Ầm!!!
Khoảnh khắc Diệp Tiêu Dao mở mắt ra, một đạo lưu quang từ trong thi thể Huyết Tổ dâng lên, vui sướng bay vòng quanh Diệp Tiêu Dao.
Đó là một thanh huyết đao rộng ba ngón tay, dài hơn 1m2, hào quang lấp lánh, bá đạo sắc bén, tựa như có thể khai thiên lập địa.
Chuẩn đế khí, Huyết Ẩm Đao!
Vạn cổ tuế nguyệt tới nay, thanh đao này từng tung hoành khắp bát hoang lục hợp tại thời Thái Cổ, hôm nay nó lại lần nữa xuất thế.
Diệp Tiêu Dao đạt được truyền thừa của Huyết Tổ nên hắn tự nhiên cũng được thanh đao này thừa nhận.
“May mà thần niệm của Huyết Tổ không có ở đây, nếu như hắn biết truyền thừa và vũ khí của mình bị một người chính đạo thu được thì phỏng chừng hắn sẽ tức điên!” Diệp Tiêu Dao nhếch miệng cười nói.
Hắn nhìn lướt qua thi thể Huyết Tổ, một đạo quang phù hiện ra.
Vật này chính là phù ấn khống chế Hắc Tháp, nhưng muốn chân chính khống chế Hắc Tháp còn cần luyện hóa Hắc Tháp.
Dù sao Hắc Tháp cũng là Đại Thánh binh, nào có dễ dàng điều khiển như vậy?
“May mà ta có thể ảnh hưởng Hắc Tháp một chút, nếu như để Thiên Ma Tử xông lên thì phiền toái cũng không nhỏ!”
Diệp Tiêu Dao khoanh chân ngồi xuống, tay cầm phù ấn, thể xác và tinh thần đắm chìm vào trong đó.
Giây tiếp theo, toàn bộ Hắc Tháp chấn động. Trên trăm vị thiếu niên Ma đạo trong tháp sắc mặt đại biến, kinh nghi bất định, không biết chuyện gì đã xảy ra.
Đám người Âm Dương thánh tử, Tiểu Tu La đầu tiên là kinh dị, sau đó là mừng rỡ.
“Thiên Ma Tử thành công rồi!”
Theo bọn hắn nhìn nhận thì đây nhất định là Thiên Ma Tử đã chiếm được truyền thừa của Huyết Tổ, khống chế Hắc Tháp.
“Tốt, chỉ cần khống chế được cái tháp này, mặc dù chúng ta không thể phát huy uy lực của nó nhưng cũng có thể trấn sát tất cả tu sĩ chính đạo!" Âm Dương thánh tử ngửa mặt lên trời cười to, nói.
Đám thiếu niên Ma đạo đang ở các tầng khác cũng phản ứng lại, rất là hưng phấn, phi thường chờ mong.
Tạo hóa lớn nhất lần này do Thiên Ma Tử nắm trong tay, những tạo hóa nhỏ khác đều là của bọn hắn, ai cũng sẽ được chia một chén canh.
Ví dụ như công pháp điển tịch, linh dược trăm vạn năm tuổi, Tiên Thiên Tạo Hóa Dịch, vân vân…
Nhưng lúc này chỉ có Thiên Ma Tử là rõ ràng tất cả những thứ này trên thực tế đều là Diệp Tiêu Dao đạt được.
Ầm!!!
Thiên Ma Tử cùng Chân Ngã của hắn huyết chiến, mắt thấy mình sắp chiến thắng thì Hắc Tháp lại bị ảnh hưởng, trong nháy mắt hắn đã bị Chân Ngã của mình xoay chuyển cục diện, đánh ra một vết máu trên người hắn nhìn thấy mà giật mình.
“Diệp Tiêu Dao không có Huyết Tiên đạo thể thì hắn làm sao có thể đạt được truyền thừa? Điều này không có khả năng!” Thiên Ma Tử thì thào tự hỏi.
Khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn, ngửa mặt lên trời gào thét, tràn ngập không cam lòng.
Thiên Ma Tử không thể chịu đựng được, rõ ràng hắn cách truyền thừa chỉ có một bước xa, chỉ cần mấy chục cái hô hấp nữa là hắn đã có thể thông qua cửa ải này đi tới tầng ba mươi sáu, từ đó nắm giữ truyền thừa. Nhưng chỉ trong mấy chục cái hô hấp này mà hắn đã thất bại!
Hự!!!
Thiên Ma Tử phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt âm trầm đến cực điểm.
“Diệp Tiêu Dao! Ta và ngươi không đội trời chung!” Thiên Ma Tử rống to.
