Chương 384: [Dịch] Hệ Thống Trung Y

Không Cần Biết Hướng Gió Thổi Như Thế Nào, Thì Cuộc Sống Vẫn Phải Tiếp Tục Thôi…

Phiên bản dịch 5602 chữ

Thật ra trước đó, Trần Khánh đã cân nhắc về vấn đề cho Hứa Văn Diệu đi học.

Chỉ vì tình hình của bà nội cậu bé không quá tốt, cuối cùng, hắn vẫn một mực không đề cập đến chuyện này.

Hiện tại vấn đề sinh lý của bà nội cậu nhóc gần như đã được giải quyết rồi, khẳng định là qua thêm một tháng nữa, tình huống sẽ tốt hơn.

Đến lúc đó, dù Hứa Văn Diệu đi học sẽ không có bất cứ gánh nặng tâm lý gì nữa.

Hơn nữa học tập trung y cũng không cần mỗi ngày phải đầu tư tới hai mươi bốn giờ học tập không ngừng nghỉ, Hứa Văn Diệu hoàn toàn có thể ban ngày đi học, buổi tối làm xong bài tập rồi lại học trung y sau.

Lại nói, với chỉ số thông minh của Hứa Văn Diệu, khẳng định là tri thức ở trường tiểu học không thể làm khó được cậu nhóc này.

Hứa Văn Diệu trầm mặc một lát, cuối cùng mới kiên định nói: “Thầy, con không muốn đi.”

Trần Khánh hỏi: “Tại sao?”

Hứa Văn Diệu nói: “Con cảm thấy hiện tại rất tốt.”

Trần Khánh cười xoa xoa đầu Hứa Văn Diệu: “Vẫn nên đi học thì hơn, trẻ nhỏ phải có vòng bạn bè của trẻ nhỏ, thời thơ ấu của con không nên như vậy. Thầy hy vọng đến khi con lớn lên, ở thời điểm nhớ lại lúc còn nhỏ, trong lòng sẽ lưu giữ lại những kỉ niệm thật đẹp, có thầy cô yêu mến, có bạn bè chơi đùa, cũng sẽ có cuộc sống vô ưu vô lự trong trường học, mà không phải cô độc một mình, chờ đến khi trong lòng hồi tưởng lại thời thơ ấu, lại chẳng có gì.”

Trung y viện Giang Hạ.

“Thấy chưa, mấy ngày nay bên khoa nội có rất nhiều gương mặt mới, có mấy người còn đặc biệt lớn tuổi. Chẳng lẽ những người đó chính là lão trung y mà viện trưởng tìm tới đây?”

“Khẳng định là vậy rồi, nhưng tốc độ của viện trưởng thật nhanh nha, mới một tháng, ông ấy đã liên lạc được với nhiều bác sĩ trung y bên ngoài như vậy rồi. Chẳng lẽ đây là chỗ dựa mà ngay từ đầu ông ấy đã nắm được, nên mới cho rằng kế hoạch cải cách của mình nhất định sẽ thành công sao?”

“Nhân mạch của người ta còn bày ra đó, hiện tại cả Phủ Lệnh bên kia cũng đối xử công bằng rồi, khẳng định là người ta có bản lĩnh của mình. Ai, các anh nói xem, nếu cứ tiếp tục cải cách như vậy, khoa ngoại chúng ta có thể …”

“Cái này... Anh đừng làm tôi sợ, trung y hóa cũng không thể xử lý toàn bộ chúng ta được. Mà không phải viện trưởng đã nói rồi sao, cải cách chỉ làm giảm bớt số lượng thiết bị y tế và trung y hóa tây y thôi, chứ không có nói nhất định phải đuổi tận giết tuyệt khoa ngoại chúng ta.”

“Dù ông ấy có nói như vậy nhưng khẳng định là công việc của chúng ta cũng không mấy lạc quan đâu, cứ đi một bước tính một bước thôi.”

“…”

Sau khi thật nhiều những bác sĩ trung y từ bên ngoài tới bệnh viện, nhóm bác sĩ cũ đều có chút hoảng loạn.

