít tướng sĩ biên quan, đây là hồi quang phản chiếu trước khi chết, mà đêm khuya hoàng đế lại đột nhiên triệu hắn tới đây.

Chỉ sợ là thời gian không còn nhiều lắm.

Lão hoàng đế vẫy tay với Nhị hoàng tử.

Nhị hoàng tử đứng dậy đến gần.

Lão hoàng đế móc ra một cái hộp, bên trong có một viên hạt châu màu đen.

“Đây là lễ vật cuối cùng vi phụ để lại cho ngươi, ăn vào là có thể đột phá đến tam giới.”

Nhị hoàng tử mắt ngấn lệ, cầm lấy tay Hoàng đế.

“Phụ hoàng…”

Tay kia của lão hoàng đế mở ra một cơ quan ở đầu giường.

Một con đường ngầm xuất hiện.

“Đi vào đột phá đi, nơi này sẽ không bị người ngoài cảm nhận được.”

Nhị hoàng tử hung hăng gật đầu.

“Rõ!”

Nhị hoàng tử theo lão hoàng đế cùng nhau tiến vào đường hầm.

Trên một cái bồ đoàn, Nhị hoàng tử ngồi phía trên, nuốt viên hạt châu màu đen kia.

Khí huyết chi lực bản thân liền tăng vọt.

Nhanh chóng chạm vào rào cản của Tam Giới.

Quá trình này rất gian nan, nhưng hắn không thể phụ kỳ vọng của phụ hoàng.

Lão hoàng đế đứng một bên nhìn Nhị hoàng tử đột phá, nhìn Nhị hoàng tử tới điểm giới hạn, sắp đột phá đến tam giới.

Đột nhiên, lão hoàng đế lấy ra một viên hạt châu đen khác, nuốt vào.

Nhị hoàng tử cả người mồ hôi đầm đìa, khí huyết chi lực cả người đè nén không được, phóng thích ra ngoài.

Hắn thành công, thành công đột phá đến tam giới, để cho hắn có một loại cảm giác duy ngã độc tôn trên trời dưới đất.

Thành công đột phá tạo thành thực lực bành trướng, giờ khắc này, lại làm cho hắn sinh ra ảo giác thiên hạ không còn địch thủ.

Hãy tận hưởng khoảnh khắc vui sướng này.

Hắn quay đầu muốn chia sẻ niềm vui với phụ hoàng. Nhưng nghênh đón hắn lạu là một nắm đấm cực mạnh.

Một quyền đấm hắn vào tường.

Hắn muốn đứng dậy phản kháng, thì một bàn tay già nua, gắt gao bắt lấy cổ hắn.

Tay kia đánh vào xương tay hắn.

Một bàn tay bị gãy, tay còn lại muốn nâng lên kháng cự.

Từng quyền va chạm.

Mà xương của hắn lại vỡ nát.

Chênh lệch cực lớn này, làm cho nhị hoàng tử khó có thể tin, phải biết rằng hắn vừa mới đột phá tam giới.

Trong giới tu hành, nều bàn về nhục thân cường hãn thì võ phu luôn được xếp hàng đầu.

Không ai lại lựa chọn vật lộn với một võ phu.

Mà nhị hoàng tử, lúc này cũng mới rốt cục thấy rõ người xuống tay.

Là hoàng đế suy yếu không chịu nổi kia.

Giờ khắc này, ông ta giống như sát thần, không cho Nhị hoàng tử có thời gian phản ứng, trên tay lão hoàng đế đột nhiên xuất hiện một cái đinh dài màu đen.

Xác định tứ chi và thân thể của nhị hoàng tử.

Nhị hoàng tử không hiểu, cho nên liền hô to: "Phụ hoàng, ngươi muốn làm gì?”

Lão hoàng đế nhìn thân thể tinh xảo của Nhị hoàng tử, đáp: "Vì trường sinh.”

Bạn đang đọc Giang Hồ Này Vì Ta Mà Trở Nên Kỳ Quái (Bản Dịch) của Tả Đích Thập Yêu Lạp Ngập

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    10

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!