Sau đó hắn bị Hắc Tháp cường thế trục xuất ra ngoài.
Lúc này đám thiếu niên ma đạo còn lại cũng bị trục xuất ra ngoài Hắc Tháp.
Diệp Tiêu Dao cũng không có ý định để cho mấy con hàng này đạt được tạo hóa trong tháp, mà khoảng cách Huyết Quật lần nữa mở ra còn tới một tháng.
Chờ hắn luyện hóa xong Hắc Tháp và đạt được tạo hóa bên trong, hắn sẽ nhất định sẽ tìm đám thiếu niên ma đạo thanh toán.
Đám tu sĩ chính đạo cũng không bị trục xuất mà vẫn ở lại trong Hắc Tháp, miễn cho bọn hắn bị Thiên Ma Tử mất khống chế nổi điên nhằm vào săn giết.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Đám tu sĩ Ma đạo vừa rồi còn ở nơi đó mà bây giờ đã không thấy đâu rồi?”
"Hẳn là đã có tu sĩ chính đạo chiếm được truyền thừa chứ không phải là Thiên Ma Tử. Chẳng lẽ là hắn?"
"Trời ạ! Diệp Tiêu Dao quả nhiên là quá nghịch thiên! Hắn bị trục xuất ra ngoài một lần, chậm trễ thời gian dài như vậy mà hắn còn có thể đoạt được hạng nhất!”
“Tạo hóa lớn nhất trong Huyết Sơn này chính là truyền thừa của Chuẩn Đế, hôm nay Diệp Tiêu Dao đạt được rốt cục đã giúp chính đạo tìm về thế cục!"
Đám tu sĩ chính đạo đủ các tầng lớp như Cơ Tiên Vận, Thái Huyền thánh tử, Tiểu Kim Cương, Triệu Tử Thành, Vương Lập,… đều hưng phấn không thôi.
Trái lại mấy vị thánh tử như Bồng Lai thánh tử, Nguyên Cảnh thì mang ánh mắt phức tạp, có chút chua xót.
Trước khi tiến vào Huyết Quật có đánh chết thì bọn hắn cũng không nghĩ tới một tên phàm thể như Diêp Tiêu Dao lại có thể đè ép Thiên Ma Tử và đoạt được truyền thừa của Huyết Tổ.
“Ý của Diệp Tiêu Dao là để cho chúng ta tiếp tục vượt ải nhằm đạt được tạo hóa. Chúng ta có thể đạt được bao nhiêu tạo hóa hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của chúng ta.”
Rất nhanh sau đó, bọn hắn liền phản ứng lại mà nhìn về phía tầng trên, phảng phất như có thể nhìn thấy Diệp Tiêu Dao với ánh mắt cảm kích không thôi.
Bất kể là thánh địa nào thì sau lần Huyết Quật này đều sẽ thiếu Diệp Tiêu Dao một đại ân tình.
Chân Huyền cảnh là một cái khảm trong tu hành chi lộ, cũng là căn cơ đại đạo, tương lai có thể thành thánh làm tổ hay không toàn bộ đều xem căn cơ có đủ cường đại hay chăng.
Lúc này bên ngoài tháp, hơn trăm tên thiếu niên ma đạo đều đồng loạt hiện thân.
Bọn hắn nhìn thấy Thiên Ma Tử cũng ở ngoài tháp mà không khỏi ngạc nhiên.
“Thiên Ma Tử, chẳng lẽ ngươi không đạt được truyền thừa? Vậy người đạt được truyền thừa là ai?” Một thiếu niên của Âm Dương tông mở miệng hỏi, kinh nghi bất định.
Ầm!!!
Thiên Ma Tử đánh ra một quyền, trong nháy mắt đánh gãy mấy cái xương sườn của thiếu niên kia, ho ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt Thiên Ma Tử âm trầm, lạnh lùng nhìn xem chung quanh.
Âm Dương thánh tử biến sắc, cuối cùng cũng không dám nói gì.
Thiên Ma Tử ở thế hệ của hắn có uy thế rất mạnh, cho dù là hai tên Thánh Tử liên thủ cũng chưa chắc đánh thắng được.
Giờ khắc này dù là kẻ ngốc cũng biết đã xảy ra chuyện gì, do đó ai cũng câm như hến.
Thiên Ma Tử thất bại rồi!
Đám tu sĩ ma đạo thật vất vả mới mở được Tháp Ma Uyên mà cuối cùng lại tiện nghi cho người khác, mà người kia bọn hắn đều biết rõ là ai, không ai khác ngoài Diệp Tiêu Dao!