Nhất là nhóm bác sĩ thuộc các khoa như chấn thương chỉnh hình, châm cứu xoa bóp, khoa nội, gần như đều xuất hiện một vài gương mặt mới. Nhất là khoa châm cứu xoa bóp bên kia, có hai lão nhân râu trắng, vừa nhìn là thấy dáng vẻ lão thần tiên. Lại nói, với dáng vẻ lão thần tiên này, chưa nói đến y thuật của đối phương ra sao, chỉ cần đối phương đứng ở đó, người bệnh sẽ tự nhiên cảm thấy trong lòng vô cùng an tâm.

Mà những gương mặt mới này vừa đến, đã được ngồi vào vị trí trọng yếu, nhưng bọn họ chẳng cần phải ra oai phủ đầu giống như Trần Khánh lúc trước.

Bởi vì nó không cần thiết!

Phải biết rằng, từ sau khi khoa nội một được Trần Khánh tạo ra một diện mạo hoàn toàn mới, cộng thêm Khổng Học Quân nhận được chỉ thị từ lãnh đạo cấp trên, tất cả những bác sĩ cũ trong trung y viện đều không dám lỗ mãng làm càn nữa, cả đám đều thành thật tuân theo sự sắp xếp của cấp trên.

Trong số những bác sĩ cũ này, ai muốn tiếp tục học trung y, thì không điều động, phân phối, ai không muốn tiếp tục, sẽ được điều chuyển đến các khoa khác. Nếu vị trí còn trống ở các khoa khác không đủ, không xếp bọn họ vào được, bên trên sẽ liên hệ để điều chuyển bọn họ qua bệnh viện khác, hoặc là trạm y tế của thị trấn.

Tóm lại là bên trên có biện pháp để không khai trừ ngươi, có thể cho ngươi một công việc, về phần đãi ngộ có ổn hay không, đó lại là chuyện khác.

Chuyện này làm cho quá trình cải cách bên trong trung y viện một mực sục sôi khí thế, nhưng gần như không phát sinh mâu thuẫn.

Có thể tóm gọn lại bằng một cấu ‘Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt’.

Tuy nhiên, so với các khoa khác, khoa nội một của Trần Khánh vẫn là nơi độc đáo nhất của trung y viện.

Bởi vì chỉ cần đến lượt Trần Khánh tọa chẩn, là khoa nội một sẽ chuyển thành trạng thái chật ních. Mà ngay cả khi hắn không có mặt ở đây, bệnh nhân vẫn tới khám đều đặn, không hề ít.

Nhất là sau khi được nêu tên trên sóng truyền hình, danh tiếng của trung y viện Giang Hạ đã mơ hồ từ vị trí thứ ba, thứ tư trước đó, thoáng cái tăng lên thứ hai, chỉ đứng sau bệnh viện trung tâm.

Dựa vào tình hình này, Khổng Học Quân lập tức chớp lấy thời cơ, khiến cho kế hoạch mời các bác sĩ trung y bên ngoài đến làm việc tại trung y viện Giang Hạ được triển khai tương đối thuận lợi.

Phải nói rằng, sự xuất hiện của những bác sĩ trung y từ bên ngoài đến này, chẳng những góp phần bổ sung vào chỗ trống thiếu hụt bác sĩ trung y biết chữa bệnh của trung y viện Giang Hạ, còn có thể tiếp nhận kết quả tốt do danh tiếng của Trần Khánh mang đến, trực tiếp chữa trị cho bệnh nhân, không khiến sự tín nhiệm trong lòng bọn họ bị cuốn trôi đi.

Đương nhiên, sự thay đổi nhanh chóng của trung y viện đã làm các bệnh viện khác ở phủ Giang Hạ chú ý.

Đúng là bọn họ cũng cảm nhận được nhóm lãnh đạo bên trên đã bắt đầu nghiêng về phía trung y rồi, nhưng lại không quá để ý tới.

Nói cho cùng, có một số việc, không phải là những người ở dưới như bọn họ có thể quyết định được.

Và không cần biết hướng gió thổi như thế nào, thì cuộc sống vẫn phải tiếp tục thôi.

Bạn đang đọc [Dịch] Hệ Thống Trung Y của Ức Ốc Ngư

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    58

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!